Quỷ Keo Kiệt Và Hệ Thống Đại Gia - Chương 144

Cập nhật lúc: 2025-12-10 08:16:40
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

[...]

 

[Cô tự bốc đấy chứ, tại vận may cô mới trúng, cảm ơn gì!]

 

Nguyên Mạch Đông khúc khích, gì thêm.

 

bộ đồ gợi ý ban nãy: “Thế nào? Có ?”

 

[Đẹp!]

 

[Rất hợp với cô!]

 

Áo sơ mi hồng nhạt, váy ngắn kiểu JK màu xanh hải quân trông cực kỳ nữ tính, trẻ trung.

 

Trước giờ quần áo của Nguyên Mạch Đông phần lớn đều là tông màu xám tối, hiếm khi mặc những bộ đồ như thế .

 

Cô cũng cảm thấy thật.

 

Mấy chiếc túi trong tủ cô từng thấy bao giờ, nhưng vài cái gắn logo, cô từng Đường Giai nhắc đến, Nào là LV, Chanel, đều là hàng hiệu.

 

Những cái còn tuy từng gặp, tra thử một chút thì phát hiện cũng đều là hàng đặt may riêng khá nổi tiếng, chất liệu đều là loại xịn nhất. Ngay cả bộ đồ cô đang mặc trông vẻ đơn giản, cũng là hàng đặt may, một bộ hơn hai mươi nghìn.

 

Tính sơ sơ cả bốn bức tường khi cũng ngang với giá một căn hộ rộng cả trăm mét vuông.

 

Coi như hệ thống chơi lớn mua nhà tặng đồ.

 

Nguyên Mạch Đông nữa thở dài, giá mà bán chỗ đồ thì quá.

 

Có túi hiệu cô thấy vui lắm, nhưng nhiều tiền thì chắc chắn sẽ khiến cô hạnh phúc hơn.

 

Trước điều đó, hệ thống chỉ trợn mắt hết cỡ.

 

Ký chủ đúng là ki bo thừa!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-keo-kiet-va-he-thong-dai-gia/chuong-144.html.]

Vì trong nhà vẫn còn một việc xử lý, bố của Nguyên Mạch Đông cũng cần ở công trường nên mãi đến giữa tháng Bảy, ba họ mới đến Võ Đức.

 

Trước đó Nguyên Mạch Đông nhờ vả quan hệ quen đưa cô nhập viện. Cũng may thầy cô trong trường cô giao thiệp rộng, quen ở bệnh viện.

 

Mẹ nhập viện, Nguyên Mạch Tuệ tạm thời ở cùng chị gái.

 

Ban đầu Nguyên Mạch Đông cũng định theo bệnh viện chăm sóc, nhưng bố cô ngăn , chỉ một ông là đủ , còn dặn cô lúc rảnh thể kèm Nguyên Mạch Tuệ ôn tập chuẩn cho kỳ thi trung học.

 

Đây là đầu tiên Nguyên Mạch Tuệ đến Võ Đức, Nguyên Mạch Đông dẫn em gái dạo quanh trường một vòng.

 

Nguyên Mạch Tuệ cũng thích thú: “Chị ơi, em cũng thi đại học Võ Đức.”

 

Nguyên Mạch Đông vỗ nhẹ lên tay em: “Được, em cứ ôn tập chăm chỉ, thi thật .”

 

Hai chị em một vòng về.

 

Nguyên Bảo là một con mèo nhát gan, chỉ cần thấy tiếng lạ là lập tức cụp tai trốn góc, dám động đậy, chỉ len lén ngó .

 

Phải đến khi Nguyên Mạch Tuệ lấy súp thưởng dụ thì nó mới dạn hơn chút. Vừa quen xong lăn tay cô bé, phơi cái bụng trắng nõn .

 

“Chị , tiền phẫu thuật cho đủ ?”

 

Nguyên Mạch Đông sang em gái: “Đủ chứ, tất nhiên là đủ . Chuyện tiền nong em đừng lo, chị lo xong hết .”

 

“Chị trúng thật ?” Nguyên Mạch Tuệ vẫn dám tin, một món hời lớn như thế mà rơi trúng nhà họ.

 

Những sống quen cảnh nghèo khó khó dám mơ tưởng điều gì hơn. Chỉ cần tiếp tục rơi xuống nữa, đẩy tới tận đáy vực tan nát, với họ thế là quá đủ.

 

Nguyên Mạch Đông khẽ: “Chị còn lừa em chắc? Mẹ chẳng nhập viện ? Chị nộp cả viện phí , em đừng bận tâm nữa.”

 

Nghe , Nguyên Mạch Tuệ mới yên lòng.

 

yên lòng cũng thả lỏng, cô bé lập tức phòng học lôi bài tập tự học.

Loading...