Quang Âm Chi Ngoại - Chương 842: Đệ Nhất Ngục Nhân tộc Phong Hải. (2)
Cập nhật lúc: 2025-07-03 16:50:39
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ Thanh trầm mặc, sắc mặt vẫn như thường, tiếp tục bước .
Người ngục dẫn đường phía thỉnh thoảng đầu liếc Từ Thanh, chú ý đến sự ung dung của , trong mắt dần hiện lên vài phần hứng thú.
Cùng lúc đó, khi hai tiến sâu bên trong, Từ Thanh cũng bắt đầu trông thấy nhiều ngục hơn.
Những ngục nơi đây phần lớn đều tuổi nhỏ, quanh năm sống trong địa phương âm u lạnh lẽo, khiến ai nấy đều toát sát khí âm hàn nồng đậm khó mà tiêu tan. Có vài tay còn xách xác c.h.ế.t lạnh, m.á.u tươi vẫn nhỏ xuống từng giọt.
Sự hung bạo toát từ tận xương tủy khiến ánh mắt Từ Thanh nheo .
Hắn cũng phát hiện, các ngục nơi khi thấy , kẻ lãnh đạm như thể chẳng thèm để mắt, kẻ ánh giễu cợt mang theo tàn khốc, kẻ chau mày lộ rõ dò xét.
Từ Thanh để tâm đến những ánh mắt đó. Hắn thể cảm nhận rõ ràng, mỗi một ngục ở đây đều tu vi cực kỳ mạnh mẽ, bất kỳ ai trong họ nếu đặt bên ngoài, e rằng cũng đều hạng vô danh.
Cảm giác mà họ mang cho Từ Thanh, giống như một bầy sói.
Thao Dang
Bầy sói của Chấp Kiếm c.ung bên ngoài vốn hung tàn, nhưng lũ sói trong Hình Ngục Ty còn dữ tợn hơn, m.á.u tanh hơn, cũng bài ngoại hơn.
Bọn họ bài xích tất cả những kẻ ngục , dường như theo thời gian, trong lòng họ chỉ còn tồn tại hai loại phận: đồng loại và phạm nhân.
Mà sự xuất hiện của Từ Thanh, tù nhân, cũng ngục , thêm ngoại hình quá đỗi đặc biệt, khiến trong mắt đám , chẳng khác gì một ngọn đèn rực sáng giữa đêm tối, một con cừu non lạc giữa đàn sói dữ.
Trong vô ánh mắt , Từ Thanh giữ nguyên sự yên lặng, như thường ngày, trầm tĩnh bước theo ngục phía , tới tầng thứ tám mươi chín.
Đây chính là trung tâm của bộ nhà ngục, phía 88 tầng, phía cũng 88 tầng tương ứng.
Tầng phòng giam, chỉ một đại điện màu đen, bốn phía là 21 cột trụ khổng lồ chống đỡ . Trên mỗi cột quấn lấy một con hắc sắc tích long (rồng thằn lằn đen).
Đôi mắt dựng của chúng chằm chằm Từ Thanh, trong ánh đầy lạnh lẽo, ánh đèn bốn phía cũng mờ ảo đến cực độ, thể thấy xa, chỉ loáng thoáng trông thấy bóng một đang xếp bằng sâu bên trong đại điện.
Tại đây, ngục dẫn đường thần sắc lập tức trở nên c.ung kính, trong mắt hiện lên vẻ c.uồng nhiệt, c.ung giọng :
“c.ung chủ, đến.”
Nói xong, ngục lập tức lui , rời khỏi tầng thứ tám mươi chín, ngoài đợi lệnh.
Từ Thanh hít sâu một , cũng chắp tay, hướng về bóng sâu trong đại điện hành lễ:
“Chấp Kiếm Giả Từ Thanh, bái kiến c.ung chủ.”
Gần như ngay khoảnh khắc lời Từ Thanh vang lên, từ trong bóng tối nơi sâu thẳm đại điện, đột nhiên mở một con mắt khổng lồ!
Mắt cao đến hơn mười trượng, là mắt dựng , sắc vàng nhạt, bên trong lấm tấm vô điểm đen như tinh tú, xung quanh đồng tử trung tâm như khói mù lay động, theo quy luật mà nhẹ nhàng lượn lờ.
Ngay bên con mắt , là một ảnh cao lớn đang xếp bằng. Thân hình là một trung niên, khoác chiến giáp màu đen, phía đặt một cây trường thương, mái tóc đen dài tung bay con mắt dựng , từng đợt sóng d.a.o động đáng sợ khiến gian chung quanh méo mó vặn vẹo.
Từ Thanh chỉ thoáng qua, tâm thần như sét đánh, trong lòng nổi lên cảm giác như đang đối diện với một vị Thần Linh.
Đối phương mang theo dị chất, nhưng uy áp tự tỏa đủ để ảnh hưởng đến tất thảy. Cảm giác như chỉ cần ông ở đó, liền là thần linh của ngục !
Chính là đương nhiệm c.ung chủ của Chấp Kiếm c.ung!
Ông chậm rãi mở mắt, lạnh lùng về phía Từ Thanh.
Ánh mắt như điện, rơi xuống Từ Thanh trong khoảnh khắc khiến run rẩy, từng tấc m.á.u thịt như nổ tung, linh hồn cũng chấn động mãnh liệt, dường như chịu nổi áp lực , sắp sửa sụp đổ.
May mắn là ánh mắt đó nhanh chóng thu , sắc mặt Từ Thanh trắng bệch, trong lòng còn đang rung chuyển, thì cao, c.ung chủ của Chấp Kiếm c.ung trầm giọng cất tiếng, câu đầu tiên khi gặp mặt Từ Thanh.
“Thân là Chấp Kiếm Giả, mỗi một đều là lợi kiếm của Nhân tộc, luôn chuẩn sẵn sàng vì Nhân tộc mà hi sinh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quang-am-chi-ngoai/chuong-842-de-nhat-nguc-nhan-toc-phong-hai-2.html.]
Giọng của c.ung chủ trầm hùng hữu lực, tự mang uy nghiêm, truyền khắp tứ phương, cũng vang vọng mãi trong lòng Từ Thanh. Tổng cộng hai mươi bảy chữ, mỗi chữ như thiên lôi, ngừng nổ vang.
“Chấp Kiếm Giả tuy tu vi và chức vị cao thấp khác , nhưng dù là ngươi , về bản chất cũng chỉ là một trong những thanh kiếm bảo vệ Nhân tộc!”
“Vốn dĩ dành đãi ngộ đặc biệt cho bất kỳ ai, nhưng vì ngươi Đại Đế đích chỉ định, ánh mắt đời đang đổ dồn ngươi, cho nên mới truyền xuống pháp chỉ, để ngươi trở thành Tùy hành thư lệnh của .”
“, đây là để ngoài xem, cũng là vì tôn trọng Đại Đế, chứ vì ngươi – Từ Thanh – một kẻ Chấp Kiếm Giả mới nhậm chức, lập lấy một công lao, thật sự xứng đáng nhận điều đó.”
“Trong mắt , ngươi khác gì những mới nhậm chức khác, thậm chí còn chẳng bằng những kẻ lập công hiển hách.”
c.ung chủ cất giọng bình thản, từ tốn , nhưng theo từng lời vọng , uy áp càng thêm mãnh liệt, bộ tầng tám mươi chín đều rung chuyển sức nặng của những câu từ .
“Ngươi hiểu điều đó ?”
Từ Thanh gật đầu. Hắn cảm thấy c.ung chủ lý. Thật , bản cũng mấy thích cái chức Tùy hành thư lệnh .
“Chấp Kiếm c.ung là nơi để nuôi hoa dưỡng cỏ. Nếu ngươi cho rằng chỉ dựa việc Đại Đế đích chỉ định là thể yên hưởng thái bình nơi đây, thì chi bằng về Nghênh Hoàng Châu mà hưởng vinh quang của cái danh vạn trượng hào quang .”
c.ung chủ nhàn nhạt .
Từ Thanh trầm mặc mấy nhịp, gắng sức chống đỡ uy áp cùng cảm giác khó chịu, ngẩng đầu trầm giọng :
“c.ung chủ, thế gian , nơi nào thực sự an tâm ngủ mà lo nghĩ ?”
c.ung chủ về phía Từ Thanh.
“Ta liệu tồn tại nơi an tâm như thế , nhưng nghĩ, những an tâm nghỉ ngơi, là vì kẻ khác gánh chịu phong ba bão táp họ.”
“Và còn một kiểu an tâm khác... là đem tất cả kẻ thù thể gây nguy hiểm cho ngươi... g.i.ế.t sạch. Tự nhiên sẽ an tâm.”
“Ta mắc nợ khác, cho nên thể kẻ đầu tiên.”
“Ta kẻ thứ hai, và từ đến nay... vẫn luôn con đường đó.”
Từ Thanh hiếm khi nhiều như , nhưng lúc xong, chắp tay cúi thật sâu, thêm gì nữa.
c.ung chủ chằm chằm Từ Thanh, trong mắt thoáng hiện tinh quang, lặng im lâu mới truyền giọng :
“Chức vụ Tùy hành thư lệnh thể để ngươi tạm mang danh, nhưng hiện tại cần ngươi gì liên quan đến chức trách . Ngươi cứ kiêm nhiệm một vị trí ngục của Hình Ngục Ty , để xem ngươi trở thành cái ‘tự tay g.i.ế.t sạch địch nhân để an tâm’ mà ngươi .”
Từ Thanh lĩnh mệnh, cúi hành lễ, ánh chăm chú của c.ung chủ, xoay rời khỏi tầng .
Mãi đến khi bóng lưng Từ Thanh biến mất, ảnh đang xếp bằng trong đại điện sâu thẳm mới chậm rãi mở miệng:
“Ngài thấy thế nào?”
“Mỗi lời đều là chân tâm.”
Âm thanh rung động quanh tầng tám mươi chín như tiếng gầm trầm đục của mãnh thú, khiến gió lớn nổi lên, c.uồn c.uộn thổi quét bộ gian nơi .
Trên hai mươi mốt cột trụ, những con tích long khổng lồ đang quấn quanh đều đồng loạt cúi đầu, run rẩy thôi.
“Ta cũng nghĩ như .” c.ung chủ điềm đạm đáp lời, tay khẽ nâng lên, trong tay xuất hiện một ngọc giản.
Đây là ngọc giản do Chấp Kiếm Đình của Nghênh Hoàng Châu gửi đến, ghi chép đầy đủ các thông tin cơ bản về Từ Thanh.
điểm khởi đầu bắt đầu từ Thành Vô Song, chính là thời điểm thành trì biến mất cái thứ nhất của Thần Linh.
“Hai đối mặt với Thần Linh mở mắt mà c.h.ế.t, từng bước lảo đảo bò lên từ trong biển g.i.ế.t chóc... Một như ... đáng để bồi dưỡng.”
c.ung chủ từ từ nhắm mắt .