Quang Âm Chi Ngoại - Chương 846: Khu vực thần bí. (2)
Cập nhật lúc: 2025-07-03 16:50:48
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong lúc trò chuyện, vị ngục trung niên dẫn Từ Thanh tới nơi đăng ký ở tầng chín, tại đó Từ Thanh nhận đạo bào ngọn lửa đen của Hình Ngục Ty, đồng thời ghi khí tức.
Về phần phòng giam phụ trách, cũng phân phối xong.
“Khu Đinh 132.” Khi thấy nơi Từ Thanh trấn thủ, vị ngục trung niên chút kinh ngạc, liếc Từ Thanh mấy .
Từ Thanh khó hiểu, sang đối phương:
“Có vấn đề gì ?”
“Đinh 132 mà, nhỉ… là đại cát, là đại hung, phòng đó ở tầng 57.” Ngục trung niên lắc đầu, ánh mắt Từ Thanh chút phức tạp.
Từ Thanh nhíu mày.
“Không liên quan đến phạm nhân , dù trong đó phạm nhân quả thật sát khí nặng hơn khu khác, nhưng dù cũng vẫn là khu Đinh. Nói nó đại hung là vì các ngục từng trấn thủ nơi đó, hơn phân nửa đều c.h.ế.t bất đắc kỳ tử bên ngoài, lành chút nào.”
“ cũng ai trấn thủ cũng c.h.ế.t, vẫn một vài bình an vô sự. Nói nó đại cát, là bởi c.ung chủ của chúng , khi còn cảnh giới Kết Đan, chính là ngục của khu Đinh 132.”
“Và từ đó đến nay, khu Đinh 132 gần trăm năm trấn thủ mới.”
Ánh mắt Từ Thanh lóe lên tia sắc bén, lời khiến đặc biệt lưu tâm.
Lập tức, lấy ngọc giản ghi hồ sơ phạm nhân của khu Đinh 132 phát, thần niệm đảo qua xem lướt sơ.
Phạm nhân của khu Đinh 132 nhiều, Từ Thanh thoạt thấy gì lạ, nhưng định đến đó ngay, mà chuẩn về nghiên cứu kỹ hơn.
Cứ như , Từ Thanh hỏi thêm một điều về Hình Ngục Ty, đó rời khỏi Đệ Nhất Nhà Lao của Phong Hải quận.
Lúc ngoài, trời về chiều.
Trải nghiệm hôm nay khiến Từ Thanh thấy vô cùng phong phú, từ lúc bái kiến c.ung chủ cho tới lúc kiêm nhiệm ngục , sát phạt phạm nhân, bản Ngũ Thiên c.ung cũng sắp ngưng tụ.
“Tiếp theo là dựng Kiếm Các.” Bước khỏi Hình Ngục Ty, Từ Thanh về những vòng Kiếm Các cao thấp khác trải khắp đại địa, đến vòng ngoài cùng, cách Kiếm Các gần nhất ngàn trượng, lấy Lệnh Kiếm cắm xuống đất.
Ngay khoảnh khắc đó, Lệnh Kiếm phát ánh sáng rực rỡ, từ trong truyền tiếng ầm ầm, một tòa Kiếm Các cao mười trượng hiện lên ngay mắt , hình dáng giống hệt những Kiếm Các xung quanh.
Mười trượng, là chiều cao cơ bản.
Sau khi Kiếm Các hình thành, Lệnh Kiếm về, Từ Thanh thu , bước trong Kiếm Các.
Tòa các bên ngoài cao mười trượng, nhưng bên trong hề đơn giản, cấu trúc gần giống một động phủ, chia thành nhiều phòng, thể luyện đan, luyện khí, bế quan nghỉ ngơi, cũng thể tiếp khách.
Hơn nữa còn đại trận tụ linh, nên linh khí bên trong Kiếm Các dồi dào, tu luyện nơi dễ chịu hơn bên ngoài nhiều.
Vì , Từ Thanh về phân tông, mà chọn nghỉ ngơi tại đây.
Về các biện pháp phòng hộ cần thiết, chẳng hạn trận pháp độc dược, Từ Thanh tất nhiên sơ suất.
Dù bản Kiếm Các phòng hộ tệ, nhưng Từ Thanh vẫn bố trí theo thói quen của , lúc mới cảm thấy yên tâm.
Sau đó, xếp bằng, nhắm mắt điều tức.
Thời gian chầm chậm trôi qua.
Trong đó, nhận truyền âm từ Đội trưởng thông qua ngọc giản, báo rằng bộ khảo hạch tân nhiệm Chấp Kiếm Giả kết thúc, đồng thời với giọng cực kỳ tự hào, với Từ Thanh chức vị y phân.
Thao Dang
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quang-am-chi-ngoai/chuong-846-khu-vuc-than-bi-2.html.]
“Chấp Kiếm c.ung vẫn coi trọng Đại sư của ngươi, cho Công Bộ Xứ!”
“Tiểu nha đầu Thanh Thu sắp Kiểm Tra, còn Khổng Tường Long là Ngoại Cần Biện chuyên phụ trách truy hung, tất cả Chấp Kiếm Giả mới, cộng cả ngươi , chỉ năm văn chức, chính là một trong đó.”
Đội trưởng đắc ý vô cùng, trong ngọc giản còn truyền tiếng gặm táo rôm rốp.
“Từ Thanh ngươi thì , Tùy hành thư lệnh của c.ung chủ bận lắm ?”
“Cũng tạm.” Từ Thanh ngạc nhiên, hiểu vì Đội trưởng đắc ý đến thế.
“Tiểu A Thanh, ngươi hiểu . Để cho ngươi , khác thấy chức thì khinh thường, nhưng họ ngu ngốc, còn thì khác, nhận chức điểm bất phàm .”
“Công Bộ Xứ đó nha, nơi kiểm định quân công, dùng đúng cách thì quyền lực cực lớn!”
“Hơn nữa còn thể bao quát mà thấy ai quân công tăng mạnh, đó tổng hợp mức tăng quân công của bộ Chấp Kiếm Giả, kết hợp với nhiệm vụ họ thành và tu vi, sẽ suy luận nhiệm vụ nào đơn giản mà nhiều quân công.”
“Ngoài , chỉ cần thống kê đủ nhiều, còn thể khu vực nào thích hợp để kiếm quân công, vị trí quan trọng cực kỳ, thậm chí nếu nghiên cứu tỉ mỉ, còn thể từ những manh mối ẩn tàng bên trong, nhiều tin tức tình báo.”
Giọng điệu Đội trưởng đầy phấn khởi, đối với chức vụ thì mực hài lòng.
Từ Thanh xong, sắc mặt lộ vẻ kỳ quái, cảm thấy khi Chấp Kiếm c.ung khi sắp xếp cho Đội trưởng vị trí , căn bản nghĩ sâu xa như ...
“Không nữa, tiếp tục đào sâu cái Công Bộ Xứ , Tiểu A Thanh ngươi chờ đó, bao lâu nữa, sẽ tìm phương pháp và khu vực kiếm quân công , sẽ dẫn ngươi quân công!”
Đội trưởng vô cùng hăng hái, chấm dứt truyền âm, dốc bộ tinh thần nghiên cứu.
Từ Thanh thấy , trong lòng cũng chút mong đợi.
“Quân công.” Từ Thanh ngẩng đầu về phía xa xa của đại địa, nơi đó là hướng Triều Hà Châu, cũng là nơi tọa lạc của Triều Hà Sơn.
“Còn Đế Kiếm, hiện giờ cũng một cơ hội cảm ngộ, nhanh chóng cảm ngộ một phen.” Từ Thanh hít sâu một , lấy Lệnh Kiếm.
Cảm ngộ Đế Kiếm cần đặt lịch , bởi lượng Chấp Kiếm Giả đông đảo, mỗi ngày phép tiến đều hạn, vì Từ Thanh dùng Lệnh Kiếm để đặt lịch, thời gian là hoàng hôn ngày hôm .
Làm xong việc , Từ Thanh nhớ chuyện liên quan đến khu Đinh 132, liền lấy ngọc giản ghi tư liệu phạm nhân, bắt đầu xem kỹ lưỡng.
Phạm nhân của khu Đinh 132 nhiều, chỉ mười bốn , hơn nữa đều giam giữ hơn năm trăm năm, thậm chí nhốt tới ngàn năm, trong suốt thời gian đó phạm nhân mới đưa , cũng ai tử vong.
Chỉ là vì trăm năm nay trấn thủ, cho nên bọn họ thời gian thả hóng gió, suốt một trăm năm, vẫn luôn ở trong lao ngục, ngoài, chỉ một thời gian cố định truyền một chút linh khí, để duy trì cơ bản sự sống.
Từ Thanh nghiên cứu lâu, mãi đến lúc trời sáng, cũng phát hiện điểm gì đặc biệt.
Nếu nhất định , thì đó là, phạm nhân của khu Đinh 132 sống lâu hơn phạm nhân ở các khu khác.
Mang theo trầm ngâm, Từ Thanh quyết định đích xem một .
Sau khi trời sáng, tới Hình Ngục Ty, thẳng đến tầng 57, cửa lao phòng của khu Đinh 132.
Cánh cửa lao ngục màu xanh đen, tỏa vẻ cổ kính và tang thương.
Từ Thanh lặng lẽ đó một lúc, trong mắt hiện lên sự quả quyết, giơ tay chậm rãi đẩy mở cánh cửa mà trong một trăm năm qua từng mở ...
Một luồng khí tức mục nát, từ khe cửa đang từ từ hé mở tràn ngoài, lan tỏa khắp bốn phía.
Đồng thời, ở các tầng khác, ít ngục cũng nghiêng khỏi bậc thang, về hướng Từ Thanh đang .
“Đinh 132… mở .”