Quang Âm Chi Ngoại - Chương 856: Vạn sơn vân vụ bế thanh không. (2)
Cập nhật lúc: 2025-07-07 10:47:19
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhìn tất cả những gì đang diễn , Từ Thanh âm thầm tính toán thời gian trong lòng. Dựa theo việc giao tiếp với những ngục khác trong nửa tháng qua, rằng mỗi tháng, ngục ở Hình Ngục Ty đều chỉ tiêu xử lý phạm nhân.
Chỉ tiêu phân bổ dựa lượng phạm nhân trong từng nhà giam. Từ Thanh tính toán một chút, nhận chỉ hai suất.
Hắn cảm thấy chút đáng tiếc.
“Khu Đinh 132 … phạm nhân ít.”
Ngay lúc Từ Thanh đang suy nghĩ xem bổ sung thêm phạm nhân, thì lão giả tộc Đan Thanh run rẩy cất tiếng van nài.
“Trấn thủ đại nhân… lão hủ một bí mật . Ta cầu gì khác, chỉ mong đại nhân khi xong, nếu cảm thấy bí mật còn chút giá trị… thì… thể thu hồi cái bóng đen đó ?”
Sắc mặt Từ Thanh vẫn bình tĩnh như thường, hề để tâm.
“Trấn thủ đại nhân… ngài từng nghĩ qua, khu Đinh 132 của chúng … rốt c.uộc bao nhiêu phạm nhân?”
Lời của lão giả tộc Đan Thanh mang theo vẻ sợ hãi sâu sắc, như thể lão bất đắc dĩ mới .
Từ Thanh , khẽ nhíu mày, ánh mắt lạnh lùng quét sang.
Nơi mười bốn phạm nhân, điều đó rõ ngay từ ngày đầu đến nhận chức, cũng từng đích kiểm tra từng cái một. Thêm nữa, nắm rõ bí mật của khu Đinh 132.
Nay lão già tộc Đan Thanh bất ngờ nêu câu hỏi như , rõ ràng mang đầy vẻ mập mờ, đầy nghi hoặc.
Ánh mắt Từ Thanh càng trở nên sắc lạnh, định dời mắt ...
Thì đúng lúc đó, trong lòng bỗng khẽ động, thần sắc biến, ánh mắt lóe lên tia suy tư.
“Trấn thủ đại nhân… ngài cũng cảm nhận điều gì đó ?”
Lão giả tộc Đan Thanh thấy , liền run giọng tiếp:
“Trấn thủ đại nhân, thật sự là mười bốn phạm nhân ?”
“Trấn thủ đại nhân hãy hồi tưởng cho thật kỹ, nhớ thật sâu một nữa…”
“Trong ký ức của ngài, rốt c.uộc nơi bao nhiêu phạm nhân?”
“Ngài… thật sự khám phá hết bí mật của Đinh 132 ?”
Giọng lão già dần dần yếu , đến c.uối cùng, âm thanh cũng biến mất.
Từ Thanh lồng giam của đối phương, trong mắt lóe lên tia sáng lạnh.
Hắn rõ trong lời đối phương ẩn chứa ý đồ dẫn dắt, điều thể nhận .
Thao Dang
Thế nhưng, dù , Từ Thanh vẫn âm thầm kiểm tra trong lòng . Hắn hồi tưởng từng hình ảnh ký ức về khu Đinh 132.
Lần đầu tới đây, đích quan sát từng một.
Tổng cộng mười bốn phạm nhân. Kẻ thứ nhất là Vân Thú, thứ hai là nữ tử Nhân tộc, thứ ba là cối xay đá… kẻ thứ mười ba là cái đầu, thứ mười bốn là tộc Đan Thanh.
“Mười bốn tên, sai .”
Từ Thanh suy nghĩ cẩn thận, đó lấy ngọc giản ghi chép , tra cứu tỉ mỉ từng cái một, vẫn là mười bốn cái tên .
Thế nhưng hiểu vì , trong quá trình hồi tưởng và suy nghĩ, mơ hồ cảm thấy điều gì đó… đúng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quang-am-chi-ngoai/chuong-856-van-son-van-vu-be-thanh-khong-2.html.]
Chỉ là, thể rõ rốt c.uộc là chỗ nào vấn đề.
Vì thế, Từ Thanh dậy, bước đến lồng giam của Vân Thú, cẩn thận quan sát.
Rồi men theo hành lang, một vòng quanh bộ khu lao ngục, c.uối cùng chỗ lồng giam của lão già tộc Đan Thanh.
Hắn đếm đếm , vẫn chỉ mười bốn.
Đứng ngoài lồng giam, sắc mặt Từ Thanh trầm xuống, chăm chú bức tranh trở nên mơ hồ , âm thầm lệnh cho lão tổ Kim Cang Tông.
Chỉ thấy thanh sắt đen lập tức bay v.út ngoài, lượn một vòng quanh nhà giam, tiến từng lồng giam dò xét, c.uối cùng về, hồi báo cho Từ Thanh rằng tất cả vẫn như thường.
Từ Thanh trầm mặc, một nữa thả Bóng ảnh , tiến hành dò xét từng phạm nhân như . Bóng ảnh càng cẩn thận hơn, lướt qua từng một cách tỉ mỉ, c.uối cùng truyền thần niệm d.a.o động.
Kết quả trùng khớp với những gì Từ Thanh từng điều tra, bất kỳ khác biệt nào.
Phạm nhân, đúng là mười bốn .
Sắc mặt Từ Thanh trầm xuống, điều khiển Bóng ảnh rút khỏi bức tranh phía , khiến ảnh lão giả trong tranh hiện .
Lão già tộc Đan Thanh lúc cũng đang Từ Thanh, vẻ mặt lộ rõ hoảng hốt, liền cất tiếng than :
“Đại nhân, tiểu nhân cũng là hết cách mới bừa như , cái bóng đen suýt nữa ăn , bất đắc dĩ mới cố gắng kéo dài thời gian để tự cứu … nếu thì tiêu ! Xin đại nhân rộng lượng tha cho một , chỉ một thôi!”
Từ Thanh lên tiếng, ánh mắt càng thêm lạnh lẽo.
Lão giả run rẩy, nỗi hoảng sợ trong mắt càng dày đặc, liền vội vàng mở miệng:
“Ta sắp điều thật sự , Trấn thủ đại nhân, thật nơi mà Hình Ngục Ty trấn áp… là một vị Thần!”
“Cụ thể rõ.” Từ Thanh chậm rãi cất lời.
“Trấn thủ đại nhân, cũng quá nhiều chi tiết. Đó là lời kể từ một phạm nhân còn cổ xưa hơn cả từng giam ở đây. Hắn từng , khi Hình Ngục Ty xây dựng, nơi đây từng phong ấn một phân của Thần Linh... Cũng vì thế mà đời đời các c.ung chủ đều trấn thủ nơi .”
Từ Thanh suy tư.
Hắn nhớ đến đầu đặt chân tới đây, từng thấy tiếng gầm rống vọng lên từ hố sâu, nhớ đến những đợt chấn động bất thường truyền đến từ lòng đất bên Hình Ngục Ty.
Hắn cũng nhớ… mỗi xử lý t.h.i. .t.h.ể phạm nhân, đều là trực tiếp ném xuống vực sâu, tựa như đang "nuôi dưỡng" thứ gì đó.
Từng dòng suy nghĩ như thủy triều lan trong đầu Từ Thanh, bao trùm bộ tâm trí, dần xóa mờ sự hoài nghi với việc lão già tộc Đan Thanh từng cố ý dẫn dụ lời .
Một lúc , Từ Thanh liếc lão già một cái, lệnh cho Bóng ảnh rút khỏi bức tranh .
Bóng ảnh dù cam lòng, nhưng cũng cách nào khác, đành chuyển hướng sự chú ý sang các phạm nhân khác, tiếp tục “vui chơi”.
Lão tổ Kim Cang Tông cũng , chạy về phía cối xay đá.
Khu Đinh 132, dần khôi phục trạng thái như thường, tất cả dường như trở ban đầu.
Hài tử khí vận cũng xuất hiện, vị trí của nó thì thể thấy nó vẫn luôn lặng lẽ theo sát bên Từ Thanh, giữ một cách nhất định, từng rời .
Thời gian lặng lẽ trôi, thêm vài ngày nữa trôi qua.
Mọi việc với Từ Thanh vẫn vô cùng bình thường, lời của lão già tộc Đan Thanh, mặc dù từng lúc lướt qua tâm trí , nhưng từ khi nào… dần phai nhạt trong đầu.
Cho đến hôm đó, lúc kết thúc ca trực, Từ Thanh rời khỏi khu Đinh 132, đường về Kiếm Các thì trong Hình Ngục Ty, bỗng bắt gặp một quen.
Là… Khổng Tường Long.