Rồi thuận miệng hỏi : “Thế còn ?”
Nhạc Hạc úp sấp giường: “Em hả? Em thích những chị lớn hơn em một chút, chín chắn một xíu, thể lạnh lùng, nhưng đừng lạnh quá. Tốt nhất là cũng bám như em.”
“ bám cũng , để em bám chị là .” Giọng Nhạc Hạc chùng xuống, trở nên nhẹ nhàng hơn: “Nếu thích ai thật lòng, em sẽ kìm mà trò chuyện với đó mỗi ngày, nắm tay mỗi ngày. Nếu là yêu xa thì ngày nào cũng sẽ gọi điện cho .”
Nói đến cuối, giọng càng thấp dần như đang thì thầm bên tai cô.
Nguyên Mạch Đông bất giác nhướng mày.
Cô ngây thơ, từng yêu thì cũng từng chứng kiến khác yêu. Cậu như , chẳng là đang tán tỉnh cô ?
Cô liền hỏi đùa: “Vậy là gọi điện cho nữa ?”
Nhạc Hạc hiểu dụng ý trong lời cô, cũng dám nghĩ quá xa rằng liệu cô cũng thích , chỉ ngoan ngoãn đáp: “Em vẫn yêu ai mà, giờ chị vẫn quan trọng hơn chút.”
“Yêu là bỏ rơi ?”
Nhạc Hạc vội : “Sao thể! Em chỉ cần yêu chị là !”
[Thiện cảm của Nhạc Hạc với bạn +20, hiện tại: 87]
[Bạn nhận một lượt rút thưởng, hãy sử dụng kịp thời]
Nguyên Mạch Đông: !
Còn quà bất ngờ?
Cô còn kịp phản ứng câu của Nhạc Hạc, vội vàng mở hệ thống xem xét.
Thiện cảm của Nhạc Hạc ngày một tăng lên, chút giống với Nguyên Gia Tinh đây, nhưng cũng khác biệt. Thiện cảm của Nguyên Gia Tinh cứ lên lên xuống xuống, lúc thì vọt lên 80, lúc thì sụt xuống, vẻ là do tự tưởng tượng điều gì đổi theo cảm xúc.
độ thiện cảm của Nhạc Hạc thì mỗi ngày một tăng, thỉnh thoảng nhích thêm một chút như tích tiểu thành đại, từng hạt cát gom thành một ngọn núi. Điều đó khiến Nguyên Mạch Đông cảm giác ngày càng thích hơn.
Tăng liền mấy ngày như , cuối cùng cũng chạm mốc 80.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-keo-kiet-va-he-thong-dai-gia/chuong-104.html.]
Nguyên Mạch Đông hí hửng nhấn nút rút thưởng.
[Chúc mừng bạn rút một Thẻ Làm Đẹp, vui lòng kho hệ thống để xem chi tiết.]
Nguyên Mạch Đông: “?”
Cô mở thẻ xem, tâm trạng trong phút chốc tụt dốc.
[Thẻ .
Hướng dẫn sử dụng: Ngẫu nhiên cải thiện diện mạo các đường nét khuôn mặt ký chủ.]
Vậy mà thẻ tiền.
Nguyên Mạch Đông xụ mặt.
Bây giờ điều cô cần nhất là tiền, cái thẻ chẳng khác nào vô dụng, chỉ tổ lãng phí cơ hội rút thưởng hiếm hoi.
Nguyên Mạch Đông càu nhàu: “Hệ thống, thương lượng chút . Có thể loại thẻ khỏi kho rút thưởng ?”
Hệ thống: “Tất cả các chương trình đều thiết lập sẵn. Dù hiện tại thẻ hữu dụng, nhưng nó là sự cải thiện thực tế đối với bản ký chủ, cũng là thứ ký chủ đang thiếu.”
Nguyên Mạch Đông thở dài tiếc nuối.
Thôi thì còn hơn , cô tiện tay dùng luôn.
Nguyên Mạch Đông đến soi gương cũng lười, mà đang ở trong trường, chỗ nào để ngó qua gương xem thử hiệu quả. Huống hồ quanh thấy khác cũng chẳng phản ứng gì, chắc là tác dụng rõ rệt lắm.
Đầu dây bên , Nhạc Hạc xong mà thấy cô phản hồi, trong lòng thấp thỏm: “Chị ơi, gì nữa ?”
Nguyên Mạch Đông lúc mới thoát khỏi kho hệ thống: “Hử?”
Tâm trí cô lúc đó cuốn vụ rút thưởng, để tâm Nhạc Hạc gì.