[Hệ thống donate livestream Thần Hào]
[Ký chủ: Nguyên Mạch Đông]
[Cấp độ hệ thống: level 5]
[Tiến độ hiện tại: Đã đạt cấp tối đa]
[Hạn mức tiền mỗi ngày: Không giới hạn]
[Tài sản thực tế hiện : 3.032.565,76]
Nguyên Mạch Đông bật dậy khỏi ghế.
Trước đó cô từng suy đoán về việc nâng cấp hệ thống, từ cấp một lên cấp bốn đều giới hạn tiền mỗi ngày. Cô từng nghĩ cấp năm thể sẽ là hai mươi nghìn hoặc năm mươi nghìn mỗi ngày, nhưng cô ngờ cấp năm là cấp tối đa?
Giới hạn mỗi ngày gỡ bỏ?
Điều nghĩa là chỉ cần cô thời gian rảnh, cô thể nhà cả ngày, liên tục donate tiền giới hạn!
Tỷ lệ tiền là 20:1, nếu một cô donate ba triệu, cô sẽ một trăm năm mươi nghìn! Và điều đó là giới hạn!
Chỉ cần tiền cô donate đủ nhiều, thao tác đủ nhiều, mỗi ngày cô thể thu về hàng chục, hàng trăm một trăm năm mươi nghìn!
Niềm vui quá lớn khiến Nguyên Mạch Đông choáng váng.
Cô run run giao diện hệ thống một nữa, nhịn hỏi Diệp Minh Viễn: “Thật sự là gỡ giới hạn ?”
Diệp Minh Viễn ghế máy tính của cô xoay vòng vòng: “ , thật cấp năm vốn là cấp tối đa.”
Anh tiếp: “Cấp bậc của càng cao, giới hạn đối với sẽ càng ít.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-keo-kiet-va-he-thong-dai-gia/chuong-174.html.]
Nguyên Mạch Đông cố gắng lý giải.
Quá trình nâng cấp thực chất chính là quá trình gỡ bỏ các ràng buộc và giới hạn của hệ thống. Từ cấp một đến cấp ba, Diệp Minh Viễn chỉ tồn tại trong đầu cô, từng xuất hiện. từ cấp bốn đến năm, hệ thống thể hiện trong đời thực, hạn mức mỗi ngày của cô cũng gỡ bỏ, còn Diệp Minh Viễn thì trở thành con .
Tiền thưởng chỉ là mồi nhử dành cho ký chủ, khiến họ vì tiền mà điên cuồng donate tiền, tranh thủ tăng độ nổi tiếng, tạo phản ứng cảm xúc.
Tất cả những thứ hỗn tạp đó đều trở thành dưỡng chất cho hệ thống, thúc đẩy nó thăng cấp, dần dần phá vỡ rào cản mã lệnh.
Còn với ký chủ, phần thưởng nhận là tiền bạc ngày càng nhiều.
Nguyên Mạch Đông bỗng rùng một cái.
…
Diệp Minh Viễn ngơ ngác Nguyên Mạch Đông: “Ý cô là tạm thời về ?”
Nguyên Mạch Đông gật đầu: “Bây giờ căn hộ nhỏ, chỉ một phòng ngủ với một phòng khách thôi. Hai ở chung tiện, huống hồ còn khác giới. Đừng thắc mắc, dù chỉ là một hệ thống, giới tính thật, nhưng trong mắt ngoài thì vẫn là đàn ông. Nhà , dễ gây hiểu lầm.”
Diệp Minh Viễn tỏ vẻ vui: “Hiểu lầm gì chứ? thấy ở đây cũng thiếu gì chuyện nam nữ sống chung.”
Trong lòng Nguyên Mạch Đông vẫn chút cảnh giác. Tuy Diệp Minh Viễn ngây ngô như một tên khờ, nhưng ai mà nó đang toan tính gì ?
Cô dám tin tưởng dễ dàng: “Vì họ là yêu hoặc kết hôn .”
Diệp Minh Viễn bực dọc: “Vậy chúng cũng yêu là chứ gì, cũng thể kết hôn với cô.”
Nguyên Mạch Đông vã mồ hôi: “Thế chẳng là ngoại tình ! Thôi ngay , đừng nhảm nữa, mau về . Sau sẽ tìm cách đổi sang căn hộ lớn hơn, thế là chứ gì.”
Dù bây giờ tiền giới hạn, nhưng chuyện mua nhà lúc nào vẫn do cô quyết định.