Nhìn Tử Huyền, Từ Thanh do dự, trong đầu hiện lên những lời Đội trưởng từng về những ngọn núi và sự ràng buộc.
Khi đó thấy lời Đội trưởng lý, mà thời gian gần đây bận rộn cảm ngộ tu hành, nên trong thời gian chỉ truyền âm hỏi thăm Tử Huyền Thượng Tiên vài câu về Thiên Đạo, chứ trò chuyện nhiều, cũng gặp mặt.
Giờ phút cô , Từ Thanh ôm quyền cúi chào.
“Bái kiến tiền bối.”
Nghe xưng hô , đôi mày liễu của Tử Huyền nhướng lên, kỹ Từ Thanh vài , trong lòng dâng lên nhiều suy đoán, cảm thấy điều đúng.
Từ hai tháng , cô cảm nhận cảm xúc của Từ Thanh dường như biến hóa, hiện tại càng rõ ràng hơn, dù thì so với nam nhân, nữ nhân mẫn cảm với những đổi nhỏ nhặt hơn nhiều.
“Chẳng lẽ là tên Trần Nhị Ngưu ngứa da , quậy gì nữa ?”
Tử Huyền lập tức đoán trúng then chốt, nhưng biểu lộ ngoài. Cô bước trong Kiếm Các, ngọc thủ khẽ nâng lên, nhẹ nhàng vung một cái.
Tức thì phía , cửa lớn của Kiếm Các “ầm” một tiếng đóng c.h.ặ.t.
Cô nam quả nữ cùng ở một phòng, thần sắc Tử Huyền dịu dàng, xếp bằng xuống, từ lấy một bình đan dược.
“Từ Thanh, ngươi truyền âm ngoài việc, chẳng là sẽ rời khỏi Phong Hải Quận ?”
Từ Thanh gật đầu.
“Như thì, sự bảo hộ ngươi vẫn đủ, đây xuống.” Tử Huyền , dịu giọng .
Ánh mắt khiến lòng Từ Thanh khẽ thở dài, lặng lẽ tới, xếp bằng đối diện với Tử Huyền.
Khoảng cách gần như thế , mùi hương quen thuộc một nữa phả mặt, len trong mũi, vương vấn trong thần hồn Từ Thanh.
“Trên ngươi hẳn là vật bảo hộ do sư tôn ban cho, nhưng nếu rời khỏi Phong Hải Quận, ngươi vẫn thiếu phương pháp ẩn .” Tử Huyền đặt bình đan sang bên cạnh.
“Bên trong bình đan , là Huyết Kiếm Hoàng mà phân chia trận chiến năm xưa, khi Hoàng của cấm địa Linh Âm xuất hành gây họa ở Nghênh Hoàng Châu, các tông môn nơi đó hợp lực cùng Chấp Kiếm Đình trấn áp.”
“Bao năm qua, dùng giọt m.á.u để cảm ngộ, cũng đạt một ít thành quả. Hiện giờ còn nhiều, hôm nay sẽ dùng Huyết Kiếm Hoàng kết hợp với đạo của bản , vẽ cho ngươi một đạo Hư Ẩn Chi Phù.”
“Vì lấy Huyết Kiếm Hoàng tài liệu, nên đạo phù một khi hình thành thì phẩm cấp cực cao, thể che đậy khí tức của ngươi trong thời gian ngắn, khiến khác ngươi là Nhân tộc, cũng thấy chân dung thật của ngươi.”
Nghe , lòng Từ Thanh chấn động, sang bình đan dược mà Tử Huyền Thượng Tiên đặt bên cạnh, rõ giá trị của vật , trong lòng dâng lên sóng lớn.
“Trừ phi ngươi chọc cường giả quy hư tứ giai, nhưng dạng tồn tại đó, bất kể ở cũng đều là bậc cao tọa nơi miếu đường, ngươi gần như thể gặp .”
“ ngươi nhớ kỹ, huyết phù luôn tản khí, khó duy trì lâu dài, tối đa chỉ giữ ba tháng là sẽ tiêu tán.” Giọng Tử Huyền Thượng Tiên dịu dàng, đầy ân cần dặn dò.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quang-am-chi-ngoai/chuong-915-tran-nhi-nguu-ta-mu-mat-roi-1.html.]
Từ Thanh há miệng định điều gì, nhưng còn kịp thốt , khóe môi Tử Huyền cong lên, mỉm .
“Không cần mấy lời khách sáo, cởi áo .”
Từ Thanh ngẩn .
“Ngẩn gì thế, vẽ phù đương nhiên vẽ lên ngươi .” Tử Huyền chớp mắt, trong ánh mắt mang theo vài phần trêu chọc.
Nếu là khác, Từ Thanh sẽ chút do dự, nhưng đối diện với Tử Huyền Thượng Tiên, luôn cảm thấy căng thẳng. Song cũng hiểu rõ tầm quan trọng của Hư Ẩn chi phù, nên hít sâu một , cởi đạo bào, để lộ phần rắn chắc luyện kỹ càng.
Ánh mắt Tử Huyền lướt qua, gương mặt ửng hồng, tay khẽ nâng, điểm nhẹ lên vai Từ Thanh.
Tức thì thể Từ Thanh trong tư thế xếp bằng liền xoay nhẹ, lưng về phía Tử Huyền.
“Phải tĩnh tâm đấy nhé.”
Hơi thở cô như lan, giọng như lông vũ rơi xuống tim Từ Thanh, lướt qua thần hồn, khẽ gợn sóng lăn tăn.
Từ Thanh căng thẳng, từ nhỏ đến lớn từng trải qua chuyện thế , tim đập càng lúc càng nhanh, cơ thể cứng đờ. Lúc , phía , Tử Huyền Thượng Tiên lấy bình đan , đổ một giọt m.á.u tươi óng ánh kim quang, sắc mặt cô nghiêm trang hẳn.
“Từ Thanh, đạo phù phức tạp, cần một thành, thể ngắt quãng.”
Vừa , ngón tay trắng mịn như hành của cô chấm lấy Huyết Kiếm Hoàng của Linh Âm Cấm Địa, chạm lên da lưng Từ Thanh, khẽ vẽ một nét, bắt đầu họa phù văn.
Ngón tay cô khi thì lướt chậm, lúc lướt nhanh, di chuyển dọc lưng Từ Thanh, nơi qua chỉ để vệt kim quang, mà còn khiến làn da Từ Thanh khẽ run lên.
Thao Dang
Từng sợi lông tơ, trong khoảnh khắc đều dựng .
Cảm giác ngón tay vẽ lướt da, như những sợi tóc nhẹ nhàng vờn quanh, từ biểu bì lướt tận tâm khảm, hóa thành từng đợt sóng lớn, từng đợt dâng lên, khiến da đầu Từ Thanh cũng tê rần.
Tim đập ngày một gấp gáp, ngay cả hô hấp cũng khó mà giữ bình .
c.uối cùng, Từ Thanh cắn c.h.ặ.t răng, nhiều hít sâu, trong đầu hiện lên Kinh thảo mộc, âm thầm tụng niệm trong lòng.
Phương pháp quả nhiên hữu hiệu, dần dần tâm trí cũng trấn định .
Cứ như , thời gian trôi qua chậm rãi.
Sau khi tụng Kinh thảo mộc ba , cùng lúc ánh sáng ban mai ló dạng ngoài trời, trán Từ Thanh bắt đầu lấm tấm mồ hôi, còn Hư Ẩn chi phù mà Tử Huyền vẽ cũng thành hơn phân nửa.
“Tiếp theo là mặt .” Giọng Tử Huyền lúc cũng mang theo chút gì đó khác lạ so với thường ngày, để Từ Thanh kịp phân biệt rõ, thì ngay khoảnh khắc kế tiếp, thể một chỉ tay nhẹ của cô xoay nửa vòng.
Biến thành đối diện với Tử Huyền.