Quang Âm Chi Ngoại - Chương 899: Kẻ dám mượn danh “TIểu Hài”, c.h.ế.t! (1)

Cập nhật lúc: 2025-07-12 15:00:05
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ Thanh chút vui.

Hồ lô đường ngon, hương vị gợi một phần ký ức của về thành Vô Song, vì suốt dọc đường ăn chậm, mỗi miếng đều nhai kỹ nuốt chậm.

Thế nhưng cơn gió mang độc khiến xâu hồ lô đường chuyển sang màu đen, tỏa mùi hôi tanh.

Giờ khắc khi kết liễu kẻ , ánh mắt Từ Thanh lạnh lùng về phía Thanh Thu đang bước tới, tuy nữ tử trong lòng hề chút hảo cảm nào, nhưng dù cũng là đối phương đang thi hành nhiệm vụ, nên thản nhiên mở lời.

“Ta giành quân công với ngươi.”

Vừa , Từ Thanh liền xoay rời , còn giọng của Thanh Thu cũng vang lên lưng, mang theo vẻ băng lạnh.

“Ai thèm cái quân công đó!”

Âm thanh vang vọng, Thanh Thu từng bước tiến tới, để ý đến bóng lưng rời của Từ Thanh, vài bước đến t.h.i. .t.h.ể của tên áo đen .

Việc đầu tiên cô là lấy túi trữ vật, mà là một cước dẫm mạnh lên đầu của t.h.i. .t.h.ể.

Xiên tre chỉ xuyên qua đầu, nhưng chân cô , “phụp” một tiếng, đầu giẫm nát thành bã.

Âm thanh vang lên, Từ Thanh ở xa cũng thấy, đầu một cái.

Thanh Thu bên xác c.h.ế.t dường như vẫn hả giận, tiếp tục giơ chân dẫm xuống, từng cú một, sống c.h.ế.t giẫm nát cả t.h.i. .t.h.ể thành bùn m.á.u.

Cảnh tượng tàn bạo khiến Từ Thanh chút kinh ngạc, đoán rằng kẻ hẳn đắc tội với Thanh Thu, hơn nữa là đắc tội sâu, liền thu ánh mắt, rời khỏi Quận Đô, về Kiếm Các.

Từ đầu tới c.uối, Thanh Thu từng Từ Thanh lấy một cái, lúc khi giẫm t.h.i. .t.h.ể thành bùn, cô mới từ trong đống m.á.u thịt nhặt lên túi trữ vật, ánh mắt xuống đống thịt vụn đất tràn đầy chán ghét.

“Ngươi cũng xứng gọi là ‘Tiểu Hài’? Dám bẩn hai chữ , khiến ngươi c.h.ế.t thây!” Thanh Thu hừ lạnh trong lòng.

Tên truy nã vốn là mục tiêu nhiệm vụ của cô , nhưng từ khi thấy trong danh sách truy nã kẻ mang ngoại hiệu “Tiểu Hài”, cô liền theo dõi, quyết tâm diệt cho bằng .

Trong lòng Thanh Thu, cái danh “Tiểu Hài” là thiêng liêng vô cùng, tượng trưng cho điều , cho nên cô cho phép bất kỳ ai mạo phạm.

đúng đúng, g.i.ế.t , cùng c.h.ế.t với cũng đáng!” Ác quỷ bên trong lúc mới dám lên tiếng khi còn thấy bóng dáng Từ Thanh, gào lên trong đầu Thanh Thu.

“Được , chuyện bảo ngươi tra, tra xong !” Thanh Thu lạnh giọng truyền âm trong tâm thần.

“Tra xong , bốn tháng , đoàn xe của tộc Thánh Lam đến đây mua thạch vân mẫu, tám chín phần sẽ ngang qua Hạp Cốc Thiên Nguyệt để về tộc, nhưng chỗ đó thích hợp phục kích cướp bóc lắm, ngươi chắc chắn tay ở đó?” Ác quỷ nhanh chóng lên tiếng.

Thanh Thu gì, ánh trăng xoay rảo bước về phía xa.

“Nếu ngươi thực sự tay , thấy chúng nên chuẩn tâm lý đồng quy vu tận với họ , tuy đợi ngày cũng lâu , nhưng thấy ngươi vẫn nên suy nghĩ thêm một chút.” Ác quỷ phần do dự.

“Ta cần đủ quân công để rút ngắn thời gian tại nhiệm, nhất định cướp lấy hàng hóa của bọn chúng, để đổi lấy quân công!” Thanh Thu truyền âm, giọng điệu bình tĩnh.

“Đáng ? Chỉ ba năm thôi mà? Giờ qua nửa năm .” Ác quỷ thở dài, nó vốn đồng quy vu tận, nhưng cùng c.h.ế.t với mấy hạng xoàng xĩnh tầm thường.

“Thực kẻ thích hợp nhất để đồng quy vu tận, là tên chó điên …”

Thanh Thu thản nhiên lên tiếng, tự động bỏ ngoài tai mấy lời lải nhải của ác quỷ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quang-am-chi-ngoai/chuong-899-ke-dam-muon-danh-tieu-hai-c-h-e-t-1.html.]

Thao Dang

“Ta thể đợi ba năm. Ta đến Nam Hoàng Châu trong vòng một năm.”

“Hay là suy nghĩ chút , ba năm thì ba năm chứ . Đã đợi từng năm , thêm ba năm nữa thì ?” Ác quỷ vẫn chịu từ bỏ, tiếp tục khuyên can.

“Không !”

“Gần đây thường xuyên hoảng hốt, luôn cảm giác Tiểu Hài ca ca ở Nam Hoàng Châu đang đối mặt với sinh tử nguy cơ. Ta đợi nữa.”

“Hiện giờ năng lực bảo vệ . Ta tìm . Ta nợ một mạng!”

Dưới màn đêm, Thanh Thu khẽ sờ lên hòn đá nhỏ cất trong n.g.ự.c, ánh mắt cô kiên nghị, bóng lưng dần khuất xa.

Mà lúc , Từ Thanh trở Kiếm Các.

Sau khi xếp bằng, lấy ngọc giản của Quận thừa , bắt đầu cẩn thận nghiên cứu.

Thời gian trôi qua, đến gần rạng sáng, Từ Thanh mới ngẩng đầu lên, trong mắt lộ vẻ trầm tư.

“Tiên Khôi nhất định do sống luyện chế, hơn nữa là tình nguyện…”

Hắn kỹ nội dung trong ngọc giản mấy , cũng nghiên cứu tỉ mỉ, đối với quá trình luyện chế Tiên Khôi của tộc Cận Tiên, hiểu sâu sắc hơn.

Chỉ là, dù đây cũng là bí mật tuyệt đối của tộc Cận Tiên, nên Quận thừa chắc chắn thể nghiên cứu cốt lõi thật sự.

với những gì ghi trong ngọc giản, đối với Từ Thanh mà , đủ .

“Dù là bí pháp, phương pháp chuyển hóa, thậm chí cả điều gọi là Cửu Luyện Cận Tiên, những điều kỳ thực đều quan trọng… Điều quan trọng chính là: tộc Cận Tiên lựa chọn tộc nhân tài liệu như thế nào.”

Từ Thanh nheo mắt, trong đầu hiện lên hình ảnh những tộc Cận Tiên trong Giới Ngục.

“Có thể nào… cái gọi là quy định ba tộc đưa phạm nhân trở về mười năm, kỳ thực đối với tộc Cận Tiên… còn một mục đích và ý nghĩa khác?”

“Ví dụ như…”

“Đem những phạm nhân đưa về đó, luyện thành Tiên Khôi?”

“Bình thường mà , phạm nhân trong Giới Ngục trải qua nhiều tử vong sẽ mất bộ ký ức, điều đó một mức độ nào đó, càng đáp ứng điều kiện 'tình nguyện' một cách mỹ.”

Trong mắt Từ Thanh lóe lên tinh mang. Hắn nhớ đến chuyện Quỷ Thủ tiền bối từng kể về mệnh lệnh của Quận thủ ba trăm năm .

“Quận thủ vì ảnh hưởng đến giao tình với tộc Cận Tiên, nên lệnh xóa ký ức của phạm nhân tộc Cận Tiên? Chuyện …”

Từ Thanh như điều suy ngẫm. Bề ngoài xem như thể Quận thủ lòng nhân từ, nhưng xét theo thông tin mà nắm giữ hiện giờ, rõ ràng là Quận thủ hiểu rõ quá trình luyện chế Tiên Khôi, cho nên mới đưa mệnh lệnh .

Cái kiểu tuyên bố thật ôn hòa, tất cả vì mối quan hệ giữa hai tộc, khiến tộc Cận Tiên cũng thể phản bác.

“Bất kỳ sự việc gì, cũng thể chỉ bề ngoài.”

Từ Thanh cảm khái trong lòng, cảm giác từng ở Thất Huyết Đồng, tại Liên Minh Bát Tông thì đỡ hơn chút, còn ở quận thành , cảm giác đó càng sâu sắc hơn.

“Nghĩ theo hướng thể tìm cách lưu thứ gì đó những tộc Cận Tiên phạm nhân sắp đưa trả về…”

Loading...