Còn Nguyên Mạch Đông thì mở Doujia , thành chỉ tiêu của ngày hôm nay.
Dạo gần đây cô còn xem livestream nữa, bận bịu sắp xếp chuyện trong nhà. Mãi đến hôm nay khi thứ tạm mới thời gian mở tin nhắn xem. Trước đó Dư Hàng nhắn WeChat cho cô, cô vẫn .
Vừa mở thì thấy là một cái meme.
[Thiểm Quang: ?]
[Dư Hàng: Ồ, tiểu thư dạo bận gì thế? Tin nhắn cũng cả mấy hôm .]
[Thiểm Quang: Trong nhà chút việc.]
Còn cô chi tiết.
Thực Dư Hàng sống ngay căn bên cạnh, mặc dù rõ chuyện, nhưng cũng gần đây nhà cô đến.
Chỉ là rõ xảy chuyện gì.
[Dư Hàng: Thật sự cần giúp gì ?]
Từ lúc đưa nhập viện, Nguyên Mạch Đông mới thấy nhẹ lòng, giờ đây mới chút tâm trạng để đùa giỡn.
[Thiểm Quang: Anh giúp ?]
Cách một bức tường, Dư Hàng đang pha cà phê. Điện thoại kêu một tiếng “đinh đông”, vội đặt ly xuống cầm máy lên xem, xong liền ngẩn một lúc.
[Dư Hàng: Em chậm tiêu , tưởng em hiểu ý cơ. Haha.]
[Thiểm Quang: chậm tiêu.]
Tâm tư của đa , cô đều . Chỉ là khác ở chỗ cô hiểu mà thôi.
Lần đột nhiên thẳng thắn rõ khiến tim Dư Hàng khẽ run. Anh trầm ngâm một hồi, cuối cùng cũng lên tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-keo-kiet-va-he-thong-dai-gia/chuong-145.html.]
[Dư Hàng: Trước luôn nghĩ những thứ mạng đều quá hư ảo. Dù là tình cảm nảy sinh bất cứ điều gì khác, từng gặp ngoài đời thì cảm xúc mạng cũng chỉ như bèo trôi, thể nào neo đậu.]
[Thiểm Quang: Ừm, đúng là . Ai cái gì là thật, cái gì là giả?]
Trên mạng cô từng donate cho khác cả triệu bạc, còn ở đời thực, cô chỉ là một nghèo túng đến mức chắt chiu từng đồng lo viện phí cho .
Thỉnh thoảng cô cũng tự hỏi, nếu gỡ bỏ hào quang của Thần Hào mạng, liệu những đó còn thật lòng thích cô ? Trong những thiện cảm dành cho cô, rốt cuộc bao nhiêu phần là vì cô tiêu tiền như nước?
Nếu cô thật sự yêu đương, còn là yêu qua mạng thì lúc khi Nhạc Hạc tỏ tình, cô gật đầu đồng ý ngay .
? Vẫn cứ tiếp tục yêu đương qua mạng, mãi mãi bước đời thực ư? Nếu hai gặp ngoài đời, tình cảm còn tiếp tục ?
Hình tượng đại gia hào nhoáng gầy dựng mạng, một khi bóc trần thì chẳng khác nào đóng mác lừa đảo.
Đã khả năng đến tương lai, thì ngay từ đầu hà tất bắt đầu?
[Dư Hàng: ít nhất tình cảm là thật mà.]
[Thiểm Quang: Tùy nghĩ thì nghĩ.]
Cô cảm thấy thật cô và Dư Hàng vài điểm giống , đều bao giờ đặt tình cảm những thứ phù phiếm hão huyền.
Cô từng nghĩ, dù chút thiện cảm nữa, Dư Hàng cũng sẽ bao giờ .
Mỗi ngày cô đều bận túi bụi, ngày mai còn xem kết quả kiểm tra sức khỏe của , còn tâm trí mà để ý đến mấy chuyện khác.
Khung chat với Dư Hàng vẫn hiện dòng chữ “đối phương đang nhập...”, Nguyên Mạch Đông liếc một cái, đợi mãi thấy gõ xong, cô dứt khoát gửi luôn.
[Thiểm Quang: Muộn , chuẩn ngủ đây.]
Dòng chữ “đối phương đang nhập...” cứ nhấp nháy một hồi, cuối cùng cũng biến mất.
[Dư Hàng: Ừ, ngủ ngon.]