“Hửm?” Đội trưởng sững , hiểu vì Từ Thanh đột nhiên , lập tức ngơ ngác hỏi:
“Liên quan gì đến ? Gì thế hả? Tiểu A Thanh, khoe khoang với đấy ? Nếu nhờ bức thư đưa hôm …”
Từ Thanh liếc Đội trưởng một cái.
Đội trưởng ho nhẹ một tiếng.
Thao Dang
“Nếu nhờ bức thư của ngươi…”
Sau đó y nghiêm mặt , giọng đầy trang trọng:
“Nói thật nhé, phê bình ngươi một chút. Bọn tu hành, cần cô độc một , như thế mới luyện ý chí sắt đá, mới giữ tín niệm trọn vẹn, mới đủ bình thản đối mặt với muôn vàn mê hoặc!”
“Nữ nhân , hừ, ngon bằng táo ?” Đội trưởng xong cắn một miếng táo thật mạnh, vẻ mặt đầy khinh thường.
“Họ là những ngọn núi lớn và đá tảng chắn đường tiến bước, là trói buộc và địa ngục ngăn cản rút kiếm! Việc ngươi thận trọng, đừng học theo lão tam. Trước bảo ngươi thuận theo Tử Huyền Thượng Tiên cũng chỉ là đùa thôi.”
Nghe , Từ Thanh động lòng, trầm ngâm suy nghĩ. Hắn cảm thấy lời Đội trưởng cũng lý, nên gật đầu tỏ vẻ tán đồng.
“Đại sư đúng. Vậy thì… sẽ giới thiệu cô bạn của Thượng Tiên Tử Huyền cho nữa.”
Đội trưởng khựng , trợn to mắt, táo cũng ăn nữa.
“Ngươi gì? Giới thiệu cho ?”
Từ Thanh gật đầu, phần ngại ngùng:
“Đại sư , là sai . Trước đó vị tiền bối Lý Thi Đào ở Phụng Hành c.ung, khuê mật của Tử Huyền Thượng Tiên, bảo giới thiệu cho cô một bạn đáng tin bên cạnh. Là hẹp hòi… Suy cho cùng việc đó sẽ ảnh hưởng đến ý chí và tín niệm của …”
“Lý Thi Đào? Nghe tên vẻ tệ… Cái đó… cô trông ?” Đội trưởng đột nhiên lên tiếng.
“Cũng .” Từ Thanh nghi hoặc, gật đầu đáp.
Đội trưởng lập tức tinh thần phấn chấn, nhưng vẫn cố kìm chế, bật dậy, chắp tay lưng, khẽ thở dài, vẻ mặt đầy bi thương.
“Tiểu sư … Đại sư của ngươi, một cô độc suốt hai mươi sáu năm, lẽ là quá lâu .”
Đội trưởng đầu Từ Thanh.
“Chúng tu hành, cần một cô độc.” Từ Thanh ngập ngừng.
“Tu hành ‘Bạn – Pháp – Tài – Địa’, trong đó bạn xếp đầu tiên!” Đội trưởng nghiêm mặt đáp.
“Là núi lớn và đá tảng chắn đường tiến bước.” Từ Thanh còn do dự.
“Không hiểu ngọn núi đó, thể vượt qua!” Đội trưởng đầy chính khí.
“Là trói buộc và địa ngục ngăn cản rút kiếm?” Từ Thanh Đội trưởng.
Đội trưởng vẻ thương xót nhân gian, ngoài cửa sổ Kiếm Các, khẽ thở dài:
“Ta địa ngục, thì ai địa ngục?”
Từ Thanh lặng lẽ Đội trưởng, mà Đội trưởng chẳng chút ngượng ngùng, mặt dày .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quang-am-chi-ngoai/chuong-903-ta-khong-vao-dia-nguc-thi-ai-vao-dia-nguc-1.html.]
Một lúc , Từ Thanh thở dài, gật đầu.
“Đội trưởng, nên ăn nhiều bưởi một chút.”
Đội trưởng hớn hở mặt, chẳng hề để tâm việc Từ Thanh nhắc chuyện cũ với trái bưởi, chạy bên Từ Thanh, giơ tay vung lên, lấy ba quả táo to, đưa cho , mặt mày rạng rỡ:
“Tiểu sư , Đại sư uổng công thương ngươi. Khụ, chờ tin vui từ ngươi đó nhé!” Nói xong, y hớn hở rời .
Nhìn theo bóng lưng Đại sư rời , trong mắt Từ Thanh hiện lên vẻ trầm tư. Dù lời lẽ của Đại sư nhất quán, nhưng Từ Thanh vẫn cảm thấy những gì đối phương đó… phần lý.
“Tâm an, mới thể giữ vững ý chí.” Từ Thanh lẩm bẩm, nhắm mắt , dứt bỏ tạp niệm, nhập định tĩnh tọa.
Thời gian chớp mắt qua bốn ngày.
Trong bốn ngày , Từ Thanh dứt bỏ gợn sóng trong lòng, những xao động từng nhen lên cũng bình trở , hồi phục đến trạng thái tâm cảnh khi còn ở Nghênh Hoàng Châu, tâm ý dốc việc thích nghi với quy tắc giáng xuống của tiểu thế giới.
c.uối cùng, đêm khuya ngày thứ tư, thành công nâng thời gian chịu đựng lên đến hai ngàn thở.
“Có thể thử .”
Sau một hồi nghỉ ngơi ngắn, trong mắt Từ Thanh lóe lên tinh quang, lập tức kết thúc ca trực, mà ngay tại tầng 90, một nữa bước thế giới bích họa.
Tiến bước giữa hư , Từ Thanh quá quen thuộc đường , nhanh chóng đến quang tráo, lao thẳng trong, xuyên qua đó, xuất hiện tại tiểu thế giới tràn ngập sương mù.
Một áp lực khủng kh.i.ế.p lập tức giáng xuống, tựa như núi lớn từ trời rơi xuống, cảm giác vô hình trói buộc dâng lên mãnh liệt.
Thân thể Từ Thanh chấn động, vang lên từng tiếng "rắc rắc", nhưng sắc mặt hề đổi.
Chính nơi , là nơi mà thường xuyên rèn luyện bản .
Cảm giác quy tắc giáng xuống, núi lớn trấn áp , sớm quá đỗi quen thuộc.
Trước đây, luôn dừng bước tại đây. hôm nay, dừng , mà tiến về phía một bước.
Tiến bước trong núi!
Mỗi bước chân rơi xuống, thiên địa liền vang rền, như đá lớn rơi xuống mặt đất, khí thế ngút trời, thiên địa biến sắc, gió nổi mây vần.
Cảnh tượng thoạt cực kỳ chấn động, nhưng thực chất là do Từ Thanh thể "nhẹ nhàng nhấc lên, khẽ khàng đặt xuống", bởi đang gánh chịu quy tắc của cả một giới, nên mỗi bước đều kéo theo biến động trời đất.
Nơi qua, sấm sét c.uồn c.uộn, sương mù c.uồn trào, trông hết sức kinh .
Khi Từ Thanh tiếp tục tiến sâu, các dị tộc ẩn mặt đất, khi trông thấy , sắc mặt đều đại biến.
Tuy rằng cũng trạng thái của Từ Thanh là thể chủ quy tắc, nhưng chính vì thế, mới càng nguy hiểm.
Bởi vì nếu khống chế , thì dễ khiến quy tắc khuếch tán ngoài…
Quả đúng như , thể Từ Thanh mới hạ xuống giữa trung, xung quanh liền xuất hiện đủ bảy tám loại khí hậu khác , lúc thì mưa axit, lúc thì bạo lôi, khi thì c.uồng phong…
Mặt đất phía cũng ảnh hưởng dữ dội, đồng bằng hóa thành núi non, núi non biến thành hồ nước, liên tục biến hóa, thể định, chỉ đến khi Từ Thanh rời thì cảnh vật mới dần cố định trở .
Mà trong quá trình đó, những phạm nhân đang tồn tại ở nơi … liền xui xẻo thảm thiết.
Cho nên khi Từ Thanh cúi đầu xuống, cảnh đầu tiên thấy chính là: vô phạm nhân từ khắp các chỗ ẩn nấp mặt đất liều mạng chạy , ai nấy đều đầy hoảng sợ, bỏ chạy tán loạn.
Tất nhiên, cũng vài tên c.h.ế.t quá nhiều , sắp sửa mất ký ức, ánh mắt bọn chúng lóe lên thần thái khác thường, mà còn chủ động lao về phía Từ Thanh, định mượn quy tắc khuếch tán từ để tự sát.