Hai  Hồng Ngọc và Bích Ngọc chỉ cảm thấy bản   sắp  thở nổi nữa.
“Nương nương, ngài   thế?”
Tạ Đường đỏ hốc mắt : “Bọn họ đều bắt nạt ,    cho bệ hạ, bảo bệ hạ  chủ cho ”
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
Đến trang Facebook của mình để tìm hiểu thông tin nhé: I will tell you lovely stories
Mặt của Hồng Ngọc  càng trắng: “Nương Nương, chúng  vẫn nên trở về chép cung quy và cung huấn , nếu là ngài   chép, bọn nô tì sẽ chép  ngài.”
Nếu thế, Thái Hậu sẽ mắt nhắm mắt mở, cuối cùng thì chủ nhân của bọn họ còn  tướng gia chống lưng nữa.
Đáng tiếc, Tạ Đường  .
“Không ,  nhất định   cho bệ hạ, huhu,  trong cung thật là đáng sợ,    ở đây nữa.”
Hồng Ngọc cùng Bích Ngọc cảm thấy trái tim co rút,  các nàng  cảm thấy trong cung  đáng sợ nhất là chủ nhân nhà  nhỉ.
Tạ Đường dứt lời, thấy Hồng Ngọc và Bích Ngọc vẫn còn ngăn , sắc mặt   .
Nàng  Hồng Ngọc chậm rãi : “Nếu ngươi   ở  trong cung,   thể cho  đưa ngươi   Tạ gia.”
Hồng Ngọc ngẩng đầu, chỉ thấy trong mắt chủ nhân vô cùng nghiêm túc, giống như lời   là nghiêm túc
Hồng Ngọc nhịn   mà run lên, nàng    chủ nhân đưa về, về  tướng gia sẽ  bỏ qua cho nàng.
“Nô tì sẽ  cùng Nương Nương  tìm bệ hạ.”
Bích Ngọc cũng  dám  chuyện, đoàn  cứ thế thẳng tiến Ngự Thư Phòng.
 
Ngự Thư Phòng, Hoàng Đế Tiêu Lẫm đang thấp giọng nghị sự với  khác: “Tất cả  sắp xếp thoả đáng ?”
“Rồi, thưa bệ hạ!”
“Chờ việc  xong , trẫm thăng ngươi  Chỉ Huy Sư Kinh Vệ Doanh, đến lúc đó ngươi cần  dùng thời gian ngắn nhất để khống chế  của Kinh Vệ Doanh.
Tiêu Lẫm híp đôi mắt đào hoa,  nam tử đang   long án, Đại công tử Thiệu Thịnh của phủ Trung Nghĩa Hầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-phi-lai-cay-sung-lam-nung-hom-nay-quy-phi-lai-tim-duong-chet-roi/chuong-25-ke-hoach-cua-hoang-de.html.]
Rõ ràng nên là Thế tử, chỉ bởi vì phụ  tục huyền, vợ kế sinh hạ nhi tử mà chậm chạp  định.
Vị trí Thế tử của phủ Trung Nghĩa Hầu vẫn luôn  định , Trung Nghĩa Hầu bởi vì vợ kế,  lập con thứ  thế tử, cho nên Thiệu Thịnh đầu phục Hoàng Đế,  việc cho Hoàng Đế.
“Thần chắc chắn sẽ  lực ứng phó.”
Tiêu Lẫm gật đầu,  Thiệu Thịnh : “Thay trẫm  việc cho , cái gì của ngươi cuối cùng đều là của ngươi!”
Thiệu Thịnh thở phào nhẹ nhõm, lời  của Hoàng Đế cũng là thuốc an thần, chính xác   cho , chỉ cần   việc  giao, vị trí thế tử Trung Nghĩa Hầu  Trung Nghĩa Hầu cuối cùng cũng đều là của . 
“Vâng, thưa bệ hạ!”
Ngự Thư Phòng, hai  đang  chuyện, bên ngoài  tiếng  truyền 
“Bệ hạ, ngài     chủ, huhu, thần    ở trong cung nữa, ai cũng  bắt nạt thần .”
Tiêu Lẫm     bên ngoài Ngự Thư Phòng là ai đang , trừ bỏ Tạ Đường thì  gì  ai?
Huyệt Thái Dương của Tiêu Lẫm giật giật, sắc mặt  thể thấy  đang lạnh dần,  thở quanh  cũng giảm xuống.
Hắn ngước mắt lạnh lùng  bên ngoài cửa, đại thái giám Vinh Hại bên ngoài vội  ,  nhấc đầu   thấy vẻ mặt lạnh lẽo âm trầm của bệ hạ, Vinh Hải giơ tay lau mồ hôi lạnh  trán.
“Bệ hạ, Quý Phi Nương Nương cầu kiến.”
Ngự Thư Phòng, Thiệu Thịnh vội vàng mở miệng : “Bệ hạ, thần xin cáo lui .”
Tiêu Lẫm gật gật đầu : “Trở về ,  đúng kế hoạch.”
“Vâng, thưa bệ hạ.”
Thiệu Thịnh lui  ngoài, đối mặt ở bên ngoài Ngự Thư Phòng là một nữ tử lê hoa đái vũ  ở đó.
Nữ tử vô cùng xinh , cho dù là đôi mắt đỏ, nhưng   thấy một chút chật vật nào, ngược  chỉ khiến cho   cảm thấy thương tích, chỉ ngẫm  một chút cách  của nàng,   khỏi thở dài.
“Bái kiến Quý Phi nương nương.”
Tạ Đường gật đầu với Thiệu Thịnh một cái,  một  nữa đỏ hốc mắt hướng về phía Ngự Thư Phòng  lóc kể lể : “Bệ hạ, ngài   chủ cho thần .
Tiêu Lẫm   lệnh cho Vinh Hải tuyên Tạ Đường tiến  thư phòng.