Quang Âm Chi Ngoại - Chương 9: Hãy yên nghỉ (3).

Cập nhật lúc: 2025-01-18 16:42:58
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày đầu tiên ánh sáng chiếu rọi thành phố đổ nát , trong gian của tàn tích, ngoài ánh sáng, còn làn khói đen từ t.h.i t.h.ể đang thiêu cháy.

Làn khói đen dâng lên từng đợt, che khuất ánh sáng mặt trời, khiến bình minh lúc trở nên yếu ớt, mờ đục, đỏ rực như mang theo một tiếng thở dài sâu thẳm.

Dường như, những làn khói chính là những giọt nước mắt của mặt trời. Còn những bóng dáng mặt đất, như thể những vết nước mắt của đất , vĩnh viễn thể xóa nhòa.

Vết nước mắt cuối cùng là nơi Từ Thanh phát hiện ánh sáng tím.

Tại nơi đó, Từ Thanh nhẹ nhàng đặt t.h.i t.h.ể lão nhân trong tiệm thuốc xuống. Khi ngọn lửa thiêu rụi những xác chết, sóng nhiệt bốc lên, lặng lẽ bên đống lửa, ngọn lửa dữ dội phản chiếu trong đôi mắt đen thẫm của , lay động ngừng.

Mái tóc rối bù của cũng vì làn sóng nhiệt mà cong quẹo, một lúc lâu , thể Từ Thanh cũng như uốn cong, cúi đầu hành lễ.

“Hãy an nghỉ!”

Ngay khoảnh khắc , ngọn lửa bỗng dưng bùng lên dữ dội, cháy lan nhanh hơn, phát tán ngọn lửa nhỏ như những cánh hoa bồ công , theo gió bay xa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quang-am-chi-ngoai/chuong-9-hay-yen-nghi-3.html.]

làn khói uốn éo vươn lên trời cao , vẫn mang theo sự cam lòng và tiếc nuối của khuất, một cơn gió nào thể thổi tắt .

Nó bay lên ngày càng cao, như những vết thương bầu trời bao la.

Nhỏ bé, đầy bất lực.

Thao Dang

---

Một lúc lâu , khi tiếng bước chân lộn xộn vang lên, một giọng kỳ quái, pha trộn âm điệu âm dương, đột nhiên vang lên từ phía lưng của Từ Thanh.

“Ta tự hỏi, tại suốt dọc đường thấy thi thể, hóa một tên ngốc như ngươi, tiếc sức lực của , mang t.h.i t.h.ể đến đây để thiêu.”

“Cũng , nếu ngươi lưu luyến đến thế, thì sẽ giúp ngươi, ném ngươi đống lửa cùng bọn chúng luôn.”

Từ Thanh đột ngột .

Loading...