Quang Âm Chi Ngoại - Chương 931: Càng lúc càng rối. (1)

Cập nhật lúc: 2025-07-21 15:53:34
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kẻ tự xưng là hậu duệ của tộc Ách Tiên , đúng là Ninh Viêm.

Từ Thanh nhớ rõ, Đội trưởng từng rằng từ khi Ninh Viêm vượt qua khảo hạch chuẩn trở thành Chấp Kiếm Giả, cả gã liền “mất tích” chút tung tích. Đội trưởng tìm kiếm khắp nơi cũng thấy.

Vốn dĩ hành động , ý định mang theo Ninh Viêm để một chuyện lớn, mà khi đến thời điểm nguy nan… sẽ dùng gã tấm chắn.

Vậy mà giờ , tiểu tử lén lút mò tới tận Chân Tiên Thập Tràng…

“Chẳng lẽ huyết mạch mà gã từng là thức tỉnh… chính là của tộc Ách Tiên? Hay căn bản chỉ là giả mạo?”

Trong lòng Từ Thanh suy nghĩ xoay chuyển, nhưng ngoài mặt vẫn thản nhiên, thần sắc lạnh nhạt như thường, ánh mắt thoáng liếc về phía Ninh Viêm.

Còn bên cạnh, Trần Nhị Ngưu lúc khóe miệng khẽ nhếch, lộ nụ đầy ẩn ý.

Thanh Thu thì vẫn vờ như quen .

Mà Ninh Viêm… hiện giờ trong lòng dâng lên cơn sóng ngầm, gã vốn hề quen hai tên tộc Hắc Thiên .

bản năng khiến sống lưng gã lạnh toát, đặc biệt là tên tộc Hắc Thiên đang với vẻ cổ quái , gã cảm thấy bất an cực kỳ.

“Cái tên tộc Hắc Thiên với kiểu đó?”

Ninh Viêm căng thẳng, ánh mắt lập tức lướt qua Thanh Thu, đối phương dù đeo mặt nạ, trang phục cũng khác xưa, nhưng khí tức vẫn y như cũ, khiến gã nhận ngay phận.

cả hai đều đến từ Nghênh Hoàng Châu, lúc ban đầu còn là đối thủ tranh giành, nên Ninh Viêm từng âm thầm quan sát Thanh Thu ít.

giờ đây điều gã để tâm là lý do tại Thanh Thu ở đây, mà là… phiền toái đến nơi. Bởi vì gã bản đang một kẽ hở chí mạng, đó chính là… gã hề cải trang dung mạo!

Dĩ nhiên, đây thế. Vì vài nguyên nhân đặc biệt, gã thể triệt để đổi diện mạo và khí tức của , chỉ thể dùng pháp khí để che giấu. khi bắt, pháp khí tịch thu bộ.

Cho nên hiện tại, điều duy nhất gã là: rời khỏi đây càng nhanh càng . Trong lòng mơ hồ dâng lên cảm giác cực kỳ bất an.

Mà thực tế, đúng là như , Ninh Viêm còn xa bao nhiêu, khi đám tu sĩ tộc Thánh Lam đang áp giải bọn gã dậy, thì…

Đội trưởng đột nhiên cất tiếng:

“Tộc Ách Tiên? Thú vị đấy. Kẻ !”

Vừa , y giơ tay chỉ thẳng về phía Ninh Viêm.

Toàn Ninh Viêm lập tức như nổ tung, da đầu tê dại, hô hấp gấp gáp, tâm thần chấn động dữ dội!

“Chẳng lẽ… y nhận ? Không thể nào!!!”

Nội tâm Ninh Viêm nóng như lửa đốt, nỗi sợ trào lên tận óc, trong đầu hiện đủ loại lời đồn đáng sợ về tộc Hắc Thiên.

việc nào đến lượt gã quyết định, đám tu sĩ Thánh Lam chút do dự, lập tức cúi đầu đáp , nhanh chóng đẩy Ninh Viêm đến mặt Trần Nhị Ngưu, còn vô cùng c.ung kính hai tay dâng sợi dây trói gã lên.

Trần Nhị Ngưu khẽ gật đầu, nhận lấy dây, kéo nhẹ một cái, Ninh Viêm liền run rẩy theo đó bước lên vài bước.

Nhìn gương mặt đầy vẻ gian tà của Trần Nhị Ngưu đang , Ninh Viêm nổi da gà, vội vàng nặn một nụ lấy lòng, mặt lộ vẻ ngoan ngoãn:

“Tiểu nhân bái kiến đại nhân!”

Thao Dang

“Ruột của tộc Ách Tiên … mùi vị thế nào.”

Đội trưởng nhếch mép với Ninh Viêm, đó còn l.i.ế.m môi một cái.

Ninh Viêm chỉ cảm thấy sóng to gió lớn c.uồn c.uộn trong lòng, thần sắc biến đổi cấp tốc, định lùi , nhưng Đội trưởng giật mạnh sợi dây thừng, thể thoát , run rẩy, cất tiếng run giọng:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quang-am-chi-ngoai/chuong-931-cang-luc-cang-roi-1.html.]

“Đại nhân ngài đừng đùa với tiểu nhân… tiểu nhân thịt m.á.u thối rữa, mùi hôi nồng nặc, ăn ngon ạ…”

Nhìn thấy cảnh , Thanh Thu âm thầm thở dài trong lòng. Cô vốn dĩ đối với Ninh Viêm ấn tượng gì, chỉ là dưng mà thôi. Thế nhưng giờ đây nơi đất khách, thấy đồng hương rơi cảnh thê thảm như , còn đối diện nguy cơ … ăn thịt, trong lòng khỏi dâng lên một trận xót xa, thần sắc thoáng nhuốm nét thê lương.

Từ Thanh để ý tới vẻ mặt của Thanh Thu, ánh mắt chuyển qua phía Đội trưởng, bình tĩnh lên tiếng:

“Ngươi tộc Ách Tiên gì? Có hứng thú với ruột của tộc Ách Tiên ?”

“Thưa Thần Tử đại nhân, dĩ nhiên chuyện đó.”

Đội trưởng lập tức cúi thi lễ, c.ung kính đáp lời.

Ninh Viêm lập tức thở phào nhẹ nhõm trong lòng, nhưng kịp mừng thì Đội trưởng tiếp tục mở miệng:

“Thuộc hạ dạo gần đây đang nghiên cứu đan dược luyện từ huyết mạch, thử qua hầu hết các chủng tộc, chỉ còn mỗi tộc Ách Tiên là từng thử qua. Cho nên định mang gã về, từ từ luyện chế sống.”

Nói , Đội trưởng còn quan sát kỹ Ninh Viêm, tiến lên bóp cằm gã, răng nướu, ánh mắt đầy mong đợi như đang xem xét phẩm chất nguyên liệu luyện đan, thậm chí còn… l.i.ế.m môi thêm nữa.

Trong đầu Ninh Viêm ong ong một trận, đối phương mở lời còn tưởng tha, ai ngờ câu khiến gã như rơi vực thẳm, run lẩy bẩy, nỗi sợ trùm khắp tâm can, nước mắt nhịn mà tuôn trào.

“Đại nhân, nhiều nơi đồng tộc đang ẩn náu! Trong đó ít mang huyết mạch còn đậm đặc hơn ! Ta dùng bọn họ để đổi mạng !”

Đội trưởng sờ cằm, nửa nửa , gì, chỉ tiếp tục dùng ánh mắt soi mói đầy ám chằm chằm khắp Ninh Viêm.

Ninh Viêm càng thêm sợ hãi, ánh mắt hiện rõ vẻ tuyệt vọng.

Từ Thanh để tâm đến trò trêu đùa của Đội trưởng và Ninh Viêm, lúc ngẩng đầu sắc trời, về nơi sâu trong rừng rậm.

Hắn phát hiện rằng, phần lớn đạo quả vẫn chín — chiếm đến chín phần mười — hơn nữa trong đó ít quả còn kích thước chênh lệch rõ rệt, xem giống loại sẽ chín hết trong một ngày.

Vì thế, đầu về phía Mộc Nghiệp đang c.ung kính bên cạnh, chậm rãi mở lời:

“Ngày mai… tất cả quả sẽ chín ?”

Mộc Nghiệp do dự một chút, suy nghĩ thấp giọng trả lời:

“Chủ thượng, bình thường thì là ngày mai, nhưng theo ghi chép trong điển tịch, mỗi đạo quả chín đều sự d.a.o động về thời gian, tuyệt đối chính xác. Dù ngày mai chín hết thì… chậm nhất là trong vòng bảy ngày, chắc chắn bộ sẽ chín.”

Từ Thanh khẽ cau mày — lưu trong tộc Thánh Lam quá lâu, lo rằng sẽ phát sinh biến khó kiểm soát. nếu giờ rút lui thì cảm thấy cam lòng.

“Nếu là bảy ngày… thì cố thêm chút nữa cũng .”

Từ Thanh thầm nghĩ, , hướng về phía Thiên Đỉnh Quốc mà bước .

Mộc Nghiệp vội vã bước theo , cả đoàn nối gót rời .

Sắc mặt Đội trưởng đổi, tay kéo mạnh sợi dây, khiến Ninh Viêm run rẩy loạng choạng bước theo, trong lòng tràn đầy mờ mịt, bi phẫn, sợ hãi, hối hận, cảm xúc lẫn lộn.

Thật sự thì… tất cả thứ hiện tại đều trái ngược với kế hoạch của gã. Theo như tính toán ban đầu, dù chuyến thất bại thì cũng đến nỗi gặp nguy hiểm. Với phận hậu duệ tộc Ách Tiên, cùng lắm cũng chỉ tạm giam một thời gian thả .

nơi là thánh địa, nơi hóa tiên của vị thuần huyết c.uối cùng của tộc Ách Tiên, mà trong Thánh Lam vực, tộc Ách Tiên mới là dân bản địa. Hậu duệ của họ vẫn còn khá nhiều.

Còn tộc Thánh Lam, là kẻ đến , nên cũng dễ dàng gây mâu thuẫn giữa hai tộc.

Thậm chí khả năng… lúc gã rời khỏi đây còn thể lén mang theo một hai đạo quả, gã là một món hời!

Chính vì thế mới mạo hiểm đến đây.

Thế nhưng gã ngờ đụng tộc Hắc Thiên!

Ninh Viêm lôi , trong lòng tràn đầy bi thương và uất ức, theo bản năng ngẩng đầu liếc về phía Thanh Thu, bắt gặp trong mắt cô cũng ẩn chứa nét u sầu tương đồng.

Loading...