Trong pháp hạm, Từ Thanh mở mắt.
Khoảng thời gian , Ngôn Ngôn đầu tiên đến thăm, Đinh Tuyết và Cố Mục Thanh cũng từng ghé qua.
Từ Thanh vẫn như , biểu lộ điều gì khác biệt. Nếu thật sự thì chỉ là trầm lặng hơn mà thôi.
Giờ khắc , khi thấy giọng của Ngôn Ngôn bên ngoài, Từ Thanh dậy, bước khỏi khoang thuyền, bình tĩnh đó, về phía thiếu nữ đang nơi bờ.
Sự xuất hiện của Từ Thanh khiến đôi mắt của Ngôn Ngôn cong như trăng non, nét vui mừng hiện rõ khuôn mặt cô . Cô lập tức tung nhảy lên, định bước lên pháp hạm của Từ Thanh.
ngay khoảnh khắc tiếp theo, cô đập thẳng lớp phòng hộ của pháp hạm.
“Bịch” một tiếng, cô hất văng trở , rơi xuống bờ.
“Từ Thanh ca ca, thích nữa ? Là do Ngôn Ngôn sai điều gì ? Huynh , sửa mà…”
Ngôn Ngôn chán nản dậy, phệt đất, viền mắt đỏ lên, như sắp đến nơi.
Đôi bàn tay nhỏ đầy vết thương, đang siết c.h.ặ.t lấy vạt áo .
“Không cần giả vờ nữa. Có chuyện gì.”
Từ Thanh nhàn nhạt mở miệng.
Viền mắt đỏ của Ngôn Ngôn lập tức biến mất, cô nghiêng đầu , khóe môi lộ nụ si mê, đưa một ngón tay lên miệng cắn nhẹ, hút lấy m.á.u , trong mắt lộ ánh sáng kỳ dị.
Thao Dang
“Quả nhiên vẫn qua mặt Từ Thanh ca ca …”
“ mà, Từ Thanh ca ca, thật sự thích cái cách … thích đó. Lần tới, còn mang cho một món quà gặp mặt nữa cơ.”
Trong mắt Ngôn Ngôn ánh lên vẻ m.ô.n.g lung, nở nụ si ngốc, cô phất tay một cái, lập tức xuất hiện bảy chiếc chum nước màu đen bên cạnh cô .
Mỗi cái cao ngang , bên đều đậy nắp, nhưng đầu lộ ngoài.
Trong bảy chum nước, mỗi cái đều chứa một tu sĩ, phần lớn đều tu vi Trúc Cơ Tam Hỏa, thậm chí còn một phát d.a.o động Kết Đan, là tu sĩ Thiên c.ung Kết Đan.
Hiển nhiên bọn họ tra tấn đến mức tận cùng, tuy c.h.ế.t nhưng từng đều như những cây non trồng trong chậu, cắm chum nước như thể trồng hoa .
Khoảnh khắc chum nước chạm đất phát tiếng chấn động, những tu sĩ bên trong đồng loạt mở mắt, và khi trông thấy Ngôn Ngôn đang bên cạnh, từng đều lộ vẻ kh.i.ế.p đảm và tuyệt vọng tột cùng.
Trong họ, nam nữ, ai nấy mặt mày trắng bệch; mất một con mắt, cắt mất tai, thì còn mũi, thậm chí khâu kín miệng ...
“Từ Thanh ca ca, khi trở về Đông U Đảo , liền bắt đầu truy quét tổ chức Dạ Cưu tại đó. c.uối cùng tìm một manh mối, theo dấu vết, mới bắt bảy tên đây.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quang-am-chi-ngoai/chuong-677-qua-tang-cua-ngon-ngon-1.html.]
“Cả bảy tên, đều là tiểu đầu lĩnh của tổ chức Dạ Cưu tại Nam Hoàng Châu đó. Trên đường bọn chúng định đến Nghênh Hoàng Châu, thì Tiểu Bì của tay bắt hết.”
Ngôn Ngôn vui vẻ lên tiếng, ánh mắt tràn đầy mong đợi, dường như Từ Thanh khen ngợi.
Từ Thanh đưa mắt lướt qua bảy . Hắn cần nhận diện, bởi lượng Dạ Cưu mà từng g.i.ế.t nhiều vô kể. Giờ phút , thần thức chỉ cần đảo qua, liền cảm nhận lượng lớn oán khí ngưng tụ quanh bảy kẻ .
Ngoài , trong hồ sơ truy nã của Bắt Hung Ty Thất Huyết Đồng, cũng thông tin về bảy , chỉ là bọn chúng hành sự cẩn trọng, từ đến nay từng lộ mặt trong khu vực Thất Huyết Đồng.
“Rất .”
Từ Thanh khẽ gật đầu với Ngôn Ngôn.
Chỉ một cái gật đầu thôi, cũng khiến Ngôn Ngôn kích động vô cùng, thở cô dồn dập, cánh mũi phập phồng, trong mắt tràn đầy ánh mê ly, nhẹ giọng :
“Từ Thanh ca ca, chúng … bắt đầu chứ?”
Từ Thanh cất bước, rời khỏi pháp hạm, bờ, ánh mắt đảo qua bảy kẻ đang run rẩy, c.uối cùng dừng ở một tu sĩ Kết Đan một c.ung.
Kẻ là một gã trung niên, mặt một vết sẹo dữ tợn, khiến rợn . Trên gã oán khí ngưng tụ cực kỳ nồng đậm, Từ Thanh rõ tên , trong hồ sơ của Thất Huyết Đồng ghi chép cụ thể.
Gã là một trong những đại đầu mục của tổ chức Dạ Cưu tại Nam Hoàng Châu, bản tính tàn độc khát m.á.u, c.h.ế.t tay gã vô , đặc biệt là dưỡng bảo gã g.i.ế.t và buôn bán đếm xuể.
Giờ phút , ánh mắt của Từ Thanh, miệng gã khâu , chỉ phát âm thanh "ư ư" rên rỉ, trong mắt lộ rõ vẻ cầu xin.
Loại ánh mắt , cả đời gã từng thấy vô , nhưng trong thời gian hành hạ ở Đông U Đảo, gã cũng lặp y chang điều đó, cầu xin, run rẩy, sợ hãi.
Từ Thanh biểu cảm, giơ tay cách chụp một cái, chiếc chum nước mà gã đang giam giữ lập tức nổ tung.
m.á.u và nước tung tóe khắp nơi, cơ thể trung niên còn tứ chi đổ ập xuống đất, giãy giụa thì một lực lượng cực mạnh bao phủ, lập tức kéo đến mặt Từ Thanh.
Trong ánh mắt phấn khích của Ngôn Ngôn, Từ Thanh bình tĩnh nâng tay lên, cánh tay ngay lập tức trở nên hư ảo, chậm rãi đ.â.m n.g.ự.c của trung niên .
Không vết thương, rách toạc, cánh tay hư ảo xuyên thẳng bên trong.
đối với cảm giác của gã trung niên, nỗi sợ hãi lúc vượt xa tất cả cực hình mà gã từng nếm trải tại Đông U Đảo.
Toàn gã run rẩy dữ dội, mắt tràn ngập hoảng hốt và thể tin nổi, thêm kinh hãi cùng giãy dụa đến điên c.uồng.
Gã cảm nhận một bàn tay lạnh như băng, từ từ tiến thể , xuyên qua tầng tầng lớp lớp, chọc thẳng thức hải, chạm đến Thiên c.ung của gã...
Và ngay đó, bàn tay lạnh lẽo xuyên thủng Thiên c.ung, nắm c.h.ặ.t Kết Đan đang trấn giữ bên trong.
Giật mạnh!
Nỗi đau vượt xa tất cả những gì từng trải qua khiến gã trung niên hóa điên, âm thanh “ư ư” càng thêm thảm thiết, bởi vì so với cảm giác lúc , tất cả những khổ hình chỉ như trò đùa trẻ con.