Quỷ Keo Kiệt Và Hệ Thống Đại Gia - Chương 170

Cập nhật lúc: 2025-12-11 08:32:56
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh tin rằng tình cảm là thứ thể nuôi dưỡng dần theo thời gian.

 

Không khí miền Bắc trong lành hơn nhiều nơi khác, trời , ngẩng đầu là thấy , cúi đầu là tiếng tuyết kêu lạo xạo chân như những điểm xuyết yên tĩnh giữa đêm đông, cũng giống như nhịp tim bỗng dưng loạn nhịp.

 

Dư Hàng dắt cô dạo một vòng, đưa cô trở về.

 

Lộc Viên tắt livestream từ lâu, lén liếc mắt hiệu với Nguyên Mạch Đông: “Cảm giác hẹn hò thế nào?”

 

Cảm giác thế nào?

 

Nguyên Mạch Đông im lặng một lúc mới trả lời: “Thời tiết ở Đông Bắc lạnh.”

 

Lúc dạo với Dư Hàng ngoài trời, ý nghĩ duy nhất trong đầu cô là hối hận. Hối hận vì đồng ý ngoài dạo với , rõ ràng mặc áo len dày và áo khoác bông, mà gió lạnh vẫn luồn lách từng khe hở .

 

Chỉ đến khi về khách sạn, cảm nhận ấm của máy sưởi, cô mới thấy như sống .

 

Lộc Viên: “...”

 

phá như điên.

 

“Ha ha ha ha ha, nếu hẹn hò thì nhất định dặn bạn trai đừng dắt bờ sông dạo khi trời đang lạnh thế , ha ha ha ha!”

 

Cười xong, cô đưa tay gãi mũi, cúi đầu lướt điện thoại xem vài video.

 

Đến khi cả bọn lên giường ngủ , Lộc Viên mới khẽ thở dài. Cảm giác như tình yêu của hai đó sẽ kéo dài bao lâu.

 

 

Lúc trở về từ Đông Bắc, mấy bọn họ tách ngay từ sân bay. Lúc là ba , nhưng lúc về thành bốn. Nguyên Mạch Đông lái xe đưa Lộc Viên về .

 

Tới cổng khu nhà chỉ còn ba , cả ba cùng tiểu khu, lên cùng một tòa nhà, bước cùng một thang máy.

 

Đến khi Diệp Minh Viễn định theo Nguyên Mạch Đông nhà, Dư Hàng cuối cùng cũng phản ứng : “?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-keo-kiet-va-he-thong-dai-gia/chuong-170.html.]

Nếu nhớ lầm, Nguyên Mạch Đông sống một , căn hộ của cô chỉ một phòng ngủ và một phòng khách. Diệp Minh Viễn theo gì?

 

Anh vươn tay chặn Diệp Minh Viễn .

 

Diệp Minh Viễn và Nguyên Mạch Đông .

 

Với một hệ thống như Diệp Minh Viễn thì khái niệm “nam nữ thụ thụ bất ” đúng là tồn tại. Trong mắt , đây là nhà của Nguyên Mạch Đông, mà là nhà của cô thì đương nhiên ở cùng. Theo là chuyện quá đỗi bình thường.

 

Nguyên Mạch Đông hiểu ý Dư Hàng, bèn kiếm cớ: “Anh để quên đồ ở chỗ em, lấy xong .”

 

Dư Hàng mới hỏi thêm nữa.

 

Nguyên Mạch Đông đưa Diệp Minh Viễn nhà, rõ hai lựa chọn.

 

Một là tiếp tục ở trong đầu cô, lúc ngoài thì hiện , còn khi ở nhà thì thể tự do xuất hiện.

 

Hai là chuyển đến căn hộ cao cấp ở trung tâm thành phố, việc gì thì tới.

 

Cách đầu tiên ít gây rắc rối, cách thứ hai thì tiện cho việc tiếp xúc với khác, thể nuôi dưỡng nhân cách mới.

 

Diệp Minh Viễn hề do dự: “ ở với cô! Cô là ký chủ, là hệ thống, đương nhiên ở cạnh .”

 

Nguyên Mạch Đông cau mày, thỏa thuận với : “Vậy thì khi ngoài, tuyệt đối hiện . Nếu hiện , nhất định lý do hợp lý.”

 

“Nhất là khi Dư Hàng ở đó.”

 

Diệp Minh Viễn cuộn ghế sofa, miệng lẩm bẩm làu bàu.

 

Nguyên Mạch Đông rõ: “Anh gì?”

 

Diệp Minh Viễn bỗng to: “ tra tài liệu !”

 

Nguyên Mạch Đông: “Tài liệu gì?”

Loading...