Từ Thanh lơ lửng giữa trung, cúi đầu xuống tất cả những gì đang diễn , trong lòng nổi lên sóng to gió lớn.
Phải một lúc lâu , mới hít sâu một , giơ tay lên chụp về phía , lập tức dị chất sản sinh từ nơi lao thẳng về phía , quấn quanh lòng bàn tay, tạo thành dòng khí lưu lưu chuyển.
Thao Dang
Nhìn làn sương mù đen kịt do dị chất tạo nên bao phủ ngoài tay , Từ Thanh vẫn khó mà tin nổi.
Chuyện ngoài dự liệu, nhưng khi suy nghĩ kỹ, dường như hợp tình hợp lý.
Bởi vì Độc Cấm Chi Đan chính là trận chiến giữa một vị đại năng tu sĩ và một cường giả thần bí đến từ Thần Vực, khi đối phương c.h.ế.t đó độc cấm, trải qua trăm ngàn đau đớn mới luyện hóa thành đan.
Cho nên nguồn gốc của Độc Cấm Chi Đan, kỳ thực là đến từ tu sĩ Thần Vực.
Mà Thần Vực...
Từ Thanh ngẩng đầu, về phía bầu trời.
Lúc bầu trời mây đen giăng kín, chỉ riêng khu vực năm trăm trượng cao nơi đang là tan biến, hình thành một trống tương ứng.
Từ khe hở , Từ Thanh thấy ánh trăng bên ngoài, cũng thấy , ánh trăng chiếu rọi, mơ hồ hiện một góc tàn diện của Thần Linh.
“Thần Linh mở mắt về một nơi là cấm khu, hai là cấm địa, ba thì thành Thần Vực!”
Đại lục Vọng Cổ bao la rộng lớn, thể khiến Thần Linh ba mở mắt về cùng một vị trí, chuyện tự nhiên là cực kỳ hiếm thấy.
“Thần Vực nắm giữ chính là lực lượng Thần Linh , ngay cả Thần Linh thí thể của Chúc Chiếu cũng đang mò mẫm sức mạnh Thần Linh.”
Từ Thanh thì thào trong lòng, lúc rõ ràng nhận thức uy năng lớn nhất của Độc Cấm Chi Đan , lẽ là độc, mà là... một chiếc chìa khóa.
Chiếc chìa khóa mở cánh cửa của Thần Linh.
“Năm xưa vị đại năng , lẽ cũng điều ?”
Từ Thanh trầm ngâm, trong chuyện vẫn còn vài điểm lý giải , nhưng thiếu quá nhiều manh mối cần thiết, thể phân tích kỹ càng.
Dù nữa, giá trị của Độc Cấm Chi Đan kinh , điểm , Từ Thanh khắc sâu trong tâm khảm.
Hắn càng hiểu rõ hơn, vật thể sở hữu một phần lực lượng Thần Linh như thế , đối với ngoại giới mà sức dụ hoặc lớn đến mức nào, một khi bại lộ, e là sẽ thể giữ nó.
Từ Thanh mạo hiểm lòng , nên liền đem thần lực ẩn chứa trong Độc Cấm Chi Đan , xếp ngang hàng với tinh thạch tím, trở thành tầng bí mật sâu nhất của bản .
“Ta tinh thông Độc đạo, dùng độc g.i.ế.t sẽ khiến kẻ khác nghi ngờ, thì lấy độc của Độc Cấm Chi Đan lớp ngụy trang là .”
Từ Thanh trầm ngâm, đó cảm nhận một chiến lực hiện tại của , lúc trong thức hải ba tòa Thiên c.ung lấp lánh, cộng thêm Hoàng cấp công pháp, chiến lực tương đương Tứ c.ung.
Nếu sử dụng độc, Từ Thanh lòng tin thể vượt cấp giao chiến, mà nếu triển khai cực hạn của độc , sinh thần lực...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quang-am-chi-ngoai/chuong-721-lao-to-dai-tieu-1.html.]
Từ Thanh trầm ngâm, lực lượng ... nếu đến bước đường cùng, tuyệt đối thể sử dụng.
Nghĩ đến đây, Từ Thanh lấy một nắm lớn Hắc Đan, nhanh chóng ném phạm vi năm trăm trượng xung quanh.
Kèm theo tiếng nổ tung của Hắc Đan, dị chất ngoài năm trăm trượng lập tức kéo tới, tràn ngập bộ khu vực , tản lớp dị chất vốn sinh từ thể Từ Thanh.
Mây đen trời cũng dần c.uộn , hợp như cũ, dường như tất cả những gì xảy đó từng tồn tại.
Mặt đất cũng nữa dị chất bao phủ, chỉ còn mặt đất trọc lóc, như minh chứng cho chất độc kinh hoàng ban nãy.
Nhìn tất cả những điều , Từ Thanh cảm nhận một phen, vẫn còn an tâm, ném thêm vài viên Hắc Đan nữa.
Đến khi dị chất nơi đây đậm đặc đến cực điểm, Từ Thanh cảm nhận lớp dị chất sinh từ bản tiêu tán, lúc mới yên lòng, rời .
Trên đường trở về, Từ Thanh nhiều về bóng chân, cùng với thanh sắt đen.
Ánh mắt khiến Bóng ảnh và lão tổ Kim Cang Tông đều run rẩy.
Kẻ là theo bản năng cảm nhận nguy hiểm, còn kẻ ... lão già tinh ranh như lão tổ Kim Cang Tông, há hiểu nguyên do?
Cho nên khi Từ Thanh lão đến thứ bảy, lão tổ Kim Cang Tông lập tức hiện .
“Bịch” một tiếng, lão quỳ sụp xuống đất.
“Chủ nhân, tiểu nhân khẩn cầu ngài giúp đỡ một phen.”
Từ Thanh gì, chỉ lạnh lùng sang.
Lão tổ Kim Cang Tông lộ vẻ mặt trung hậu, trong mắt thậm chí còn ánh lên tia c.uồng nhiệt, Từ Thanh giống như đang một vị Thần Linh, đây chính là ánh mắt mà khi lão học lỏm từ đám Dạ Cưu.
“Chủ nhân, tiểu nhân lo sợ rằng về một ngày địch nhân bắt sống, dù c.h.ế.t cũng tiết lộ nửa điểm bí mật của chủ nhân, nhưng nếu dùng thủ đoạn đặc thù tra xét thần hồn, lục hồn dò tâm, dẫu do tiểu nhân cố ý, nhưng chỉ cần để lộ một chút xíu, tiểu nhân cũng chắc chắn tự trách nguôi. Tiểu nhân c.h.ế.t thì , nhưng tuyệt đối thể khiến chủ nhân lộ bí mật.”
“Cho nên, tiểu nhân cầu xin chủ nhân lưu một đạo phong ấn tuyệt diệt trong thần hồn của , càng độc càng ác càng , như nếu thật sự rơi tình huống tuyệt cảnh, chỉ cần ai đó tìm tòi thần hồn, sẽ lập tức tự bạo tâm thần, khiến đối phương chẳng thu hoạch gì.”
“Như thế, dù tiểu nhân c.h.ế.t, cũng sẽ mỉm nơi cửu tuyền, bảo cả đời trung thành hộ chủ của !”
Lão tổ Kim Cang Tông vỗ n.g.ự.c c.uồng nhiệt .
Đây chính là chỗ khôn khéo của lão, lão hiểu rõ tính cách của Từ Thanh, cũng lúc nếu chỉ lời cam kết suông thì chẳng ích gì, thề thốt cũng vô dụng, chính lão còn tin, huống chi là Từ ma đầu.
Cho nên lão dứt khoát thẳng, đồng thời dùng cách đặt vị trí của đối phương để diễn đạt lòng trung thành một cách gián tiếp.
Đây là tiểu tâm cơ của lão, lão cảm thấy cách khả năng lớn xóa bỏ sự nghi ngờ của Từ ma đầu.
Huống chi, khả năng Từ ma đầu cũng loại phong ấn đó, nếu dùng .