Tạ Đường  đầu  ,  thấy nữ tử đang  chuyện  hơn ba mươi tuổi,   đầy đặn, nhưng dáng vẻ lúc giơ tay nhấc chân   điểm nào là  .
Đây là Hạ cô cô, nữ quan của Triều Dương Cung, cung điện mà nàng đang ở.
Hạ Cô Cô là nữ quan mà Thượng Cung Cục phái tới đây, vì Tạ Đường mới  cung nên  quá quen thuộc với nữ quan , cho nên cũng  quen thổ lộ tình cảm với nàng. 
“Hạ cô cô vất vả .”
Tạ Đường  xong thì mang theo Hồng Ngọc và Lam Ngọc   ngoài, Hạ cô cô mang theo hai tiểu cung nữ  theo nàng  ngoài.
Đoàn   mới  đến bên ngoài đại điện,   thấy bên ngoài điện vang lên tiếng thái giám kêu lên: “Bệ hạ giá lâm.”
“Thần  cung nghênh bệ hạ.”
Tạ Đường đầy mặt là vui mừng, dê tới ,  thể kéo lông dê, thật là  quá !
Đáng tiếc, ý  của nàng rơi xuống trong mắt Tiêu Lẫm, Tiêu Lẫm     thấy vui mừng, ngược  chỉ cảm thấy phiền chán.
Nghĩ một nữ nhân như  há mồm há miệng    sủng hạnh nàng,  cảm thấy nữ nhân  thật sự quá vô liêm sỉ.
Quả nhiên Ta gia   dạy con gái.
Tiêu Lẫm nghĩ đến Tạ gia, nghĩ đến Tạ tướng, ánh mắt  tự chủ  mà tối , tuy  chán ghét con gái nhà Tạ gia, nhưng vì Tạ tướng,  thể  tới ứng phó một chút.
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
Đến trang Facebook của mình để tìm hiểu thông tin nhé: I will tell you lovely stories
“Ái phi  dậy !”
Tiêu Lẫm   nâng tay, Tạ Đường  dậy, theo ý  mà nhẹ nhàng  tới bên cạnh Tiêu Lẫm, túm chặt lấy cánh tay của Tiêu Lẫm,  gần .
“Bệ hạ, ngài  tới ,   vẫn đang đợi ngài đó!”
Cánh tay của Tiêu Lẫm đột nhiên cứng đờ,  thở   cũng lạnh lẽo, ánh mắt  càng là sự giận dữ cuồn cuộn.
Nữ nhân  thật sự    hổ,  liều mạng mà nhích  gần. 
Xưa nay   bệnh ở sạch,  thích  khác tới gần .
Trong lòng Tiêu Lẫm tức giận sôi trào, chỉ  thể nghĩ đến Tạ Trọng Văn, cố gắng đè nén sự tức giận, chỉ là sắc mặt vẫn vô cùng khó coi như cũ.
“Đứng thẳng lên, còn  thể thống gì nữa,  là Quý Phi thì nên  dáng vẻ của Quý Phi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quy-phi-lai-cay-sung-lam-nung-hom-nay-quy-phi-lai-tim-duong-chet-roi/chuong-7-co-de-o-day-khong-so.html.]
Tiêu Lẫm dùng sức rút tay về, lấy bàn tay còn  vươn tới phủi phủi, giống như nơi lúc nãy  Tạ Đường chạm qua  bẩn .
Tạ Đường căn bản  thèm để ý tới động tác của , nàng chỉ lim dim đôi mắt mà liếc  tích phân của nàng.
Hơn bốn trăm, trời ạ, con dê  thật quá dễ kéo,  kích động  dễ tức giận, nỗ lực tiến quân vì một trăm triệu.
Tạ Đường ngước mắt, thẹn thùng  Tiêu Lẫm: “Bệ hạ,    thấy ngài  vui đó, ngài đừng quá nghiêm túc.”
Ngự điệu uyển chuyển mềm mại, Tiêu Lẫm  cảm thấy êm tai, chỉ cảm thấy buồn nôn,  thấy Tạ Đường  giơ tay  định túm lấy ,  vội vàng xoay   về phía thiên điện bên cạnh.
“Trời  còn sớm,  dùng bữa thôi.”
Tạ Đường phía  vẻ mặt đáng tiếc, tích phân  kiếm  nữa, tiếc quá.
 mà vẫn còn dê ở đây,  sợ.
Lúc  Tiêu Lẫm  bình tĩnh , cả  khôi phục như bình thường, một đám    thiên điện, thiên điện  sớm  thái giám sắp xếp đồ ăn. 
Trên bàn hình chữ nhận trong thiên điện bày đầy thức ăn, Tạ Đường  xuống,  mấy chục món.
Nàng  khỏi líu lưỡi, Hoàng Đế  hổ là đại boss, một bữa cơm  thể  mấy chục loại đồ ăn,  so   so .
Tạ Đường  thấy  đồ ăn thơm ngon, nháy mắt cảm thấy đói bụng, nhưng mà nghĩ đến tích phân, nàng lập tức ngoan ngoãn đầy mặt  tới bên cạnh Hoàng Đế.
Hoàng Đế   thấy nàng  tới, sắc mặt lập tức  , trầm giọng mở miệng: “Dùng bữa !”
Tạ Đường    ngay xuống để ăn cái gì đó.
Đồ ăn của cung đình, cũng   dễ dàng mới  ăn,  khi nàng ăn , trở về  thể lấy  để khoe khoang.
Có thể nghĩ đến chính sự, vẻ mặt nàng  hổ  Hoàng Đế bệ hạ: “Bệ hạ, thần  hầu hạ bệ hạ dùng , thần  dùng .”
______
Dịch giả  đôi lời  : Thật  tui định  truyện  cách đây một tháng  đó, nhưng cứ “định” thôi, vì    đăng lên nên   cảm giác  “dí”, và cứ để đó  dịch tiếp, cho đến hôm qua đăng lên  thấy   quan tâm mới cảm thấy  động lực để . Thật sự đó!
Vì thế   đừng bỏ rơi tui trong quá trình dịch nha! Bởi nếu   ai động viên tui sẽ  cảm giác   quan tâm, và bỏ rơi truyện luôn đó. Cảm hứng  tạo  từ cảm hứng mà.    dí thì mới   truyện đó :((
Xia xịa, cảm ơn, thanh kiu, mẹc xi  ^^