Tiêu Lẫm bởi vì tâm trạng đang , nên hiếm khi vẻ mặt ôn hoà đối với Tạ Đường.
“Quý Phi hôm nay tới là việc gì?”
Tạ Đường lập tức sai đám Hồng Ngọc và Lam ngọc đặt đồ vật lên bàn.
“Thần nghĩ, bệ hạ ngựa xe mệt nhọc, chắc là khẩu vị gì, cho nên thần nghĩ một cách ăn hy vọng bệ hạ thể ăn nhiều thêm một chút.”
Tạ Đường xong, trong lều trại, sắc mặt Vinh Hải đổi, Quý Phi chủ nhân thật sự là nghĩ cái gì cái đó.
Đồ ăn do bệ hạ ăn , tất cả đều cần thái giám thử ăn, đó mới mang lên.
Nàng kêu to như mang đồ vật lên bàn, nếu bệ hạ chuyện gì thì ?
Vinh Hải tiến lên một bước chuyện.
Tiêu Lẫm giơ tay, ý bảo cần lo lắng nhiều.
Phòng bếp bên chuyên gia nghiệm độc, hơn nữa Tạ Đường cho dù ngu ngốc cũng dám hạ độc cho .
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
Đến trang Facebook của mình để tìm hiểu thông tin nhé: I will tell you lovely stories
Tiêu Lẫm nghĩ Tạ Đường sai mang đồ vật lên.
Một cái nồi nhỏ, mặt canh xương hầm, thịt bò thịt dê thái mỏng, còn các loại rau dưa.
Ngoài mấy thứ còn gia vị nữa.
Tạ Đường tự động thủ, pha nước sốt.
Lúc nàng từng hầu hạ vị chủ nhân ăn cơm, thích cay, nhưng thể quá cay.
Tạ Đường pha xong nước sốt thì đưa tới mặt Tiêu Lẫm.
“Bệ hạ, cái là lẩu, ngài thích ăn cái gì thì thể nhúng nước nóng, đó chấm nước sốt, vị độc đáo.”
Thật đây chính là lẩu, chẳng qua hiện tại ở Đại Hạ hoàng triều ăn như bao giờ, cho nên Tạ Đường mới lấy để khoe khoang một chút.
Tiêu Lẫm thức ăn bàn, cách ăn mới lạ.
Chỉ là, đây là cách ăn mà Tạ Đường ngu xuẩn thể nghĩ ?
Tiêu lẫm ngước mắt về phía Tạ Đường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-phi-lai-cay-sung-lam-nung-hom-nay-quy-phi-lai-tim-duong-chet-roi/chuong-50-yeu-hoa-co-doc.html.]
Trong khói mù mỏng manh, đôi mắt đào hoa của mờ mịt, khi về phía khác, tự nhiên khiến cho cảm giác tình thâm ý thiết.
Tạ Đường cũng dám nhiều, chỉ sợ bản trầm mê trong sắc .
Nói thật, vị thật sự tiền vốn mê hoặc khác.
Tạ Đường cảm thán, nhiệt tình Hoàng Đế : “Bệ hạ, ngài ăn cái gì, thần nhúng cho bệ hạ.”
Đôi mắt đào hoa của Tiêu Lẫm nheo , khoé môi cong lên như .
“Vô sự hiến ân cần phi gian tức đạo, Quý Phi , hôm nay những việc là vì cái gì?”
Thật Tiêu Lẫm cũng chút tâm tư của Tạ Đường, chẳng qua là vẻ mặt thì vẫn vẻ hiểu.
Tạ Đường cắn răng, nàng cũng tin là Tiêu Lẫm , nam nhân chó má.
Tuy rằng đang mắng trong lòng, vẻ mặt hiện lên chút nào.
“Bệ hạ cái gì thế, thần chỉ là cho bệ hạ ăn ngon một chút mà thôi.”
Tiêu Lẫm gật đầu, tiếp lời: “Nếu Quý Phi mong gì, trẫm cũng hỏi nữa.”
Dứt lời, cầm lấy chiếc đũa gắp thịt dê, phía đối diện, sắc mặt của Tạ Đường khó coi, cái gì mà bảo nàng mong gì chứ.
Nàng mong gì thì chạy tới đồ ăn cho , nàng bệnh ?
Tạ Đường mắng ở trong lòng, tủm tỉm Hoàng Đế : “Thật vẫn một chút yêu cầu nho nhỏ.”
Tiêu Lẫm chấm thịt dê nước sốt, phát hiện vị thật sự là ngon.
Bởi vì lúc Tạ Đường khiêu khích Tần tả tướng, đồ ăn ngon , Tiêu Lẫm kiên nhẫn với nàng hơn một chút.
“Ồ, hoá Quý Phi cũng yêu cầu, thử xem?”
Tiêu Lẫm bởi vì ăn đồ ăn nóng, gương mặt một chút khói.
Khuôn mặt vốn là vô cùng tinh xảo, càng thêm hấp dẫn quyến rũ.
Đặc biệt là đôi mắt đào hoa nhiễm nước, thâm sâu khó dò, giống như một viên nam châm thể thu hút trái tim khác.
Tạ Đường đến nỗi cảm thấy trái tim đập thình thịch, thật sự là yêu nghiệt, quá quyến rũ, xỉu!
mà nhanh tỉnh táo trở , đây cũng là sắc tầm thường, đây là yêu hoa độc, nàng nên tránh xa một chút