Tiêu Lẫm  thấy nàng , nhịn   mà chế nhạo nàng: “Phụ  ngươi  đó là ở nông thôn, nữ tử nông thôn từ nhỏ  khốn khổ,   tiền   năng lực  học, cho nên nhận   mấy chữ là   mắt như mù.”
“Ngươi đường đường là đích nữ của thừa tướng, từ nhỏ   dạy dỗ tỉ mỉ, kết quả ngay cả chữ cũng   tử tế, còn nguỵ biện .”
Dứt lời,  cũng lười  thêm, chỉ là  thấy chữ mà Tạ Đường , vẫn thấy cay mắt.
“Từ hôm nay trở , ngoại trừ  chép cung quy và cung huấn, mỗi ngày  chép ba mươi tờ tranh chữ, nếu mà để trẫm  ngươi  chép, để xem trẫm xử lý ngươi thế nào.”
Chữ gà bới , nếu mà truyền  ngoài, bên   chỉ  nhạo Tạ Đường của Tạ gia, chỉ sợ cũng  luôn cả .
Đường đường là Hoàng Đế bệ hạ,   thể nạp một cái bao cỏ  cung, còn phong Quý Phi.
Tiêu Lẫm càng nghĩ càng bực,  lên   ngoài.
Khi  qua Tạ Đường, còn  thèm liếc  nàng một cái, Tạ Đường chạy theo phía  ngọt ngào đưa tiễn Hoàng Đế,  tiễn   ngọt ngào .
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
Đến trang Facebook của mình để tìm hiểu thông tin nhé: I will tell you lovely stories
“Thần  nhất định tuân theo ý chỉ của bệ hạ, mỗi ngày chép ba mươi trang thư pháp, bệ hạ thật sự quá  với thần , thần   vui, bệ hạ, tình cảm của bệ hạ dành cho thần , thần  ghi nhớ kỹ trong lòng,   thần  sẽ càng yêu bệ hạ hơn.”
Tiêu Lẫm đang   hận  thể sai  khâu miệng nữ nhân  , mỗi lời   đều khiến  tức chết.
Hắn vốn còn hoài nghi nữ nhân  cố ý, nhưng hiện tại xem , nữ nhân  thật sự ngu xuẩn.
Tiêu Lẫm hít sâu một ,   tức giận chỉ vì một nữ nhân ngu xuẩn như thế, cho nên dẫn  .
Phía ,     của Triều Dương Cung đều thở dài nhẹ nhõm một 
Hồng Ngọc nghĩ đến ý chỉ Hoàng Thượng  hạ, cẩn thận  Tạ Đường : “Nương nương, ba mươi trang tranh chữ, hôm nay   ?”
Mặt của Tạ Đường lập tức nhăn , nàng đảm bảo  mặt Hoàng Đế là một chuyện, mà thật sự chép tranh chữ  là chuyện khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-phi-lai-cay-sung-lam-nung-hom-nay-quy-phi-lai-tim-duong-chet-roi/chuong-39-mang-hoang-de-o-trong-long.html.]
Hôm nay nàng  chép cung quy cung huấn cả ngày , cổ tay sắp  gãy, nếu    thêm ba mươi trang thư pháp,   sẽ xảy  chuyện gì nữa.
Hồng Ngọc liếc mắt một cái, vội vàng : “Nô tì  tìm xem  tranh chữ nào  .”
Kết quả là,  cần Hồng Ngọc tìm tranh chữ, Hoàng Đế  sai thái giám Phúc Điền mang tới đây hai bản tranh chữ.
Tạ Đường  một  nữa mắng Tiêu Lẫm một hồi trong lòng,  đó nhận mệnh  chép  tranh chữ. Nàng  thể  thế nào bây giờ? Chẳng lẽ thật sự kháng chỉ  tuân  ?
Tạ Đường  chép, chép đến tận nửa đêm mới  thể chép xong ba mươi tờ tranh chữ.
Nàng đột nhiên nghĩ  tâm tư của Hoàng Đế, đây   là thấy nàng mỗi ngày đều gây chuyện, bắt nàng   việc  ?
Mỗi ngày chép cung quy và cung huấn năm mươi ,  còn chép thêm ba mươi trang tranh chữ, nàng  thời gian   ngoài gây chuyện nữa ?
Tạ Đường nửa đêm ở trong cung, mắng Hoàng Đế m.á.u chó đầu đầu, đương nhiên chỉ là mắng trong lòng.
Bởi vì ngày hôm  chép tranh chữ đến tận nửa đêm, ngày hôm  dậy muộn.
 Tạ Đường cũng  lo lắng, bởi vì Hoàng Hậu  hạ chỉ, mỗi ngày mười lăm và mùng một phi tần mới tới thỉnh an trong cung của Hoàng Hậu.
Ngày hôm    là mùng một cũng   mười lăm, nàng  thể dậy muộn một chút.
Chỉ là  ngờ, nàng còn  tỉnh ngủ, Hồng Ngọc  bắt đầu giục nàng dậy.
“Nương nương, buổi sáng  trong cung của Hoàng Hậu  đây thông báo, các chủ nhân các cung tới Phượng Hoa Cung bàn bạc.”
Ta Đường đêm qua ngủ muộn, lúc  mới ngủ say,  xong lời    mắng .
 mà  nhanh, nàng  nghĩ đến một sự kiện, lúc  Hoàng Hậu   với Hoàng Hậu, bảo Hoàng Hậu lên danh sách hậu phi tới tham gia hoạt động săn thú.
Hoàng Hậu thông báo   qua bàn bạc,  lẽ chính là  đến chuyện .