Tiêu Lẫm âm trầm mở miệng : “Đừng quên cung quy và cung huấn, đúng , còn ba mươi trang tranh chữ nữa.”
Lần đến lượt Tạ Đường nghiến răng nàng chớp chớp mắt, Tiêu Lẫm :
“Bệ hạ, chẳng lẽ thần tới trường săn thú hoàng gia còn chép cung quy và cung huấn ư?”
Tiêu Lẫm nhanh chậm tiếp lời: “Còn 30 trang tranh chữ nữa.”
Tạ Đường nháy mắt đen mặt, trong lòng thật sự tức giận.
Cung quy và cung huấn 50 , còn ba mươi trang tranh chữ, nàng gì còn thời gian chơi nữa chứ! Nam nhân chó má nhất định là cố ý, sai, nhất định cố ý.
Tiêu Lẫm để ý tới nàng, cùng với Hoàng Hậu lên .
Sau khi Đế Hậu xuống, Mộ Dung Uyển đưa danh sách giao cho Tiêu Lẫm.
“Phi tần trong cung vốn bao nhiêu, Hoà Tần và Lục Bảo Lâm cấm túc, thần nghĩ, bằng cho tất cả các nàng theo Hoàng Thượng đến trường săn thú hoàng gia chơi một chuyến, bệ hạ xem ?”
Ánh mắt của Tiêu Lẫm nhịn mà tối , chậm rãi ngước mắt Hoàng Hậu thâm ý.
“Lần để cho những từ phi vị trở lên thôi, những khác đừng nữa.”
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
Đến trang Facebook của mình để tìm hiểu thông tin nhé: I will tell you lovely stories
Phi vị trở lên Hoàng Hậu, hai Quý Phi còn ba phi nữa.
Hoàng Hậu , chỉ còn hai vị Quý Phi, ba vị Phi, tổng cộng là năm .
Bên , Tần Dao, Tạ Đường và đám dậy tạ ơn, những nữ nhân đều đỏ mắt.
đây là ý chỉ của bệ hạ, bọn họ cho dù cam lòng thì cũng chẳng còn cách nào.
Tiêu Lẫm cũng ở lâu, xuống dậy rời .
Khi qua bên Tạ Đường, ngừng một chút, liếc Tạ Đường một cái, nhưng trong ánh mắt tràn đầy ý cảnh cáo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-phi-lai-cay-sung-lam-nung-hom-nay-quy-phi-lai-tim-duong-chet-roi/chuong-43-dang-tiec-khong-cuoi-den-cuoi-cung.html.]
Tạ Đường lập tức thật tươi với , vẫy vẫy khăn tay lụa: “Bệ hạ cẩn thận, thần sẽ về chép cung quy và cung huấn ngay đây.”
Tiêu Lẫm trong lòng nghẹn, trừng mắt Tạ Đường, đó nhấc chân .
Hoàng Hậu ở phía vài câu, đại ý chính là bảo những hầu hạ bệ hạ cho , đó tuyên bố tan họp, bảo những hậu phi theo nhanh chóng trở về thu thập đồ vật và mang theo.
Khi Tạ Đường qua Thôi Oánh Oánh, riêng ngừng , tủm tỉm Thôi Oánh Oánh .
“Không là vui vẻ lắm ? Đáng tiếc là đến cuối.”
Thôi Tần tức đỏ mắt, những hậu phi theo cũng tức giận vô cùng.
Tạ Đường giơ tay sờ sờ tóc, tiếp tục chọc tức Thôi Oánh Oánh: “Người mà, vẫn nhờ mệnh, mệnh thật đúng là cách nào.”
Nói xong vô cùng vui vẻ mà , Thôi Oánh Oánh ở phía lên, lên an ủi nàng.
Tạ Đường thèm để ý tới bọn họ, nàng hơn một ngàn tích phân kiếm trong buổi sáng nay, tâm trạng .
nhanh vui vẻ nổi nữa, bởi nàng nhớ bản chép năm mươi cung quy và cung huấn, đúng , còn ba mươi trang tranh chữ nữa.
Nghĩ đến việc , mặt của Tạ Đường nháy mắt đen , trong lòng mắng to Tiêu chó má.
mắng thì mắng, cung quy và cung huấn cũng chép, tranh chữ cũng vẽ.
Một ngày nàng bận rộn đến nỗi cửa cung cũng nổi, càng cách nào tìm đường chết.
Cũng may là ở bên trong Triều Dương Cung, Hồng Ngọc và Tử Ngọc tác dụng, Hạ cô cô cũng năng lực, cho nên thể sắp xếp tất cả vật mang theo.
Ngày hôm , trời còn sáng, Tạ Đường Hồng Ngọc đánh thức .
“Chủ nhân, mau dậy thôi, sắp xuất phát .”
Tạ Đường vẽ tranh chữ đến nửa đêm, mới ngủ một lát dậy , trong lòng tức giận mắng Hoàng Đế mười tám .