Tạ Đường còn đang thầm nghĩ, Tiêu Lẫm   nhanh tới  mặt nàng,  ném lên mặt nàng tờ giấy Tuyên Thành.
“Đây là cung quy và cung huấn do ngươi  chép ? Trẫm hỏi ngươi, chữ gà bới    ngươi  thể  .”
“Không, trẫm cảm thấy gà bới cũng bới  hơn chữ của ngươi!”
“Vì thế, đây là ngươi cố ý cãi ý chỉ của trẫm ư?”
Từng tiếng lạnh lùng đánh xuống như lôi đình, trong điện tĩnh mịch, ai cũng  dám hé răng.
Tạ Đường liếc mắt lên tờ giấy  rơi xuống, khoé miệng  tự giác mà xịu xuống, chữ do gà bới còn  hơn chữ nàng , lừa quỷ .
Nàng chỉ là  quen  bằng bút lông thôi,  còn là chữ phồn thể nàng  quen  nữa, chỉ  thể   bắt chước,  thể     ?
Tuy chữ   , nhưng  thể để Hoàng Đế nghĩ là nàng cố tình cãi ý chỉ của , đây chinh là tội c.h.é.m đầu.
Chữ nàng  là như thế.
Tạ Đường quỳ xuống, ấm ức : “Bệ hạ, thần   dám cãi ý chỉ của bệ hạ, chỉ là, chữ của thần  chính là như thế.”
Vẻ mặt của Tiêu Lẫm khó  thể tin, đôi mắt đào hoa hung hung  chằm chằm Tạ Đường, phát hiện  vẻ mặt của nàng trấn định,  hề  nửa điểm sợ hãi. 
Chẳng lẽ nàng thật sự   chữ như thế? Không  là cố ý  như thế để phản kháng ?
Tiêu Lẫm nghĩ  nghĩ , vẫn  thể tin .
“Ngươi là nữ nhi của Tạ tướng,  chữ như thế?”
Tạ Đường vội trả lời: “Vốn là  hơn một chút, nhưng dạo  lâu   , ngượng tay, cho nên mới  như thế.”
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
Đến trang Facebook của mình để tìm hiểu thông tin nhé: I will tell you lovely stories
Nàng dứt lời, Hồng Ngọc và Tử Ngọc vội vàng bẩm báo:”Thưa bệ hạ, Quý Phi chủ nhân  chữ đúng là như thế.”
Kháng chỉ  tuân cùng với chữ , khẳng định là phía   hơn phía  một chút. 
Hồng Ngọc cùng với Lam Ngọc vội vàng chạy  chứng minh việc .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-phi-lai-cay-sung-lam-nung-hom-nay-quy-phi-lai-tim-duong-chet-roi/chuong-38-mot-cai-bao-co.html.]
Tiêu Lẫm vốn dĩ vô cùng tức giận, đến lúc      gì nữa, hơn nửa ngày  mới  lệnh: “Phúc Điền, chuẩn  bút mực giấy  đây.”
Hắn vẫn  tin là chữ Tạ Đường  thể   đến như thế.
Hắn cho rằng, nữ nhi của Tạ gia, cho dù kiêu ngạo bướng bỉnh, nhưng ít nhất cầm kỳ thư hoạ vẫn  ,  ngờ    là một bao cỏ.
Phúc Điền  lời   ngoài, Tạ Đường thấy sắc mặt của Hoàng Đế  hơn một chút, vội vàng  tủm tỉm,  dậy .
“Bệ hạ, ngài  đói bụng ? Cùng  ăn một chút.”
Sắc mặt của Tiêu Lẫm   , đây là   đằng chân lân đằng đầu  ? (1)
“Quỳ xuống cho trẫm.”
Tạ Đường nhanh chóng quỳ xuống, nhưng mà trong lòng  mắng cho Hoàng Đế chó má một trận. 
Đại thái giám Phúc Điền  nhanh  tới, bút mực giấy  bỏ lên bàn. 
Tiêu Lẫm ý bảo Tạ Đường tiến lên: “Viết mấy chữ cho trẫm  xem.”
Tạ Đường  từ chối, lập tức  dậy  lên  chữ, nàng  động thủ, Tiêu Lẫm   nàng   sai, ngay cả tư thế cầm bút cũng  đúng, hơn nữa cổ tay   hề  chút lực nào,   thể  chữ  chứ!”
Lần  Tiêu Lẫm chính thức  tức .
“Tạ hữu tướng là một con cáo già, nhưng đúng là dạy dỗ con cái  vấn đề, đường đường là đích nữ của hữu tướng, thế mà chữ còn   , cứ thế thành một cái bao cỏ.”
Tạ Đường lập tức cúi đầu, mắng ở trong lòng, bao cỏ  ngươi, chị đây chỉ là  quen  bút lông mà thôi,   gì chị đây cũng là tổng tài, chữ gì mà   .
Đương nhiên,  mặt nàng    ,  còn  ấm ức mà mở miệng.
“Bệ hạ, lời  của ngài  đúng , phụ  của  , nữ nhi   thi Trạng Nguyên, chỉ cần nhận  mấy chữ,   một kẻ  mắt như mù là ,   là bao cỏ chứ!”
______
(1) Câu thành ngữ TQ là: cho chút nhan sắc   mở phường nhuộm,  dịch thành câu thành ngữ  cho thuần Việt. :))