“Cô vốn dĩ xinh , chỉ là vì thiếu dinh dưỡng nên vẻ che mờ thôi.”
“Việc chỉ là giúp viên ngọc phủ bụi sáng trở .”
Tim Nguyên Mạch Đông bất giác run lên một nhịp.
Diệp Minh Viễn vẫn tiếp tục: “Còn những thứ thật thì khác, cần một phận hợp lý để chuyển nhượng chúng sang tên cô.”
Và thế là mới cái tên Diệp Minh Viễn.
“Cô thể hiểu là hiện của hệ thống, hoặc đại diện cho hệ thống.”
“Khi cô donate, cô sẽ nhận một phần năng lượng, và phần năng lượng sẽ cung cấp cho hệ thống.” Diệp Minh Viễn cố gắng giúp cô hiểu.
Nguyên Mạch Đông cuối cùng cũng hiểu: “Anh cơ thể nên tự dựng một phận, chính là Diệp Minh Viễn?”
Cô Diệp Minh Viễn chằm chằm: “Vậy bây giờ là thật ?”
Diệp Minh Viễn lúng túng: “Cũng hẳn. chỉ là một thể dựng nên từ mã lệnh, một luồng dữ liệu ý thức thôi.”
“Sau trở thành thật ?” Nguyên Mạch Đông lập tức bắt lấy trọng điểm: “Ý thức đó sẽ giữ mãi, sẽ tiến hóa thành con thực sự?”
Diệp Minh Viễn cô lắc đầu: “ .”
Anh thật sự .
Chuyện từng xảy đây, tiền lệ nào để tham khảo. Anh rõ liệu chỉ là một luồng ý thức tạm thời, một ngày nào đó sẽ biến thành thật.
rõ, giữa và con thực sự vẫn còn một cách.
Anh cảm xúc, vui, giận, buồn, vui là gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-keo-kiet-va-he-thong-dai-gia/chuong-166.html.]
Dòng mã thể cho lúc nên , lúc khác nên . nó thể dạy cảm xúc là gì, thể khiến cảm nhận nỗi buồn sự vui mừng ảnh hưởng đến tim gan thế nào, tác động đến ý thức .
Anh chỉ là một đoạn mã, một đoạn mã sinh vì Nguyên Mạch Đông.
Cũng vì thế, thể nào thực sự hiểu cảm xúc của con .
Nguyên Mạch Đông chút bối rối, nhưng nghĩ thì cũng đến mức quá sốc. Dù Diệp Minh Viễn bên ngoài thì thông minh lanh lợi, nhưng mặt cô ngốc nghếch lóng ngóng.
“Thời gian tới cứ theo , đừng tự ý .”
Diệp Minh Viễn ngoan ngoãn ừ một tiếng, ánh mắt ngoài cửa sổ.
Căn phòng kính xây cao, từ đây thể thấy cảnh phía . Đó là vị trí chọn kỹ từ khi khu trượt tuyết mới xây dựng.
Lúc chỉ cần cúi nhẹ đầu là thể thấy Dư Hàng đang phía , ánh mắt của Dư Hàng vẫn luôn hướng lên phía họ.
Diệp Minh Viễn hiểu điều đó, quyết định hỏi thẳng Nguyên Mạch Đông: “Cô nghĩ gì ? Thật sự định yêu đương với ? Mới đó lâu cô còn là thích mà.”
Nguyên Mạch Đông cũng sang về hướng Dư Hàng.
Hai chạm mắt , Dư Hàng mỉm với cô.
Diệp Minh Viễn trông thấy liền bắt đầu phân tích tâm lý của : “Anh thế giống bạn gái trong lòng khác, nhưng vì yêu nên giả vờ để ý, lặng lẽ ở bên bảo vệ? Tưởng đang đóng phim Hàn chắc?”
Nguyên Mạch Đông liếc mắt khinh bỉ: “Vậy là gì? Người trong lòng của ?”
Diệp Minh Viễn phản ứng nhanh như chớp: “Người trong đầu chẳng lẽ tính là trong lòng?”
Nguyên Mạch Đông: “...”
Sau khi hết những điều cần , Nguyên Mạch Đông phản ứng gì lớn. Vốn dĩ cô chẳng gì trong tay, từ bé đến lớn chỉ một ước mơ duy nhất là kiếm đủ tiền cho ca phẫu thuật của . Dù thêm hệ thống thì mục tiêu của cô cũng chỉ là như thế.