Từ Thanh vốn , chỉ tu luyện, nhưng cưỡng lời khuyên nhủ của Đội trưởng và Tam sư , c.uối cùng đành miễn cưỡng gật đầu, lôi kéo rời khỏi nơi ở.
Rất nhanh đó, ba liền đổi y phục, bước đường phố của thành trì thuộc Liên Minh.
Chung quanh các cửa tiệm tấp nập qua kẻ , khách bộ hành nối đuôi dứt, từng toà kiến trúc cùng giọng chút khác biệt so với Nam Hoàng Châu, tạo nên một cảm giác náo nhiệt mang đậm phong vị dị vực ùa đến.
Đội trưởng còn ở quầy trái cây mua nhiều loại quả mà đây từng thấy, ném cho Từ Thanh và Tam sư mỗi một quả, ba ăn ngắm khắp bốn phía.
“Nơi lớn quá, lớn hơn chủ thành của Thất Huyết Đồng chúng gấp hơn mười . Lão Tam, ngươi là của Đại lục Vọng Cổ, hẳn là quen thuộc với nơi lắm nhỉ?”
Từ Thanh phóng mắt khắp nơi, cũng cảm khái tương tự.
“Chủ thành của Liên Minh thực chỉ là một toà thành, mà là do bảy tông môn hợp , kết nối các chủ thành của mà hình thành nên một siêu cấp hùng thành.” Tam sư mỉm đáp.
“Vùng đất mà chúng đang đây, chỉ là khu vực thuộc thành thị của Thiên Giám Bảo Tông mà thôi.”
“Mà ngoài hùng thành rộng lớn , còn vô tiểu quốc cùng một trăm ba mươi tông môn khác, đều dựa Liên Minh mà tồn tại.”
“Lần Thất Huyết Đồng chúng đến đây, một trong những chuyện đang thảo luận chính là khi dời tới, nên chọn vị trí nào để hòa nhập thành , trở thành một phần của hùng thành .”
Tam sư giới thiệu.
Từ Thanh chăm chú, còn Đội trưởng thì ngó nghiêng khắp nơi, đang tìm cái gì.
“Điểm đặc sắc c.uối cùng của Liên Minh Thất Tông, thực chỉ là sự kết hợp của bảy toà thành, mà là cả bảy tông môn đều đặt sơn môn của tại nơi đây, hơn nữa công pháp, căn cơ, cùng nơi tạo hoá của từng tông môn đều sẽ mở cho Liên Minh.”
Tam sư chỉ tay về phía ngọn núi trắng khổng lồ sừng sững trong lòng thành.
“Nơi đó chính là sơn môn của Thiên Giám Bảo Tông.”
“Bất cứ tông môn nào cũng thể tới đó học tập, cảm ngộ, chỉ là miễn phí, mà phí tổn cực kỳ đắt đỏ.”
“Thất Huyết Đồng chúng cũng một nơi như , e rằng chính là bản thổ của tộc Hải Thi, nay cũng xem như là đất tạo hoá của Thất Huyết Đồng .”
Cứ thế, lời giới thiệu của Tam sư , ba họ chậm rãi đến trung tâm khu thành , nơi đó một toà kiến trúc hết sức xa hoa, xây dựng bên cạnh một con kênh.
Cả kiến trúc hình ngũ giác, chiếm diện tích lớn, thể thấy nước từ con kênh dẫn bên trong, khi xử lý, chia thành nhiều nhánh, chảy các khu vực khác trong công trình .
Chốn hiển nhiên vô cùng náo nhiệt, kẻ phần lớn là nam nữ tử, phục sức cũng giống , rõ ràng là tu sĩ của các tông môn trong Liên Minh, chỉ là bảy tông, mà ngay cả trong một trăm ba mươi tông môn bên ngoài, cũng nhiều tử tụ hội tại đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quang-am-chi-ngoai/chuong-576-di-vuc-phong-tinh-2.html.]
“Chính là chỗ .” Đôi mắt Đội trưởng sáng rực, kéo Từ Thanh cùng Tam sư vội vã bước , Tam sư lập tức bước lên nộp một ít phí tổn, nhanh ba họ dẫn đến bên cạnh một hồ nước khổng lồ.
Trong hồ sương mù lượn lờ, mờ mờ ảo ảo thể thấy nam nữ tu sĩ cùng ngâm , y phục của bọn họ đơn giản, để lộ ít da thịt, nhiều, khe khẽ trò chuyện, nhắm mắt tu hành.
Trong màn sương, cảnh tượng rõ ràng lắm.
Đến nơi , Từ Thanh lập tức cảm nhận linh khí trong hồ nước vô cùng đậm đặc, hơn nữa còn mang theo một cảm giác thanh khiết, mà hề một tia dị chất nào.
Tu sĩ nếu ngâm trong đó, phối hợp với việc vận công hô hấp, tất nhiên thể gột rửa dị chất trong cơ thể.
Dù dị chất, nhưng nếu tu luyện ở đây, cũng sẽ thu kết quả gấp bội.
“Quả nhiên là tắm chung a.” Đội trưởng ho khẽ một tiếng, lập tức cởi bỏ y phục, chỉ còn chiếc tiểu sam đơn giản, bước trong hồ nước. Tam sư cũng theo. Từ Thanh do dự, nhưng c.uối cùng cũng dứt khoát cởi áo ngoài, bước hồ nước, tìm một chỗ xếp bằng.
Nước ấm , thấm ướt , khiến một luồng khoan khoái lan tỏa khắp cõi lòng, linh khí cũng theo từng lỗ chân lông thể mà tràn cơ thể, khiến tu vi của Từ Thanh cũng theo đó mà chậm rãi vận chuyển.
Ba bọn họ ở góc hồ, vài vật che chắn, cải trang thành tu sĩ Liên Minh, ngoài khó phát hiện.
Cứ như , thời gian chậm rãi trôi qua, trong hồ nước liên tục tu sĩ , đến, cũng kẻ rời .
Chẳng mấy chốc hơn một canh giờ trôi qua, dường như bên ngoài đại sự xảy , trong chốc lát các tu sĩ Liên Minh Thất Tông trong hồ đều bắt đầu bàn tán xôn xao.
“Thất Huyết Đồng lợi hại !”
“Vừa tin tức, Nhị điện hạ của Đệ Tam Phong Thất Huyết Đồng, khiêu chiến thiên kiêu của Liệp Dị Môn, liên chiến ba , đánh bại hai kẻ, còn ngang tài ngang sức với Trần Vân Hoa, xem là cùng cấp với Tư Mã Lăng, mà Tư Mã Lăng tránh dám chiến!”
Thao Dang
“Bên Đại Diễn Đạo c.ung cũng kém, Nhị điện hạ của Đệ Tứ Phong Thất Huyết Đồng đang khiêu chiến, đánh đến cực kỳ kịch liệt, thậm chí còn lớn tiếng c.uồng ngôn, cảnh giới Thiên c.ung Kết Đan, ai đến cũng tiếp chiến!”
“Hồi đó các thiên kiêu các tông của chúng trong Liên Minh từng đến Thất Huyết Đồng, một đường ca hát mà , nay xem Thất Huyết Đồng thật sự ẩn giấu quá sâu, đến đây, đúng là lập uy .”
Nghe những lời bàn luận , ba Từ Thanh ở góc hồ đều mở mắt , một cái, đó Đội trưởng bỗng thấp giọng .
“Đây là cơ hội phát tài.”
Nói xong liền sang Từ Thanh.
“Đại sư đúng, chuyện nếu vận tác khéo, e rằng thể đầy túi mà về.” Tam sư mỉm dịu dàng, cũng sang Từ Thanh.
Từ Thanh trầm mặc, hồi lâu mới cất tiếng.
“Phân thế nào?”