Quang Âm Chi Ngoại - Chương 976: Đại thế giới trên thi hài Linh Hoàng. (1)

Cập nhật lúc: 2025-11-03 04:33:26
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lòng chảo, từng cây cổ thụ mà tộc Mộc Linh dung nhập , lúc đều mở mắt , ánh tập trung về phía Từ Thanh đang tiến đến.

Trên từng phiến lá, những tiểu tộc nhân còn nhỏ tuổi đều mang vẻ bi thương, trong mưa gió, nỗi bi thương lan tràn, bao phủ khắp cả lòng chảo.

Họ ngăn cản Từ Thanh, chỉ lặng lẽ mang theo lão đầu, phi tiến về trung tâm, nơi đại thụ chọc trời sừng sững.

Nơi đó, cánh cửa của thần miếu mở chờ .

Bước trong điện thờ, Từ Thanh thấy pho tượng c.ung phụng ở chính giữa, nhưng lúc còn tâm trí để quan sát kỹ. Dưới sự dẫn đường của lão đầu đường Bàn Tuyền, cả hai nhanh chóng thẳng mật đạo, men theo bậc đá mà xuống.

Trong thông đạo tối đen, thở dồn dập của lão đầu đường Bàn Tuyền vang vọng. Lão dốc hết sức chạy, song Từ Thanh vẫn cảm thấy quá chậm, liền nắm lấy lão, hình hóa thành một luồng gió xé qua gian, trực tiếp đến tận cùng bậc thang, nơi một tế đàn như treo lơ lửng giữa vực sâu.

Vừa hiện tế đàn, Từ Thanh quanh, ánh mắt liền dừng nơi phía cách đó mấy nghìn trượng, trong vô cửa hang nơi vách đá, một bóng mặc áo trắng đang xếp bằng.

Đó là một thiếu nữ vô cùng xinh . Khuôn mặt tinh khiết, mang theo nét an tĩnh và ngây thơ, chỉ là lúc cô đang nhắm mắt, sắc mặt trắng bệch, thể bất động.

m.á.u khô khóe môi cùng vạt áo khiến lòng Từ Thanh dậy sóng, ánh mắt dâng lên nỗi xúc động xen lẫn phức tạp đến cực điểm.

Hắn nhận , đó chính là thiếu nữ từng xuất hiện đảo Nhân Ngư, cô gái hồn nhiên hoạt bát .

Hắn nhớ rõ, khi đó cô tung tăng nhảy đến bên , hỏi một câu:

“Sư , thích rắn, là thích ăn mật rắn ?”

Từ Thanh lặng im. Hắn chợt nhớ đến những lời lão đầu đường Bàn Tuyền đường, theo lời lão, thiếu nữ chính là con bạch xà mà từng gặp.

Hắn nhớ, c.uối cùng thấy cô là tại Thất Huyết Đồng, một tòa tửu lâu.

Khi , tiểu bạch xà bay , quấn lấy cổ tay của .

“Cổ tay … kim ti… bản mệnh chi ti…”

Từ Thanh khẽ thì thầm, thiếu nữ áo trắng còn chút sinh cơ, lòng trào dâng một cảm giác cảm kích sâu sắc, hóa thành nỗi hối dữ dội.

Ân tình … quá lớn.

hiểu, và cô, chỉ gặp gỡ đôi , thậm chí từng nhiều tiếp xúc, vì thể vì đến mức ?

Cả đời Từ Thanh, những điều từng gặp, tuy đều là chân thật, nhưng đều nguyên do.

Lôi Đội đối với , là vì trong ngọn lửa hỏa táng t.h.i. .t.h.ể , y thấy một chút ấm áp của nhân gian, vì ân cứu mạng mà coi như con ruột.

Bạch đại sư đối với , là vì thấy chuyên tâm với đạo thảo mộc, si mê tri thức, nên sinh lòng truyền đạo.

Thất Gia giúp , là bởi vì hành vi của khiến sinh lòng thưởng thức, trao cho cơ hội, từng bước đến hôm nay, đạt sự tán thành.

với Linh Nhi… Từ Thanh thật sự hiểu.

Một như , cả đời từng gặp.

“Vì ?” Từ Thanh thiếu nữ áo trắng, khẽ lẩm bẩm.

Lão đầu đường Bàn Tuyền bên cạnh , ánh mắt bi thương về phía Linh Nhi, trầm giọng :

“Bởi vì… nó thích ngươi.”

Từ Thanh im lặng.

Lão đầu đường Bàn Tuyền khẽ thở dài, nếp nhăn mặt lão chồng chất , thành một nụ cay đắng.

“Từ Thanh, đời nhiều chuyện chỉ một đáp án, một tiêu chuẩn.

Ta ngươi hiểu, nhưng nếu ngươi cứ cho rằng điều trong đời đều lý do, thì Từ Thanh , ngươi tự nhốt trong ngõ cụt .”

“Tình yêu, vốn muôn hình vạn trạng.

Có tình yêu là sự hiến dâng, tình yêu là che chở, tình yêu là kính ngưỡng, tình yêu là thống khổ, tình yêu là hấp dẫn, tình yêu là hồi ức.”

“Thế gian trăm ngàn hạng , trăm ngàn loại chuyện.

Nếu một chỉ chấp nhận con đường mà công nhận, thì đó là hẹp hòi.

Chỉ khi ngươi thể tiếp nhận những con đường đến từ hướng, mới gọi là trưởng thành.”

Giọng lão đầu đường Bàn Tuyền trầm thấp, dù đang gấp gáp đến , lão vẫn rõ hết thảy. Lão Từ Thanh hiểu rằng, đời những chuyện cần lý do, cũng chẳng nhất định nguyên do.

Mà điều liên quan đến việc trong Linh Uyên đặc thù , c.uối cùng thể thật sự cứu Linh Nhi .

Nghe những lời , tận sâu trong tâm khảm Từ Thanh, một sợi dây như khẽ run lên, d.a.o động lan tỏa khắp tâm .

“Nói cho , thế nào mới cứu ?”

Từ Thanh hít sâu một , ánh mắt thẳng về phía xa, giọng khàn khàn vang lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quang-am-chi-ngoai/chuong-976-dai-the-gioi-tren-thi-hai-linh-hoang-1.html.]

Lão đầu đường Bàn Tuyền đè nén nỗi sốt ruột trong lòng, trầm giọng đáp:

“Ngươi chỉ bảy ngày!”

“Sau khi truyền thừa của Linh Nhi thất bại, hồn nó rơi Linh Uyên.

Theo lẽ, thể nó sẽ khô tàn, hóa thành hài cốt.

Ta dùng phong ấn chi đạo của bản để phong kín nhục nó, giữ cho tan rã, nhưng cũng chỉ thể giữ bảy ngày.”

“Trong bảy ngày , ngươi tìm linh hồn Linh Nhi trong Linh Uyên !”

Nói đoạn, ánh mắt lão đầu đường Bàn Tuyền dừng nơi vực sâu bên tế đàn.

“Linh Uyên , trừ phi mang trong tay Phù Linh Uyên, bằng kẻ ngoài thể tiến . phù c.uối cùng, mang xuống nhiều năm , mà kẻ đó, bao giờ trở .”

“Còn , là phụ thực sự của Linh Nhi, cũng chẳng tộc Cổ Linh, nên thể bước . Chỉ thuộc tộc Cổ Linh , hoặc kẻ sinh mệnh chi tuyến quấn quanh với họ, mới thể đặt chân nơi đó.”

“Đây cũng chính là nguyên do… vì tìm ngươi.”

Giọng lão đầu đường Bàn Tuyền khàn khàn vang lên.

“Tộc Cổ Linh? Linh Uyên?” Trong lòng Từ Thanh nổi sóng.

Hắn từng đến danh xưng , nhưng giờ hỏi thêm.

Thao Dang

Bởi lời “bảy ngày” , đến nay trôi qua gần một ngày.

Hắn ngẩng đầu lão đầu đường Bàn Tuyền, khẽ:

“Có ngọc giản ghi chép về nơi ?

Đưa , sẽ tự xem .”

Lão lập tức lấy mấy thanh ngọc giản, đưa cho Từ Thanh, sắc mặt lộ vẻ cầu khẩn:

“Xin ngươi… nể tình Linh Nhi vì ngươi mà c.h.ế.t , nhất định, nhất định… cứu nó trở về.”

Từ Thanh ngẩng Linh Nhi nơi xa, trong ký ức hiện lên ba sinh tử từng trải.

Hắn lặng lẽ gật đầu, do dự, từ mép tế đàn, bước thẳng xuống vực sâu.

Khoảnh khắc , hình như rơi khỏi thế giới, lao thẳng xuống lòng vực tối.

Luồng khí lạnh băng rít gào bên tai, quét qua , dường như đóng băng cả m.á.u thịt lẫn linh hồn.

Từ Thanh cúi đầu vực sâu bên , cùng lúc đó, tu vi tản , Bóng Ảnh cũng khuếch tán tám hướng, lực Độc Cấm lan tràn theo. Cảm tri của nhanh chóng dung nhập ngọc giản mà lão đầu đường Bàn Tuyền trao.

Từng dòng tin tức ào ạt tràn tâm trí. Trong quá trình ngừng rơi xuống , Từ Thanh dần hiểu rõ về Linh Nhi và Linh Uyên .

Vô tận tuế nguyệt , thời đại còn xa xưa hơn cả Huyền U Cổ Hoàng, từng một chủng tộc thống nhất bộ đại lục Vọng Cổ .

Ấy chính là tộc Cổ Linh .

Vào những năm c.uối đời của Linh Hoàng, vị chủ của tộc Cổ Linh , tập hợp sức mạnh tộc, tụ thiên hạ khí vận, để thực hiện một chuyện khiến bộ đại lục rung động.

Việc … liên quan đến thiên đạo.

Linh Hoàng, khác với tộc Ác Tiên về , và khác với hơn ba nghìn chủng tộc đó.

Người sáng tạo, mà là thế, lấy chính bản , đoạt xá thiên đạo!

Sáng tạo là công đức.

Đoạt xá là đại nghịch.

c.uối cùng Linh Hoàng thất bại.

Thiên đạo cõi Vọng Cổ phản phệ, khiến huyết mạch của cả tộc nguyền rủa.

Trong thời khắc tuyệt vọng, Linh Hoàng với tu vi kinh thiên của , mang phần lớn tộc nhân tiến đại thế giới của bản , mong tránh khỏi diệt tộc chi kiếp.

, vẫn thoát nổi lời nguyền.

Linh Hoàng… vẫn ngã xuống.

Đại thế giới của khô héo, hóa thành tử giới, trong đó bộ tộc Cổ Linh đều diệt vong.

 

 

Loading...