Quang Âm Chi Ngoại - Chương 914: Chân Tiên Thập Tràng. (2)
Cập nhật lúc: 2025-07-21 15:52:50
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ Thanh trong lòng nổi sóng, ngẩng đầu về phương xa.
Giọng Đội trưởng vang lên.
“Bao quanh Chân Tiên Thập Tràng thụ, khắp bốn phía nó lan rộng một mảng rừng rậm vô tận, chúng sẽ đến đó!”
“Trong rừng Chân Tiên Thập Tràng , cứ mỗi trăm năm sẽ sinh trưởng một lượng lớn Chân Tiên đạo quả, dĩ nhiên loại quả trông khá quái lạ, hình dáng giống hệt như nhãn cầu.”
“Loại quả thể ăn, ăn sẽ phát điên, sinh nhiều nhân cách. Ngay cả đám của Thái Tư Tiên Môn, dù công pháp bọn họ cần nhiều nhân cách phụ trợ, cũng dám ăn.”
“Thế nhưng Chân Tiên đạo quả là một nguyên liệu luyện khí quý hiếm, thể khiến pháp khí luyện trở nên mạnh mẽ vượt bậc, vì thế giá trị cực cao.”
“Còn bên phía Quận Đô chúng , vì quan hệ thương mại với tộc Thánh Lam nên từ lâu luôn treo thưởng mua loại đạo quả . Một quả, thưởng mười ngàn quân công!”
“Lần nếu chúng kiếm mấy trăm quả, chẳng là mấy triệu quân công .”
“Thế nào, tiểu A Thanh, Đại sư lợi hại , manh mối đại sự là đào bới trong Công Bộ Xứ suốt một thời gian dài mới tìm đấy, mà đây mới chỉ là mục tiêu đầu tiên thôi, đó còn nhiều nữa…”
Đội trưởng lộ vẻ đắc ý, ăn xong một quả đào, lấy quả thứ hai, cắn một miếng.
Từ Thanh theo bản năng lộ vẻ ngưỡng mộ, trong mắt thoáng hiện nét trầm tư.
“Tiểu sư , đừng gượng gạo thế chứ, năng lực đổi biểu cảm của ngươi chẳng do dạy …” Đội trưởng trông mong Từ Thanh.
Từ Thanh khẽ gật đầu, trợn mắt, thần sắc mang theo chút khó tin, đó điềm nhiên mở miệng.
“Đại sư , quanh Chân Tiên Thập Tràng ngoài bản cây , còn bố trí nguy hiểm gì khác ? Mà đồ vật quý giá như thế, tộc Thánh Lam chắc chắn cũng sẽ thu hái chứ?”
Đội trưởng vẻ mặt biến đổi của Từ Thanh, miễn cưỡng chấp nhận, ăn đào tiếp tục giảng giải kế hoạch của .
“Chân Tiên Thập Tràng bản là một nguy hiểm, nhưng dù Ngài vẫn đang ngủ say.”
“Mà quanh rừng Chân Tiên Thập Tràng, trải qua vô năm bởi sự tồn tại của đạo quả, nên hình thành nhiều thành bang, tiểu quốc. Những tiểu quốc phần lớn đều phụ thuộc bốn đại vương triều trong Đại vực Thánh Lam.”
“Mỗi khi đạo quả chín, những thành bang sẽ chịu trách nhiệm thu hái, tiến cống về cho các vương triều của .”
“Nguy hiểm thì chắc chắn , nhưng nếu chúng lấy phận tộc Hắc Thiên, chỉ cần xử lý thỏa từng chi tiết, đại sự tất thành!”
Đội trưởng l.i.ế.m môi, trong mắt lóe lên tia điên c.uồng.
Thao Dang
“Vấn đề then chốt của việc , là chúng qua , nếu trực tiếp lấy phận tộc Hắc Thiên thì vẻ đột ngột.” Từ Thanh nhẹ giọng .
Đội trưởng tràn đầy tự tin, dáng vẻ như tất cả đều trong lòng bàn tay.
“Mỗi Chân Tiên Thập Tràng sắp kết đạo quả, đều cần một loại dưỡng liệu đặc biệt gọi là Vân Mẫu Thạch. Dù nơi khác cũng , nhưng sản lượng nhiều, chỉ ở Triều Hà Châu của Phong Hải Quận chúng là sản xuất dồi dào.”
“Vì thế mỗi sắp đến mùa đạo quả, sẽ ít thương đội tộc Thánh Lam lén lút xâm nhập, buôn lậu Vân Mẫu Thạch. Mặc dù quan phương buôn bán với tộc Thánh Lam, nhưng Diêu gia thì ủng hộ bọn chúng.”
“Đây cũng là một trong những nguồn thu nhập quan trọng lâu dài của Diêu gia.”
Nói tới đây, Đội trưởng thẳng mắt Từ Thanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quang-am-chi-ngoai/chuong-914-chan-tien-thap-trang-2.html.]
“Tiểu A Thanh, ngươi hiểu ý chứ?”
Từ Thanh ánh mắt lóe sáng, nhẹ giọng mở miệng.
“Để một trong các đoàn xe chủ động đưa chúng tộc Thánh Lam!”
Đội trưởng ha hả, hai mắt bừng sáng.
“Chính xác!”
“Ta lên kế hoạch xong cả . Lúc bảo ngươi lưu hình ảnh mấy tên tộc Hắc Thiên để quan sát, chính là để chuẩn cho chuyện . Chúng cải trang thành tộc Hắc Thiên, lòng tin, càng đủ chuẩn .”
“Mà việc tộc Hắc Thiên Chấp Kiếm c.ung bắt giữ tuy là hành động bí mật, nhưng âm thầm tiết lộ tin cho một đoàn xe mục tiêu, khiến bọn họ chuyện từng xảy , tuy nhiên bọn họ bắt là mấy tên tộc Hắc Thiên nào.”
“Tiếp theo, chúng chỉ cần diễn một màn kịch, chuyện cần một Chấp Kiếm Giả phối hợp…”
“Ngươi với Khổng Tường Long như , chuyện giao cho ngươi, thế nào?” Đội trưởng thấp giọng .
Từ Thanh trầm ngâm giây lát, khẽ gật đầu.
“Vậy thì quyết định thế , sáng mai khởi hành!” Đội trưởng hít sâu một , trong mắt đầy mong đợi, nuốt trọn quả đào đang cầm trong tay.
“Tiểu A Thanh, chuyến chúng phát tài , hơn nữa tuyệt đối nguy hiểm, vì chúng với phận chủ nhân!”
Từ Thanh hiểu rõ, nguy hiểm cực lớn, nhưng cũng chuẩn đầy đủ, hơn nữa một khi thành công, quân công quả thực là con kinh . Vì ánh mắt cũng dần hiện lên vẻ mong chờ, với quân công, vô cùng khát vọng.
Còn chuyện khi thành thì hai sẽ trở về thế nào, Từ Thanh hỏi tới. Hắn và Đội trưởng ít đại sự cùng , nhịp điệu của hai luôn là: tiền kỳ đồng lòng hợp sức, khi xong việc thì ai nấy tùy vận mệnh.
Lúc tiễn Đội trưởng rời , Từ Thanh lấy truyền âm ngọc giản, truyền âm cho Khổng Tường Long, hết bộ mà chỉ nêu yêu cầu. Khổng Tường Long khi xong thì bật ha hả.
“Cải trang thành tộc Hắc Thiên , ý tưởng đấy, cho theo với!”
“Ta với Đại sư thì…” Từ Thanh do dự.
“Ờ… nữa. Từ Thanh, ngươi thích , nhưng vẫn nhắc ngươi, cẩn thận Đại sư của ngươi, một trượng hào quang đáng tin , coi chừng y lừa đấy.”
Từ Thanh khổ, trò chuyện thêm vài câu, khi hẹn rõ chi tiết ngày mai thì kết thúc truyền âm.
Thấy trời khuya, Từ Thanh sắp xếp túi trữ vật, nghĩ tới ngoài bao giờ mới về, bèn truyền âm thông báo cho Tử Huyền Thượng Tiên rằng sẽ xuất hành.
Làm xong việc, khoanh chân xuống tĩnh tọa, chờ đợi trời sáng.
Chỉ là… trời còn sáng, bên ngoài Kiếm Các đến.
Chính là Tử Huyền Thượng Tiên.
Cô bước Kiếm Các, hương thơm nhè nhẹ từ cô lan tỏa khắp nơi, ánh mắt dịu dàng Từ Thanh, nhẹ nhàng cất giọng.
“Ngươi ngoài việc, ngăn cản, nhưng sự bảo hộ ngươi đủ, đến để ban cho ngươi một đạo.”
Bóng dáng kiều diễm của cô bên ngoài cửa, ánh trăng như dải ngân hà đổ xuống, chảy dài váy áo cô , cũng rơi nhẹ mặt đất.
Tử Huyền trong ánh trăng, tựa như giữa dòng sông ánh nguyệt, thần sắc nhã nhặn, ánh mắt dịu dàng, như một đóa sen nở rộ trong sông trăng, thủ hộ lấy phần yên bình thuộc về riêng cô .