Nguyên Mạch Đông khẽ nhíu mày, cô từng thử kiểu .
nghĩ , bỏ tiền mà, dịch vụ hình như cũng là chuyện đương nhiên?
Còn đang suy nghĩ thì đầu bên Nhạc Hạc thấy cô mãi trả lời, tưởng cô ngầm đồng ý, thế là tranh thủ gọi thẳng cuộc thoại voice wechat.
Nguyên Mạch Đông theo phản xạ nhấn nút chấp nhận.
Đến khi nhận thì vội vàng tắt micro, đeo tai .
Cô nghiêng đầu quanh, ba bạn cùng phòng đều đang lưng việc riêng, ai chú ý đến cô cả. Kéo rèm xuống, một gian nửa kín lập tức tạo thành.
Ngay khi kết nối thoại, giọng Nhạc Hạc đầy năng lượng vang lên: “Chị thấy em ?”
[Thiểm Quang: Ừm.]
Nhạc Hạc reo lên: “Ồ ồ ồ, chị đang ở ký túc xá nhỉ? Có cả bạn cùng phòng nữa ? Vậy là chỉ em chuyện với chị thôi.”
Micro của khá , âm thanh rõ ràng, ít tạp âm. Chỉ là ở bên đó cũng đang chuyện.
Nhạc Hạc tiếp lời, giọng lộ rõ sự hào hứng: “Chị ơi, em cũng đang ở ký túc xá nè. Bạn cùng phòng em đều em livestream, cũng luôn là chị nữa!”
Cậu cách thu hút con gái, mới quen ngày đầu chủ động giới thiệu cô với tất cả bạn bè xung quanh, như rằng cô là đặc biệt, là đáng để giới thiệu với cả thế giới.
Chỉ tiếc rằng Nguyên Mạch Đông dễ lay động bởi kiểu tiếp cận đó. Cô vẫn giữ sự bình tĩnh, tiếp tục bài tập.
Đây là một cách để cô giải tỏa áp lực, cô một ứng dụng chuyên dùng để luyện đề, cả chế độ đơn lẻ lẫn thi đấu online, nhưng gần như lúc nào cũng chọn chế độ một .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-keo-kiet-va-he-thong-dai-gia/chuong-75.html.]
Nhạc Hạc hỏi: “Chị đang gì đó?”
[Thiểm Quang: Đang luyện đề.]
Nhạc Hạc: “…” Cậu thật sự chút hấp dẫn nào ?
nghĩ lẽ cô gặp đủ kiểu , xa, chỉ riêng cái tên Dư Hàng thôi cũng trai hơn .
Ưu điểm của hiện tại là cô đồng ý kết bạn, còn trẻ, nhỏ tuổi, miệng ngọt. Cậu cũng mong gì to tát, chỉ cần cô để ý một chút là mãn nguyện .
“Thế chị luyện đề nhé! Em nhảm một cũng .”
Nói là trò chuyện với Thiểm Quang, nhưng thực Nhạc Hạc nhiều. Cậu sợ phiền đến việc luyện đề của cô, sợ cô ngắt kết nối nên chỉ lặng lẽ giữ micro mở.
Âm thanh phía truyền sang nhỏ, đủ để Mạch Đông thấy trò chuyện với bạn cùng phòng, chủ đề cũng là chuyện học hành. Lúc thì tiếng rót nước lục bục, lúc là tiếng xé bao snack, nhai khoai tây rôm rốp.
Thỉnh thoảng còn thì thầm hỏi cô bao nhiêu câu .
Những âm thanh ồn ào chút nào, ngược Nguyên Mạch Đông cảm thấy một điều gì đó đặc biệt.
Như thể giữa họ tồn tại một sự gần gũi kỳ lạ, cần gì, gì cùng , chỉ cần yên lặng hiện diện trong gian của là đủ.
Những âm thanh vụn vặt đó khiến cô cảm giác Nhạc Hạc quen qua mạng, mà giống như một bạn thiết luôn ở bên cạnh.
Điều kỳ lạ nhất là cô hề thấy khó chịu, ngược còn thấy an lòng.
Nguyên Mạch Đông từ nhỏ tất bật ngược xuôi, kéo lê bởi sợi xích mang tên thiếu tiền. Có lúc cô cảm thấy bản thở , cổ họng như bóp nghẹt.