Quang Âm Chi Ngoại - Chương 898: Một nhánh trúc, vắt ngang ngàn thu. (2)
Cập nhật lúc: 2025-07-12 15:00:03
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong tiếng thầm thì trong lòng, Từ Thanh nhớ lời Quỷ Thủ từng rằng Quận thừa đại nhân nghiên cứu về Tiên Khôi, vì liền lấy lệnh kiếm của Chấp Kiếm Giả, dùng quân công của bản để xin một diện kiến Quận thừa, cầu học hỏi.
Toàn bộ Quận Đô đều công nhận Quận thừa đại nhân học thức uyên bác, nên khi nghi vấn nhu cầu, phần lớn đều đến thỉnh giáo ngài .
Chỉ là Quận thừa bình thường phụ tá Quận thủ quản lý cả một quận, công vụ bận rộn, nên khi nộp đơn, khi nào duyệt còn xem thời gian của Quận thừa.
Vận khí của Từ Thanh tệ, trở Kiếm Các xếp bằng nửa canh giờ, liền nhận hồi âm từ Quận thừa.
“Từ Thanh?”
“Quận thừa đại nhân.” Từ Thanh lấy ngọc giản, c.ung kính mở lời.
“Ngươi chuyện gì?” Giọng của Quận thừa mang theo vài phần mệt mỏi, hiển nhiên mới xử lý xong công vụ.
Từ Thanh nên phiền quá nhiều, nên liền ngắn gọn trình bày nguyện vọng tìm hiểu về Tiên Khôi.
“Tiên Khôi , nếu hiện tại ngươi rảnh thì qua đây một chuyến , dẫn ngươi đích một chút.”
Nghe thấy hồi âm , tinh thần Từ Thanh lập tức phấn chấn, rời khỏi Kiếm Các, thẳng hướng Quận Đô.
Lúc đêm hãy còn khuya, Quận Đô đèn đuốc sáng trưng, nhiều cửa tiệm vẫn còn mở cửa buôn bán, phàm nhân cũng ít, thậm chí một vài gánh hàng ăn đêm cũng còn đang hoạt động, đường thỉnh thoảng thể thấy Chấp Kiếm Giả tuần tra cùng quan binh Quận Đô.
Từ Thanh thẳng hướng đông thành, tới gần phủ Quận thừa, khi trình bày lý do với thị vệ canh giữ phủ , liền dẫn đến thư phòng của Quận thừa.
“Chấp Kiếm Giả Từ Thanh, cầu kiến Quận thừa đại nhân.” Từ Thanh vẻ mặt nghiêm nghị, chắp tay hành lễ.
“Vào .” Trong thư phòng vang lên giọng mệt mỏi của Quận thừa.
Từ Thanh c.ung kính bước , đẩy cửa thư phòng, thấy Quận thừa đang điều chế dược dịch cùng mấy vị trợ thủ.
Thao Dang
Trong đó một là Chấp Kiếm Giả cùng khóa với Từ Thanh.
Chấp Kiếm Giả thấy Từ Thanh liền khẽ gật đầu, đó theo lệnh của Quận thừa, tiếp tục chuẩn dược dịch.
Từ Thanh quấy rầy, sang một bên, ánh mắt đảo qua thư phòng, trông thấy xa đặt nhiều chậu hoa cảnh, trong đó loài là dược thảo, loài là hoa thường.
Lúc Quận thừa thần sắc mang theo mỏi mệt, nhưng ánh mắt sáng, rõ ràng đang ở thời khắc mấu chốt của quá trình điều chế.
Dưới sự tâm ý của ông, từng lọ dược dịch hòa trộn với , cùng tất, ông nhanh chóng bước đến một chậu thạch quế, nhẹ nhàng nhỏ dược dịch xuống đất.
Thế nhưng rõ ràng trong dược dịch sai lệch, chậu cảnh liền thể thấy rõ đang héo úa, cho đến khi tàn rụi.
“Hầy.”
Quận thừa nhẹ nhàng thở dài, xoa trán một cái, xoay Từ Thanh, định mở miệng, nhưng đúng lúc đó, ngọc giản truyền âm rung lên, ông lấy xem, sắc mặt lập tức nghiêm trọng hẳn.
“Từ Thanh, Quận thủ truyền qua đó, hôm nay thể giảng giải cho ngươi về Tiên Khôi , đây là một ít tư liệu từng ghi chép về Tiên Khôi, ngươi cứ tự tham ngộ , chỗ nào hiểu thì đến hỏi .”
Tựa hồ sự tình phần nghiêm trọng, Quận thừa nhiều, giao cho Từ Thanh một ngọc giản ghi chép, đó chỉnh y bào.
Trước khi ông áy náy gật đầu với Từ Thanh, đồng thời dặn dò mấy trợ thủ trong thư phòng tiếp tục điều chế dược dịch, liền bước lên trung, vội vã rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quang-am-chi-ngoai/chuong-898-mot-nhanh-truc-vat-ngang-ngan-thu-2.html.]
Từ Thanh tiếp lấy ngọc giản, chắp tay hành lễ.
Nhìn thấy trợ thủ trong thư phòng bắt đầu điều chế dược dịch nữa, Từ Thanh tiện ở quan sát, nên cáo từ rời phủ Quận thừa.
Trên đường trở về Kiếm Các, sự náo nhiệt nơi Quận Đô dần lắng xuống, tuy nhiều cửa tiệm vẫn còn buôn bán, nhưng một vài gánh hàng ăn đêm cũng đang dọn dẹp thu dọn.
Ánh mắt Từ Thanh đảo qua, thấy một quầy hàng bán hồ lô đường đang thu dọn, chùm hồ lô đỏ au , suy nghĩ một chút, liền bước đến mua một xâu.
Cầm trong tay, Từ Thanh cắn một miếng, lông mày liền khẽ nhướng, cúi đầu hồ lô đường trong tay.
Vị ngon, hơn hẳn mấy xâu ở Thất Huyết Đồng.
Trong đó chua ngọt hòa quyện, xen lẫn cảm giác mát lạnh, khiến Từ Thanh chợt nhớ đến ký ức hồi nhỏ ở thành Vô Song.
Hắn đầu sạp hàng bán hồ lô, chỉ thấy bán rời .
“Mua thêm vài xâu nữa cũng .” Từ Thanh lẩm bẩm, ăn thêm một miếng.
Vị vẫn ngon như .
Cứ như , ánh trăng, ăn hồ lô đường, cảm ứng ngọc giản Quận thừa ban cho, xem những thông tin bên trong liên quan đến Tiên Khôi.
Bên trong ngọc giản ghi chép tỉ mỉ, thậm chí còn kèm theo nhiều hình ảnh động, hiển nhiên Quận thừa nghiên cứu sâu.
Từ Thanh lướt qua một lượt, trong lòng khâm phục kiến thức uyên bác của Quận thừa, đúng lúc đó, khi sắp rời khỏi Quận Đô, chợt thần sắc khẽ động, ngẩng đầu về phía xa.
Giữa các tòa lầu ở xa, một tu sĩ trung niên khoác hắc bào đang lao v.út , tốc độ cực nhanh, trong lúc di chuyển còn liên tục tung từng mảnh độc phấn, tản mát theo gió.
Độc ý cực mạnh, rơi xuống cỏ cây, khiến chúng khô héo trong chớp mắt, phát mùi tanh hôi.
Sau lưng ông còn một đang đuổi theo.
Người đuổi là một nữ tử, khoác đạo bào Chấp Kiếm Giả, mặt đeo mặt nạ, vác theo một cây liêm đao lớn hình ác quỷ, chính là Thanh Thu.
Ánh mắt cô đầy sát khí, sát ý lượn lờ, rõ ràng đang dốc lực truy kích tu sĩ trung niên .
đối phương cũng là tu sĩ Ngũ c.ung như cô , phối hợp với đám độc phấn tản trong gió khiến Thanh Thu nhất thời khó mà áp sát.
Từ Thanh liếc mắt , thời gian thường xuyên nhiệm vụ, lập tức nhận áo đen là một tên truy nã, trong ký ức ngoại hiệu là “Tiểu Hài”, nên vẫn còn ấn tượng.
Bất quá Thanh Thu đuổi bắt, cũng định nhúng tay, chuẩn rời .
ngay khoảnh khắc gió thổi qua, một ít độc phấn bay tới mặt Từ Thanh.
Số độc với Từ Thanh chẳng đáng là gì, nhưng xâu hồ lô đường còn trong tay , cơn gió liền rõ ràng biến đen, toát mùi hôi tanh.
Sắc mặt Từ Thanh lập tức trầm xuống, ngẩng đầu lạnh lùng về phía bóng áo đen đang bỏ chạy, tay bất ngờ vung lên, xiên tre hồ lô trong tay liền b.ắ.n .
Tốc độ cực nhanh, vang lên tiếng xé gió sắc bén, bay thẳng về phía áo đen.
Chớp mắt, “phụp” một tiếng, xiên tre hồ lô trong nháy mắt đ.â.m xuyên đầu ông , xuyên thấu qua bên .
Từng viên hồ lô đường biến đen và bốc mùi rơi xuống, ánh mắt áo đen trợn trừng, khí tuyệt bỏ mạng, t.h.i. .t.h.ể ầm một tiếng rơi xuống mặt đất.