Quang Âm Chi Ngoại - Chương 932: Càng lúc càng rối. (2)

Cập nhật lúc: 2025-07-21 15:53:36
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cứ như , hai kẻ mang đầy uất ức, Thanh Thu và Ninh Viêm, sự hộ tống của đám thị vệ tộc Thánh Lam, theo chân Từ Thanh cùng Đội trưởng, trở về hoàng c.ung Thiên Đỉnh Quốc.

Về đến nơi, Từ Thanh vẫn như thường lệ, xếp bằng tĩnh tọa trong đại điện. Thanh Thu thì ở bên cạnh, lòng cắn răng nghiến lợi, cô từng thực sự khuất phục phận thị nữ , mà vẫn luôn ngấm ngầm tìm kiếm cơ hội đào tẩu.

Còn Đội trưởng thì khác với thường ngày. Y trở về kéo theo Ninh Viêm, ánh mắt lộ vẻ mong chờ mãnh liệt, trực tiếp thẳng về phía điện bên cạnh. Ninh Viêm thể phản kháng, chỉ thể lo lắng sợ hãi, mặt đầy vẻ cầu xin, miệng ngừng van lơn, Đội trưởng lôi xềnh xệch trong.

Rất nhanh, trong tòa điện vang lên tiếng gào thét thảm thiết của Ninh Viêm.

“Đại nhân, ngài… ngài định gì…”

“Aaaa!”

Tiếng rên rỉ nhanh chóng biến thành tiếng kêu la thảm thiết đến xé lòng.

Thanh Thu khẽ rùng . Cô trong điện đang xảy chuyện gì, cũng cách nào cảm tri , nhưng từ những âm thanh gào thét đó, cô thể tưởng tượng bao hình ảnh kinh tâm động phách.

liếc Từ Thanh đang thần sắc bình thản, trong lòng càng thêm khẳng định, tộc Hắc Thiên, đúng là hung tàn đến cực điểm.

“Tộc Hắc Thiên, đều đáng c.h.ế.t! Đặc biệt là hai tên !”

Trong lòng Thanh Thu trào lên vô vàn cảm xúc phức tạp, hận ý lặng lẽ sinh .

Từ Thanh thì chẳng thèm để ý đến mấy điều . Trong tai , những tiếng la hét … chẳng là vì Đội trưởng đang cắn .

“E rằng Chấp Kiếm Giả, y còn ngại ngần dám cắn nhiều, giờ thì khác … Với tính cách của Đội trưởng, nhất định sẽ nghiêm túc ‘nghiên cứu’ thịt của Ninh Viêm.”

Từ Thanh tản thần thức, một nữa dung nhập pho Hắc Thiên Thần Tượng đang lơ lửng trung phía hoàng c.ung, tiếp tục công c.uộc nghiên cứu, đây là việc khiến hứng thú nhất trong thời gian chờ đợi .

“Nếu thể mang nó về Phong Hải Quận…”

Trong lòng Từ Thanh trỗi dậy một tia mong đợi.

Bức Hắc Thiên Thần Tượng quả thực bất phàm, trong nó ẩn chứa lượng Xích Nguyệt chi lực cực kỳ đậm đặc, ngừng toả dị chất. Tuy Từ Thanh thể điều khiển nó, nhưng mang thì vẫn bất .

Thứ nhất, bức tượng thể cất túi trữ vật, quá mức bắt mắt. Thứ hai, nếu thật sự đối mặt với Xích Nguyệt… e rằng nó sẽ lập tức phản chủ.

Mang nó chẳng khác gì dẫn theo một quả lôi đạn thể phát nổ bất cứ lúc nào.

“Trừ khi… thể dùng lực lượng Tử Nguyệt thế Xích Nguyệt trong cơ thể nó.”

Ánh mắt Từ Thanh nheo , đây chính là hướng nghiên cứu mà đang theo đuổi trong mấy ngày qua.

Khi Từ Thanh tiếp tục chìm trong nghiên cứu, hoàng hôn dần buông, trời đất trong phạm vi tán cây trở nên mờ mịt. Những chiếc đèn treo lơ lửng bên ngoài hoàng c.ung, dùng Mệnh Hỏa ánh sáng, cũng bắt đầu yếu .

Giữa khung cảnh âm u , tại tế đàn bên ngoài hoàng c.ung Thiên Đỉnh Quốc, nơi vốn đặt Hắc Thiên Thần Tượng, lúc đang mấy chục tu sĩ tộc Thánh Lam nghiêm trang.

Khu vực quanh tế đàn sớm phong tỏa, bên ngoài còn bày trận pháp, khiến ngoài thể cảm tri dòm ngó.

Trong mấy chục , phần lớn đều là cường giả Nguyên Anh đại viên mãn, riêng năm tu vi vượt trội hơn hẳn, đạt đến cảnh giới Linh Tàng.

Quốc chủ Thiên Đỉnh Quốc chính là một trong năm đó.

Trước mặt bọn họ, sừng sững một lão giả khoác áo bào đen. Người da đỏ như lửa, trông vô cùng quái dị, lưng bốn toà Bí Tàng đang tỏa khí thế dữ dội.

Lão già chính là quốc sư của Thiên Đỉnh Quốc.

Giờ khắc , sắc mặt lão cực kỳ âm trầm, ngẩng đầu về phía hoàng c.ung xa xa, liếc những quanh, hừ lạnh một tiếng.

“Chuyện … quả thực quá hoang đường!”

“Các ngươi, là quân vương một nước, lão phu tin các ngươi hồ đồ đến thế, đến cái nhận cơ bản nhất cũng ?”

“Thượng tộc Hắc Thiên là phận thế nào, thể chỉ bằng một đoàn xe mà tới nơi !”

“Hơn nữa đúng lúc đạo quả sắp chín?”

“Chưa kể, một trong hai kẻ giả mạo đó, tín ngưỡng hỗn tạp, huyết mạch hỗn loạn, thể là Thượng tộc Hắc Thiên cho !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quang-am-chi-ngoai/chuong-932-cang-luc-cang-roi-2.html.]

“Còn nữ thị tỳ theo bọn họ, là tân nhiệm Chấp Kiếm Giả của Nhân tộc , tên là Thanh Thu, chuyện các ngươi cũng tra , còn gì mà do dự nữa?”

Lão giả mặc hắc bào quát mắng, đám xung quanh đều im lặng cúi đầu, ai lên tiếng, nhưng ánh mắt thì hết lượt liếc về phía Quốc chủ Thiên Đỉnh Quốc.

Thực tế mà , về phận của Từ Thanh và Đội trưởng, đến tận lúc vẫn hơn nửa là nghi ngờ, nhưng trớ trêu , thần tượng quỳ lạy, khí tức ban phúc chân thực, khiến trong lòng họ khỏi d.a.o động.

“Còn nữa, Quốc chủ, con ngươi ban phúc, đích tra xét, chỉ là thủ đoạn che mắt mà thôi. Nếu ngươi tin, cứ đưa đến Vương triều Thượng quốc, để Thượng quốc liếc mắt một cái là rõ.”

Lão giả lạnh lùng , về phía hoàng c.ung xa xa.

“Buồn nhất chính là… hai tên , thủ đoạn dù lợi hại cũng chỉ là lừa bịp, nhưng chúng chọn phận để giả mạo là Thần tử của Thần Điện Hắc Thiên? là tự tìm đường c.h.ế.t!”

“Hừ, lão phu từng bế quan tại tộc Hắc Thiên nhiều năm, kết giao ít đạo hữu trong tộc, từng qua Hắc Thiên Thần Điện cái gì gọi là Thần tử cả!”

“Còn như Hắc Thiên Thần Tượng, rốt c.uộc cũng chỉ là vật c.h.ế.t. Các ngươi từng đến tộc Hắc Thiên nên , loại thần tượng từng nhiều tự phát dị động, nguyên nhân là do lực lượng thần linh trong cơ thể xảy d.a.o động chu kỳ, nên mới sinh dị tượng.”

“Đám giả mạo nhất định hiểu rõ về tộc Hắc Thiên, lựa đúng thời điểm, nên mới gạt các ngươi mà thôi.”

Lúc , trong mắt lão giả lóe lên hàn quang.

“Bất quá, bọn chúng c.uối cùng vẫn sẽ lòi đuôi, bởi lão phu khi tu luyện tại tộc Hắc Thiên năm xưa, từng ban thưởng một con Linh Quỷ của Thần Điện Hắc Thiên!”

“Linh Quỷ của Thần Điện Hắc Thiên thần trí, cảm tri nhạy bén hơn xa thần tượng c.h.ế.t, chỉ cần nó cảm ứng một , thật giả lập tức phân rõ!”

Nói đoạn, lão giả giơ tay lên điểm mi tâm, run rẩy, lập tức phun một ngụm m.á.u tươi, trán cũng nứt , từ trong huyết nhục đó, một luồng bóng tối đen kịt vọt như thiểm điện.

Vừa xuất hiện, liền c.uốn lên trận trận âm phong lạnh lẽo, quét qua bốn phương tám hướng, khiến tất cả tu sĩ tộc Thánh Lam tại hiện trường đều chấn động tâm thần. Trong cơ thể bọn họ, dòng m.á.u thuộc về tộc Hắc Thiên kéo động, đường vân đen nơi mi tâm càng thêm rõ nét.

Thao Dang

“Thỉnh Linh Quỷ tra xét!”

Lão giả hít sâu một , c.ung kính mở miệng. Linh Quỷ phát tiếng quái dị “khặc khặc”, thể bay thẳng lên trời, ánh mắt lập lòe về phía hoàng c.ung. Cùng lúc đó, sắc mặt lão giả cũng tối sầm , truyền âm với những xung quanh:

“Đợi khi Linh Quỷ tra xét xong, Quốc chủ Thiên Đỉnh Quốc, ngươi đích tay bắt hai tên to gan lớn mật về, sẽ…”

Lời còn dứt, giữa tầng trời, Linh Quỷ bỗng nhiên run lên, hắc quang đột ngột bộc phát, như biển sáng tràn bốn phương tám hướng. Trong mắt nó hiện lên một luồng thần sắc vô cùng mãnh liệt, thể run lẩy bẩy dữ dội hơn hẳn.

c.uối cùng, nó hét lên một tiếng đầy đau đớn, quỷ nhãn nổ tung!

Thân thể nó lảo đảo rơi xuống tế đàn, đó hề do dự, về hướng hoàng c.ung mà quỳ lạy, liên tục dập đầu.

“Chủ thượng!”

“Đó là khí tức của Chủ thượng!”

“Phàm nhân như , thể thẳng!!”

Đôi mắt của Linh Quỷ mù, ngừng run rẩy, nhưng giọng chứa đầy hưng phấn và c.uồng nhiệt đến cực điểm. Cảnh tượng khiến bộ các tu sĩ tộc Thánh Lam xung quanh, đầu óc như sấm đánh, sụp đổ.

Quốc chủ Thiên Đỉnh Quốc thở dốc từng hồi, cho dù là đa nghi như , giờ phút cũng tin tưởng.

Các Quốc chủ khác đều cảm thấy da đầu tê rần, tâm thần nổi sóng c.uồn c.uộn, còn bất kỳ lý do nào để nghi ngờ, ánh mắt từng đều hiện lên vẻ c.uồng nhiệt.

Mà vị lão giả phóng xuất Linh Quỷ, lúc cũng đang run rẩy, mắt trợn to, hiện lên vẻ thể nào tin nổi.

“Cái … đây là…”

Ngay tại thời khắc tâm thần nơi đây dậy sóng, từ phía hoàng c.ung, pho Hắc Thiên Thần Tượng đang lơ lửng bỗng nhiên dang hai tay đang khép !

Trên trung cao ngàn trượng, đôi mắt tượng thần b.ắ.n hắc quang, ánh uy nghiêm phủ xuống tế đàn.

đỉnh đầu tượng thần, hình ảnh mơ hồ của Từ Thanh và Đội trưởng hiện lên rõ nét.

Ánh mắt Từ Thanh lạnh lẽo, mang theo sự bất mãn, xuống đại địa phía .

Bên cạnh , Đội trưởng ánh mắt giận dữ tột cùng ngọn lửa phẫn nộ khi thấy Thần Tử mạo phạm, như phong tuyết rét buốt bùng phát trong mắt y, đồng thời giọng lạnh như băng, mang theo uy nghiêm lẫm liệt vang vọng khắp tứ phương:

“Các ngươi đa nghi, vốn dĩ tội. nếu quá mức, thì chính là đại bất kính!”

Khi lời vang lên, giữa tầng trời vang rền một tiếng sấm, thiên địa biến sắc!

Loading...