Quang Âm Chi Ngoại - Chương 896: Giới này, chỉ có Ngục tốt là tôn nghiêm. (2)

Cập nhật lúc: 2025-07-12 14:59:58
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ngươi , Từ Thanh, đối với một phạm nhân mà , điều khiến gã thống khổ nhất… là ký ức.”

“Bởi vì điều trong ký ức, khi đem so với hiện tại, sẽ tạo nên sự tương phản tàn nhẫn khiến đau đến tận xương tủy.”

“Thế nhưng đồng thời, ký ức cũng là thứ riêng tư c.uối cùng còn của bọn chúng, vô cùng quý giá, là thứ chống đỡ cho bộ ý chí khi mất tự do. Cho nên khi ký ức tước đoạt dần, chúng sẽ sợ hãi vô cùng.”

“Không tranh đoạt đan dược, bổ sung linh khí, sẽ c.h.ế.t nhanh hơn. Thế nên mới liều c.h.ế.t một , đổi lấy c.h.ế.t quá nhiều về .”

“Uống độc giải khát, hẳn là… mùi vị tuyệt.”

Quỷ Thủ nhếch miệng, ánh mắt đầy tàn nhẫn.

Từ Thanh khẽ gật đầu.

Tính cách của lão Ngục , phần nào từ buổi mật huấn đây.

Lúc ánh mắt lướt qua mặt đất, bất chợt dừng ở một khu vực chút khác biệt giữa biển .

Nơi đó, mặt đất màu đỏ sẫm, khác biệt với tông màu xám của bộ bình nguyên, từ trời xuống, cực kỳ nổi bật.

Bên trong hơn bốn mươi phạm nhân đang xếp bằng, đều là tộc Cận Tiên.

Trong đó một … Từ Thanh từng thấy qua.

Chính là mẫu thể mà Quỷ Thủ từng dùng ví dụ khi giảng dạy điểm chí mạng của vạn tộc!

“Ba tộc hiệp ước, nên còn cách nào, đám Cận Tiên nhiều nhất chỉ thể giam mười năm trả về.”

Thấy ánh mắt Từ Thanh, Quỷ Thủ uống một ngụm rượu, lắc đầu phần bất đắc dĩ.

“Mười năm thì ngắn ngủi, khó tẩy xóa ký ức triệt để, nhưng vẫn chút hiệu quả.

Chỉ là ba trăm năm , Quận thủ vì lòng từ bi, sợ ảnh hưởng quan hệ giữa và tộc Cận Tiên, nên lệnh cấm tẩy ký ức phạm nhân Cận Tiên.”

“Vì thế từ đó trở , đám Cận Tiên bắt giam ở đây… trực tiếp ném khu vực , linh thạch tạm thời.”

Từ Thanh gật đầu, nghĩ tới mệnh lệnh bí mật từ c.ung chủ liên quan đến Tiên Khôi của tộc Cận Tiên, nên liếc kỹ thêm mấy .

“Quỷ Thủ tiền bối, từng giao chiến với Tiên Khôi của tộc Cận Tiên ?” Từ Thanh hỏi.

“Tiên Khôi ? Có đánh , thứ đó tà môn vô cùng, cả đều là dị chất, cực khó phá hủy, còn tự phục hồi .”

Quỷ Thủ xong, liếc Từ Thanh.

“Ngươi hứng thú với Tiên Khôi lắm ?”

Từ Thanh gật đầu.

“Vậy khuyên ngươi nên hỏi Quận thừa đại nhân, lão nhân gia kiến thức uyên bác, đây từng nghiên cứu cả Tiên Khôi của tộc Cận Tiên.”

“Thôi chuyện đó nữa, thôi, phía còn nhiều nơi như , dẫn ngươi quen hết một lượt.”

Quỷ Thủ tiếp tục tiến về phía .

Từ Thanh theo sát phía .

Hai bay qua bình nguyên rộng lớn, tận mắt thấy biển cả, rừng rậm khô cằn.

Mỗi Quỷ Thủ tiện tay vứt xuống vài viên phế đan, Từ Thanh chứng kiến thêm nhiều trận c.h.é.m g.i.ế.t điên c.uồng như lúc đầu.

Những khu vực trận pháp hút sinh khí cũng hiếm.

Trong suốt hành trình, Từ Thanh cũng bắt gặp một vài Ngục khu Bính, những phụ trách các khu vực khác .

Khi thấy Quỷ Thủ, bọn họ đều c.ung kính hành lễ.

Dưới sự giới thiệu của Quỷ Thủ, những cũng liếc Từ Thanh vài , gật đầu nhẹ, nhưng thần sắc đa phần vẫn lạnh nhạt.

Thao Dang

“Sau khi ngươi thể tự chịu đựng quy tắc nơi đây, thể độc lập tuần tra, họ tự nhiên sẽ chấp nhận ngươi.”

“Còn bây giờ… ngươi vẫn đủ.”

“Ngươi họ kính trọng ? Không là ngục chủ giới . Đám trong xương đều kiêu ngạo, còn kẻ tu vi cao hơn cũng thiếu.”

Quỷ Thủ uống thêm một ngụm rượu, thần sắc lộ chút đắc ý, vẻ mặt như hiếm thấy ở lão.

Từ Thanh thấy thế, mặt hiện lên vẻ tò mò đúng mực, Quỷ Thủ.

Quỷ Thủ bật ha hả, giơ tay chỉ trán .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quang-am-chi-ngoai/chuong-896-gioi-nay-chi-co-nguc-tot-la-ton-nghiem-2.html.]

“Lão tử đây, tư chất bình thường, bước Nguyên Anh hơn 800 năm, nhưng vẫn thể đột phá lên Linh Tàng.”

“Thế nhưng cả đời từng rút Đế Kiếm!”

“Ta dưỡng kiếm suốt 800 năm! Một khi xuất kiếm… sẽ kinh thiên động địa!”

“Tám trăm năm…?”

Từ Thanh chấn động.

Hắn uy lực của Đế Kiếm, càng dưỡng lâu, uy lực càng khủng kh.i.ế.p.

Từng Nguyên Anh dưỡng kiếm hai ngàn năm, một kiếm trảm cả Quy Hư.

Chỉ là những điều chỉ từng trong ghi chép công pháp, chứ từng tận mắt chứng kiến bao giờ…

Hôm nay là đầu tiên tận mắt thấy dưỡng Đế Kiếm gần cả nghìn năm.

Việc … thực sự quá khó.

Bởi vì tu sĩ suốt đời c.h.é.m g.i.ế.t, trải qua bao sinh tử, trong nhiều thời khắc then chốt, khó rút kiếm dùng.

Muốn dưỡng kiếm lâu đến , cần cơ duyên cực lớn, thêm ý chí và vận mệnh phi thường.

Thấy thần sắc Từ Thanh như , trong mắt Quỷ Thủ lộ vẻ đắc ý càng đậm.

“Lão phu Ngục , thanh kiếm là để trấn giữ giới .”

“Ta nghĩ kỹ , đến lúc thọ nguyên cạn kiệt, còn Ngục nữa, sẽ bước một chuyến, tìm một tên dị tộc mạnh mẽ mà thấy ngứa mắt, c.h.é.m c.h.ế.t nó, trừ hại cho Nhân tộc, coi như sống uổng một đời, c.h.ế.t cũng chút giá trị.”

Từ Thanh đến đó, trong mắt hiện rõ vẻ kính phục, dừng bước, ôm quyền cúi bái lạy, biểu thị tôn trọng.

Hiển nhiên, việc một thanh kiếm dưỡng suốt tám trăm năm là điều Quỷ Thủ vô cùng đắc ý.

Giờ thấy Từ Thanh nghiêm túc kính trọng , lão sảng khoái, ngửa cổ uống một ngụm rượu lớn, khoan khoái bước phía .

Cứ thế, vài canh giờ lặng lẽ trôi qua, sự dẫn dắt của Quỷ Thủ, Từ Thanh ngày càng quen thuộc giới ngục .

Cùng theo dòng thời gian, hành trình của hai cũng dần kết thúc, chuẩn rời khỏi, về Hình Ngục Ty.

Thế nhưng đúng lúc , Quỷ Thủ đột nhiên đầu, về phía mặt đất, sắc mặt trầm xuống.

Ánh mắt lão về một khu rừng khô héo, giữa vô cây mục nát, nổi bật lên một gốc đại thụ cao ngất trời.

Tuy cây khô nhưng vẫn còn to lớn dị thường, đó thậm chí còn mọc một gương mặt già nua.

Ngay lúc , đôi mắt của khuôn mặt từ từ mở , ánh lên hào quang xanh thẫm, ngước lên trời, đối diện với Từ Thanh và Quỷ Thủ, lộ một tia sợ hãi.

“Bái kiến Quỷ Thủ đại nhân…”

“Không , rời khỏi nơi giam cầm của ngươi, mà ngươi tự ý di chuyển đến đây.”

Trên , sắc mặt Quỷ Thủ lạnh như băng, trầm giọng quát.

Sau đó lão đưa tay chỉ về phía đại thụ, sang giới thiệu với Từ Thanh.

“Ngươi nhớ kỹ, kẻ là cây cối tu hành thông thường, mà là duy nhất một tộc nhân Mộc Linh trong bộ Hình Ngục Ty.”

“Dù tộc của nó giờ chẳng còn bao nhiêu giá trị, nhưng trong thời đại xưa… là phi thường kinh thiên động địa.”

Quỷ Thủ chậm rãi lên tiếng, giọng dần nặng nề.

Từ Thanh nghiêm túc xuống, quan sát kỹ tộc nhân Mộc Linh .

“Trước thời Huyền U Cổ Hoàng, Linh Hạ Cổ Hoàng từng thống nhất bộ Đại Lục Vọng Cổ, chính là xuất từ tộc Cổ Linh.

Khi , tộc Cổ Linh xưng là tộc tôn tối cao của Vọng Cổ, thậm chí còn gọi là Thiên Mệnh chi tộc.”

“Dưới trướng Cổ Hoàng Ngũ Hành Chi Linh, mỗi linh lập thành một mạch.”

Quỷ Thủ chậm rãi, âm giọng mang theo thâm ý.

“Thế nhưng đó thời thế đổi , tộc Cổ Linh dần suy tàn, huyết mạch gần như tuyệt diệt, năm mạch linh tản mác mỗi nơi.

Ở Phong Hải Quận , một nhánh tộc Mộc Linh còn sót , vì tính tình ôn hòa nên vẫn yên tồn tại.”

“Còn kẻ mặt ngươi đây… chính là một trong đó.

tính cách của nó trái ngược với tộc nhân đồng tộc, vô cùng khát m.á.u, ba trăm năm từng gây họa một phương, bắt giữ trấn áp nơi .”

Loading...