Quang Âm Chi Ngoại - Chương 878: Một chén rượu đục, uống cùng huynh đệ. (2)

Cập nhật lúc: 2025-07-10 11:19:59
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói , Dạ Linh liền biểu diễn một chút.

Tâm thần Từ Thanh chấn động, trong đầu lập tức nghĩ đến Quỷ Đế Sơn của bản . Nếu xét theo một góc độ nào đó, Quỷ Đế Sơn của cũng thể xem là một tôn đại yêu.

Vậy nếu nắm giữ Hóa Yêu Quyết, liệu thể mượn công pháp để triệu hoán Quỷ Đế Sơn ngoài?

Phương pháp , so với cách sư tôn từng qua, rõ ràng đơn giản hơn nhiều.

Từ Thanh lập tức động tâm.

“Thích thì học .” Khổng Tường Long ha hả mở miệng.

“Ba đại tông môn quan hệ mật thiết với Chấp Kiếm c.ung, nên giữa đôi bên quy ước, bất kỳ một Chấp Kiếm Giả nào cũng thể tiêu hao quân công, tới ba đại tông để học thuật pháp.”

Việc , Từ Thanh đầu tiên mới , xong liền gật đầu. Hắn định khi trở về sẽ tìm cách học thử môn Hóa Yêu Thuật .

Lúc trời gần tới giữa trưa, khi nghỉ ngơi một hồi, hồi phục ít, liền dậy lên đường.

Đoạn đường trở về suôn sẻ, gặp nguy hiểm gì, mà Khổng Tường Long mấy cùng Từ Thanh qua quá trình đồng hành càng thêm thiết, cho tới khi truyền tống c.uối, Khổng Tường Long thấp giọng với Từ Thanh.

“Từ Thanh, ly gián , nhưng nhắc ngươi một câu, cẩn thận Đại sư của ngươi, thấy y giống .”

đó, Trần Nhị Ngưu mắt gian mày chuột, một trượng hào quang mà ngày phản bội, thấy cũng là chuyện bình thường.” Sơn Hà Tử ở bên cạnh gật đầu phụ họa.

Từ Thanh xong, nghiêm túc mở miệng.

“Ta và Đại sư , từng trải qua nhiều sinh tử, y là một trong những tin tưởng nhất.”

Khổng Tường Long thêm gì nữa, vỗ nhẹ vai Từ Thanh, theo ánh sáng truyền tống lóe lên, biến mất.

Khi xuất hiện, là tại Chấp Kiếm c.ung, mà là một thung lũng cách xa Quận Đô.

Ở đó một truyền tống trận nhỏ, bình thường che giấu, là căn cứ bí mật của Khổng Tường Long.

Đây là chủ ý của Khổng Tường Long, cũng là từ kinh nghiệm của y.

Y cảm thấy nếu truyền tống trực tiếp trận pháp trong Chấp Kiếm c.ung, ắt sẽ lưu hồ sơ.

Cho nên mới chọn truyền tống về thung lũng , như thể lén lút về, giảm bớt nguy cơ phát hiện, qua vài ngày thể chối rằng mới về.

“Nơi lén thiết lập, đến nay vẫn…” Trong truyền tống trận ở thung lũng, Khổng Tường Long tủm tỉm giải thích với Từ Thanh mấy , nhưng lời còn hết, thì trong khoảnh khắc sắc mặt cả đám biến đổi, truyền tống trận đột ngột tự động kích hoạt.

Chỉ một cái chớp mắt, bóng dáng biến mất, lúc xuất hiện là trong trận pháp quảng trường của Chấp Kiếm c.ung.

Theo ảnh lộ , trong lòng tất cả đều chột , liền thấy ở bên ngoài pháp trận, c.ung chủ với nét mặt nghiêm nghị, như bao phủ mây đen, lạnh lùng bọn họ.

Hiển nhiên, trận pháp mà Khổng Tường Long tưởng là bí mật , sớm c.ung chủ cải tạo, hơn nữa còn cố tình chờ sẵn ở đây.

Khổng Tường Long run rẩy, Sơn Hà Tử mấy cũng đều lộ vẻ chột , Từ Thanh cúi đầu, chuẩn tinh thần trách phạt.

Là Chấp Kiếm Giả, trong lúc chấp hành nhiệm vụ tuân thủ quy định, đây chuyện nhỏ.

đợi lâu cũng thấy c.ung chủ mở miệng, Từ Thanh liền khẽ ngẩng đầu, nhận ánh mắt c.ung chủ đang quan sát kỹ từng , tựa như đang xem xét thương thế của bọn họ.

Không chỉ Từ Thanh, những khác cũng ngạc nhiên ngẩng đầu.

Nhìn ánh mắt của năm mặt, c.ung chủ hừ lạnh một tiếng.

“Còn đây gì, khác truyền tống nữa chắc, còn mau !”

Dứt lời, c.ung chủ mặt lạnh lưng rời .

Tựa như ông đến đây chỉ để xem thương thế của bọn họ, giờ phát hiện ai nấy đều còn sống khỏe mạnh, liền an tâm rời .

“Quái lạ!”

“Không ngờ trách phạt!”

Thao Dang

“Là đang quan tâm đến chúng ?” Mọi , đều lộ vẻ mừng rỡ, lúc vội vàng bước khỏi trận pháp, ai nấy tản .

Từ Thanh cũng thở phào nhẹ nhõm, theo bóng dáng c.ung chủ khuất dần phía xa, bỗng cảm thấy đối phương cũng vô tình vô nghĩa, thế là hình lóe lên, rời khỏi Chấp Kiếm c.ung.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quang-am-chi-ngoai/chuong-878-mot-chen-ruou-duc-uong-cung-huynh-de-2.html.]

Mà lúc trong Chấp Kiếm c.ung, Diêu Vân Huệ cùng Trương Tư Vận đang rời .

Đối với chức vị của nhi tử , Diêu Vân Huệ vô cùng bất mãn, nhiều mời sư tổ của Trương Tư Vận, chính là vị Tư Mã chấp sự , nhưng đối phương đều từ chối.

hôm nay cô đích đến gặp để chuyện.

Giờ xong, cô dẫn theo Trương Tư Vận chuẩn rời , thì đột nhiên ngẩng đầu thấy bóng Từ Thanh đang rời xa.

Trương Tư Vận cũng thấy Từ Thanh, trong mắt lộ vẻ chán ghét, nhưng chú ý đến thần sắc của mẫu lúc , hiện vài phần ngơ ngẩn khi đang chăm chú theo bóng lưng Từ Thanh.

Bước chân Diêu Vân Huệ khựng , gần đây cô hiểu , mỗi khi nghĩ đến Từ Thanh, định bụng tính kế với thì trong đầu luôn xuất hiện một ý niệm, bảo cô hãy nghĩ thêm về những điểm của Từ Thanh.

Ý niệm ngừng trỗi dậy trong lòng, giằng co với ác cảm vốn , ngày càng sâu đậm, c.uối cùng hóa thành một nỗi phức tạp dày đặc.

Phát hiện mẫu dừng chân, Trương Tư Vận khỏi sang , thấy sắc mặt cô đang biến hóa ngừng, liền lo lắng mở miệng.

“Mẫu …”

Diêu Vân Huệ hôm nay mặc một bộ váy lụa sa đen, phối hợp với làn da trắng nõn, càng toát lên vẻ quyến rũ mê .

Đặc biệt là đôi gò bồng đảo đầy đặn cùng cặp chân thẳng tắp ẩn hiện lớp váy lụa, khiến cô trông càng thêm cao ráo.

Thắt eo uyển chuyển, đôi chân ngọc khẽ tách, dù giờ phút đang im, cất bước, cũng toát một luồng mê hoặc khó nên lời.

Cộng thêm đường cong mềm mại của vòng eo và bờ m.ô.n.g, tất cả kết hợp khiến gương mặt lạnh lùng như băng dường như ẩn chứa một ngọn lửa yêu diễm băng phong.

Lúc theo bóng Từ Thanh khuất xa, trong lòng dâng lên từng đợt phức tạp, hiểu lẩm bẩm thốt .

“Vận nhi, con thấy tên Từ Thanh vài phần giống phụ con ?”

Trương Tư Vận chấn động, sắc mặt lập tức đại biến.

Hai mắt mở to từng , tâm thần như nổi lên c.uồng phong dữ dội thể hình dung, tựa như hàng vạn tiếng sấm nổ vang cùng lúc trong đầu, vang vọng tận chín tầng mây, thất thanh kêu lên.

“Mẫu gì cơ!?”

Diêu Vân Huệ xong cũng nhận điều , lúc sắc mặt lạnh , âm trầm .

“Toàn là phế vật!”

Nói xong, cô hừ lạnh một tiếng, gương mặt kiều diễm hiện lên vẻ chán ghét, nhanh chóng rời .

Tấm váy dài vẽ nên dáng thướt tha yêu kiều, mỗi bước eo lắc nhẹ, khiến ánh mắt và tâm thần ít Chấp Kiếm Giả xung quanh d.a.o động.

Trương Tư Vận mới thở phào nhẹ nhõm, trán toát mồ hôi.

Đây là đầu tiên trong đời thấy mẫu mắng phụ cảm thấy nhẹ nhõm hẳn .

Cùng lúc đó, giữa bầu trời thành quận, còn một khác cũng thấy bóng Từ Thanh rời .

Đó là một lão giả.

Lão ngây theo hướng Từ Thanh rời , dụi mắt lia lịa, trừng to đôi mắt xác nhận một lượt, tâm thần khỏi rung động dữ dội.

“Cái gì… cái gì…”

“Má nó, thật xúi quẩy quá mất!”

“Sao thấy tên tiểu tử c.h.ế.t tiệt đó ở đây chứ!!”

Người chính là lão già ở đường Bàn Tuyền, đến thành quận là để mua một ít vật phụ trợ cho truyền thừa của Linh Nhi, tiếp xúc nhiều với bên ngoài, lúc mua xong đang định rời , thì thấy Từ Thanh.

Sau khi thể tin nổi, lão cũng rùng một cái, trong lòng dâng lên một trận may mắn khôn xiết.

“May mà để Linh Nhi theo!”

“Tuyệt đối thể để Linh Nhi thằng nhãi Từ tiểu tử đang ở đây!”

Lão già đường Bàn Tuyền nghiến răng nghiến lợi, lo sợ Từ Thanh chú ý, vội vàng rời .

“Ta thề sẽ bao giờ thành quận nữa!”

Loading...