Tạ Minh Trạch , khiến cho bốn phía  ít  đổi sắc mặt,    thầm lên.
“Thật  giả thế.”
“Đang yên đang lành, Liễu thế tử b.ắ.n c.h.ế.t Tạ Quý Phi  gì?”
Trong sân loạn hết cả lên, Liễu Mộ Vĩnh đón đám ban  của  tới đánh Tạ Minh Trạch.
“Đánh c.h.ế.t tên khốn  cho .”
Tạ Minh Trạch cũng đón bạn bè của  tới đánh Liễu Mộ Vĩnh. 
Động tĩnh bên  sớm   bẩm báo lên Hoàng Thượng, Hoàng Thượng mang theo vài triều thần chạy tới đây.
Lúc , sắc mặt của Tiêu Lẫm cực kỳ khó coi, quanh  bao phủ sát khí âm trầm.
Vốn dĩ kế hoạch của  đang , hôm nay  thể tương kế tựu kế bắt lấy quyền chỉ huy của Kinh Vệ Doanh.
  ngờ, việc tới đây   phá huỷ, trong lòng Tiêu Lẫm vô cùng tức giận, một đôi mắt đào hoa nổi lên màu đỏ rực.
Tạ Đường  thấy dáng vẻ của Hoàng Đế, trong lòng cảm thấy hoảng sợ, cũng  dám  gì trong lúc . 
Thấy Hoàng Đế tới đây, nàng lập tức đẩy Tạ Minh Trạch một chút.
Tạ Minh Trạch cũng   ngu ngốc,   một bước tiến lên bẩm báo: “Bệ hạ, Thế Tử An Khánh Hầu trong lúc  săn âm thầm ám sát Quý Phi đương triều, cầu bệ hạ  chủ cho Quý Phi nương nương.”
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
Đến trang Facebook của mình để tìm hiểu thông tin nhé: I will tell you lovely stories
Tạ Đường vội vàng quỳ xuống, nước mắt chảy giàn giụa.
“Bệ hạ, Thế Tử An Khánh Hầu liên tiếp b.ắ.n thần  ba mũi tên, nếu   nhờ  ca ca của thần , thần   sớm một mạng quy thiên .”
“Bệ hạ, thần   hiểu vì  Thế tử An Khánh Hầu vì   cừu thị thần  như thế, nhưng cho dù  ghét bỏ thần  cũng  nên động thủ với thần , thần  chính là phi tử của bệ hạ, là Quý Phi đương triều.”
“Một thế tử mà dám ám sát Quý Phi đương triều, thần   ,  dựa  cái gì?”
Tạ Đường khiến cho  ít  xung quanh  đổi vẻ mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-phi-lai-cay-sung-lam-nung-hom-nay-quy-phi-lai-tim-duong-chet-roi/chuong-55-han-dua-vao-cai-gi-ma-giet-quy-phi-duong-trieu.html.]
 , cho dù Tạ Đường   cũng là Quý Phi của Hoàng Thượng.
Thế tử An Khánh Hầu dựa  cái gì để b.ắ.n c.h.ế.t hậu phi đương triều, cũng quá là coi thường  khác. 
Tiêu Lẫm   lưng ngựa, mặt mày u lãnh âm trầm, ánh mắt của  bình tĩnh rơi xuống   Liễu Mộ Vĩnh.
Sắc mặt của Liễu Mộ Vĩnh  đổi, trong lòng cảm thấy bất an, nhưng lúc   vẫn  sợ hãi.
Hắn  cô ruột là Thái Hậu, cô của   để  xảy  chuyện.
Liễu Mộ Vĩnh nghĩ, ngước mắt  Hoàng Đế, vẻ mặt đau khổ mở miệng : “Bệ hạ, ngài   chủ cho thần, Tạ Minh Trạch chỉ là thảo dân dám đánh mệnh quan của triều đình, xin bệ hạ phạt nặng Tạ Minh Trạch.”
Con trai của Tạ tướng gia   công danh gì  , ngược , Thế tử An Khánh Hầu Liễu Mộ Vĩnh, ở  mặt Hoàng Đế cũng  chức vị tiểu quan lục phẩm.
Cho nên, Liễu Mộ Vĩnh dù  cũng là viên chức.
Nếu theo đuổi tới đầu tới đuôi, đúng là   cho Tạ Minh Trạch.
Chỉ là Liễu Mộ Vĩnh  dứt lời, Tạ Trọng Văn Tạ tướng  .
Sắc mặt của Tạ Trọng Văn vô cùng khó coi, mặt mày bình thường ôn hoà    trở nên lạnh lẽo,  bình tĩnh hỏi Liệu Mộ Vĩnh.
“Lời  của Thế Tử An Khánh Hầu    đúng, con trai  đánh ngươi là bởi vì ngươi  g.i.ế.c em gái của , việc  về tình cảm  thể tha thứ !”
“Bản quan  hỏi Thế tử một chút, ngươi ám sát Quý Phi đương triều,  thèm coi bệ hạ  gì ? Về tình cảm  thể tha thứ  ?”
Tạ tướng  , trong sân trở nên tĩnh lặng. 
Sắc mặt của Liễu Mộ Vĩnh trở nên trắng bệch, tuy là  cũng  coi bệ hạ  gì thật, nhưng Tạ Hữu tướng   lời  rõ ràng  chọc  phổi của bệ hạ.
Hai tròng mắt của Liễu Mộ Vĩnh trừng lên với Tạ hữu tướng: “Thần   coi thường bệ hạ, nữ nhi Tạ gia nhà ngươi?”
Liễu Mộ Vĩnh còn   xong, Tiêu Lẫm  đánh ngựa  tới, ngựa vấn luôn  đến  mặt Liễu Mộ Vĩnh.
Liễu Mộ Vĩnh  doạ cho sợ trắng mặt, trong một khắc,   hoài nghi, bệ hạ  dẫm c.h.ế.t .
“Bệ hạ”