Quỷ Keo Kiệt Và Hệ Thống Đại Gia - Chương 203: Phiên ngoại: Nhạc Hạc

Cập nhật lúc: 2025-12-11 12:00:57
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Nguyên Mạch Đông gặp Nhạc Hạc ngoài đời đầu tiên là tại lễ nghiệp. Khi thành chương trình học, kết thúc chuyến du lịch vòng quanh thế giới nghiệp, đang cân nhắc nên tiếp tục học lên cao .

 

thì trong tay cô vẫn còn nhiều tiền, mà dự đoán còn thể kiếm nhiều hơn nữa, cần vội vàng lao cuộc sống thuê mưu sinh như bao .

 

Đường Giai nghiệp cùng đợt với cô thì bắt đầu thực tập tại một công ty mơ ước, lúc đang lên WeChat tức tối than thở.

 

[Đường Giai: Mình thật sự chịu thua , với cái lão sếp ngốc cả nửa ngày ông vẫn hiểu, còn sai định dạng. Mẹ kiếp rõ ràng là ông nhầm, mà còn đổ cho !]

 

Lúc đó Nguyên Mạch Đông đang xách theo quà chuẩn tặng thầy cô, bận tiện trả lời bằng tay nên cũng gửi một đoạn ghi âm.

 

Vừa buông nút ghi âm , cô mới phát hiện đang chằm chằm.

 

Nhạc Hạc ngoài đời và mạng khác mấy. Vẫn là gương mặt bầu bĩnh với hai chiếc răng khểnh, chỉ là tính cách chút khác biệt, mạng hoạt bát đáng yêu, ngoài đời thì trông chững chạc hơn.

 

Vào quán cà phê, chủ động kéo ghế giúp cô, còn tinh ý gọi một ly cà phê: “Loại đắng , vị ngọt nhẹ. Chị thử xem nhé.”

 

Cà phê cần thời gian pha chế, hai xuống, Nhạc Hạc chủ động bắt chuyện: “Trước chị học cùng trường nhưng vẫn duyên gặp, cũng thấy tiếc lắm. Không ngờ hôm nay tình cờ gặp ở đây.”

 

Việc Thiểm Quang học ở đại học Võ Đức chuyện gì lạ lẫm, Nhạc Hạc cũng .

 

mạng từng nhắc đến, cũng đoán từ lịch học của cô. Cũng từng nghĩ đến việc chủ động gặp mặt, nhưng Nguyên Mạch Đông từng nhắc, càng dám đề cập.

 

Sau hai dần dần xa cách, càng tiện .

 

Chỉ là thỉnh thoảng ngang qua sân trường, cũng từng mơ hồ tưởng tượng lướt qua chính là Nguyên Mạch Đông.

 

Cậu vẫn luôn nhớ giọng của cô.

 

Chưa từng gặp mặt ngoài đời, nhưng tất cả các buổi livestream mặt cô, đều xem qua. Đoạn clip nửa gương mặt ở Iceland, cũng xem xem nhiều . Trong thâm tâm luôn một linh cảm rằng sớm muộn gì cũng sẽ gặp cô.

 

Thế nhưng đến tận khi cô nghiệp, họ vẫn từng gặp.

 

Cậu gần như định từ bỏ.

 

Hôm nay là lễ nghiệp của Nhạc Hạc. Qua hôm nay, rời khỏi giảng đường, khả năng gặp Nguyên Mạch Đông sẽ càng mong manh, thậm chí còn ít hơn cả quãng thời gian học đại học.

 

Trong lòng tránh khỏi chút tiếc nuối.

 

Vậy nên ngay khoảnh khắc thấy giọng quen thuộc , Nhạc Hạc gần như sững sờ xen lẫn kinh ngạc và vui mừng. Cậu do dự dám tin tai , đầu trong vô thức.

 

Nhìn thấy gương mặt nghiêng quen thuộc , cảm xúc dồn nén cuối cùng cũng trở nên rõ ràng, chân thực.

 

Lúc hai đối diện , chẳng ai gì, nhưng ánh mắt Nhạc Hạc gần như tham lam dán chặt Nguyên Mạch Đông. Cậu đang nghĩ, đời hợp với hình mẫu trong lòng đến thế.

 

Chỉ tiếc rằng đang mặt thể với tới.

 

Nhạc Hạc hỏi thăm tình hình gần đây của Nguyên Mạch Đông.

 

nhẹ: “Đi du lịch khắp nơi, thỉnh thoảng dừng đó coi như trải nghiệm cuộc sống. Rất thoải mái.”

 

Nhạc Hạc thở dài: “Chị thật tận hưởng.”

 

Cậu nghĩ tới những lời đồn đại lan truyền nền tảng livestream.

 

Tài khoản Thiểm Quang vẫn luôn tích cực hoạt động nền tảng Doujia, ngày nào cũng donate tiền nhỏ.

 

Không ít đoán già đoán non xem khi nào cô sẽ biến mất khỏi mạng, bởi các đại gia phú bà kiểu thường chỉ xuất hiện chớp nhoáng, chơi một thời gian là hết tiền lặng lẽ rút lui. Dù giàu cỡ nào cũng khó mà trụ nổi kiểu tiêu tiền như đốt .

 

Thế nhưng Thiểm Quang khiến họ thất vọng. Cô livestream suốt mấy năm mà từng gián đoạn.

 

Tin đồn tình cảm thì chẳng ít.

 

Chuyện cô từng yêu Dư Hàng ngắn ngủi cũng khiến bàn tán ngớt, vì yêu duy nhất từng cô công khai, còn những công khai thì...

 

Nhạc Hạc cụp mắt xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-keo-kiet-va-he-thong-dai-gia/chuong-203-phien-ngoai-nhac-hac.html.]

 

Người khác , nhưng đoán vài .

 

Nguyên Mạch Đông hiển nhiên thích những streamer dịu dàng, cách dỗ dành, nhất là tò mò chuyện riêng tư, chỉ cần ngoan ngoãn lời là đủ. Tính cách như Dư Hàng cũng tạm .

 

thì đó cũng chỉ là suy đoán của mà thôi.

 

Nguyên Mạch Đông nhấp một ngụm cà phê, ánh mắt chậm rãi hướng khung cửa sổ đầy nắng.

 

Ngoài , từng đàn chim đang thong thả bay ngang bầu trời như đang di cư về phương xa.

 

Bất chợt cô thấy Nhạc Hạc từ đối diện hỏi: “Trước đây chị từng đến xem trận đấu offline của Doanh Sở ?”

 

Nguyên Mạch Đông gật đầu, giấu giếm.

 

Doanh Sở streamer hai năm thì phát hiện bản vẫn đam mê con đường thi đấu. lúc tay hồi phục, liền sân khấu chuyên nghiệp.

 

Trận đầu tiên khi tái xuất, cô đến xem.

 

Giọng Nhạc Hạc chua chát: “Trong các streamer, quả nhiên chị vẫn thích Doanh Sở nhất?”

 

Nguyên Mạch Đông mỉm .

 

phủ nhận: “Anh từng vượt giới hạn.”

 

Nhạc Hạc rầu rĩ: “Còn em thì .”

 

Dù phần lớn cảm xúc buông xuống, nhưng điều đó chỉ nghĩa là dừng kỳ vọng về một kết quả tình cảm với Nguyên Mạch Đông, chứ thể bình thản mà ghen tuông.

 

Giống như việc thể nào tiếc nuối về mối duyên kịp bắt đầu giữa họ.

 

Trên con đường trong khuôn viên trường, cảm giác tiếc nuối đó luôn âm ỉ bên trong.

 

Nguyên Mạch Đông khẽ nhún vai.

 

Điều cô e ngại nhất chính là kiểu như Nhạc Hạc, yêu quá mãnh liệt. Cảm xúc giống như một ngọn lửa thể sưởi ấm , nhưng chỉ cần sơ sẩy, lửa cũng thể thiêu cháy cả .

 

Cô ghét phiền phức.

 

Cậu vẻ hiểu chuyện, vẻ phóng khoáng, vẻ dễ gần.

 

lửa thì mãi mãi vẫn là lửa, quá rực rỡ, quá dễ khiến khác sa .

 

Nguyên Mạch Đông nở nụ ẩn ý.

 

Trước khi rời , Nhạc Hạc vẫn thấy cam lòng.

 

Cậu chỉ chiếc cốc còn in dấu son của cô, hỏi: “Cà phê ngon ?”

 

Nguyên Mạch Đông gật đầu: “Cũng .”

 

Nhạc Hạc đặt hai bàn tay chồng lên mặt bàn. Xương tay rõ ràng, từng khớp hiện lên thanh tú, là một đôi tay .

 

Từ đầu tiên thấy ảnh gửi, cô nghĩ . Không kiểu tay gầy gò đơn thuần, mà là kiểu dễ khiến nảy s.i.n.h d.ụ.c vọng.

 

Nhạc Hạc cuối cùng cũng lên tiếng thăm dò: “Chị ngại nếu em uống chung cốc với chị ?”

 

Cà phê, dấu môi, và đôi tay của .

 

Tất cả những gì còn vương nơi đây là ham cam lòng, Nhạc Hạc mang bày mặt cô, chỉ mong chút thương xót.

 

Nguyên Mạch Đông chỉ xua tay: “ còn cuộc hẹn tiếp theo.”

 

Cô đẩy cửa bước khỏi quán, tiếng chuông gió lảnh lót vang lên. Cơn gió chiều muộn tung váy cô bay nhẹ, cuốn theo bóng dáng dần khuất bức tường xám nơi ngã rẽ.

 

Phần cà phê còn trong cốc dần nguội .

 

 

Loading...