Mắt đào hoa của Tiêu Lẫm  nheo .
Nếu bỏ qua sự lạnh lẽo  nổi lên bên trong đó, đôi mặt  vô cùng , chỉ  đào lên  cất .
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
Đến trang Facebook của mình để tìm hiểu thông tin nhé: I will tell you lovely stories
Trong lòng Tạ Đường hầm hừ,  mặt  tươi  rực rỡ.
Tiêu Lẫm nhíu mày, nữ nhân   định chơi trò gì đây? Thật là càng  càng thấy ngu ngốc.
Hắn   xem nàng  thể ngu ngốc tới mức nào.
Tiêu Lẫm  nghĩ nữa,  gật đầu, bắt đầu dùng bữa.
Tạ Đường ở bên cạnh, cầm lấy đũa chung, hầu hạ Hoàng Đế ăn cơm.
 mà  thức ăn thơm tho ngon miệng  bàn, việc  thật sự là tra tấn .
Tạ Đường  nghĩ   dùng đũa chung để gắp đồ ăn, đặt lên bát nhỏ  mặt Tiêu Lẫm.
 mà nàng   gắp đồ mà Hoàng Đế bệ hạ  ăn, nàng chuyên tâm gắp những đồ Hoàng Đế bệ hạ  thích ăn. 
Bình thường Hoàng Thượng ăn cơm, chỉ cần liếc mắt  đồ ăn nào một cái, tiểu thái giám sẽ vội vàng gắp tới đưa  chén  mặt của Hoàng Đế.
 Tạ Đường thì ngược , đồ ăn nào mà Hoàng Đế  nàng tuyệt đối  gặp, chỉ gắp những thứ Hoàng Đế   đến.
Sau vài , Tiêu Lẫm nghi ngờ nữ nhân  là cố ý.
Hắn  ngước mắt  về phía Tạ Đường, ánh mắt lạnh lẽo âm u   nên lời, khoé môi cũng nhếch lên,  như  .
“Ngươi  hải là cố ý đấy chứ?”
Vẻ mặt của Tạ Đường nháy mắt trở nên kinh ngạc  Tiêu Lẫm: “Bệ hạ, ý ngài là ?”
Thần thái  đúng là con nai  doạ sợ.
Tiêu Lẫm ghét bỏ  chằm chằm nàng, nghĩ , cảm thấy nữ nhân   đến mức  gan  như thế, cho nên đây chính là ngu ngốc. 
Ha ha, lão già Tạ Trọng Văn , khôn khéo như hồ ly,  ngờ  sinh  một nữ nhi ngu xuẩn như thế, cái    gọi là báo ứng ?
Tiêu Lẫm  xoay  ăn đồ ăn, Tạ Đường vội vàng liếc  tích phân một cái, phát hiện  thấy tăng lên,  nghĩa là Tiêu Lẫm  tức giận  ?
Nháy mắt, Tạ Đường thấy chán nản. Nàng chịu đói  việc, kết quả tích phân   tăng chút nào, thật sự tức giận quá !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-phi-lai-cay-sung-lam-nung-hom-nay-quy-phi-lai-tim-duong-chet-roi/chuong-8-be-ha-quoc-sac-thien-huong.html.]
Tạ Đường hung hăng lườm Tiêu Lẫm. 
 mà  thật, vị Hoàng Đế bệ hạ  thật sự quá ,  những tư dung tuyệt đại, mà dáng vẻ giơ tay nhấc chân đều là  gì  bằng.
Chỉ ăn cơm thôi cũng  ăn thành một bức hoạ. 
Tạ Đường  ngây ngốc, Tiêu Lẫm ở bên cạnh ngẩng đầu   đây.
Tạ Đường nháy mắt tỉnh táo trở , mặt thẹn thùng nhếch miệng : “Bệ hạ thật sự là quá , thần   cũng ngây .”
Sắc mặt của Tiêu Lẫm lạnh , mặt mày cũng biến thành màu băng.
“Ngươi cho rằng dùng từ  để so sánh với trẫm  thoả đáng ?”
Tạ Đường lập tức tìm  điểm giận của Hoàng Thượng. 
“Bệ hạ, cái  thì  gì mà  thoả đáng, bệ hạ đúng là  mà,  chỉ  , bệ hạ  thể  là quốc sắc thiên hương, khuynh quốc khuynh thành, tu hoa bế nguyệt.”
Mặt của Tiêu Lẫm càng ngày càng đen,   cảm thấy  khác dùng mấy từ quốc sắc thiên hương, khuynh quốc khuynh thành để khen ngợi là  ý .
“Câm miệng,    thì đừng .”
Tiêu Lẫm  nhịn  mà quát,  phát hiện bản   ở cùng nữ nhân   thể giảm mấy năm tuổi thọ, đồ ngu xuẩn .
Tạ Đường lập tức im miệng, vẻ mặt ấm ức  Tiêu Lẫm : “Bệ hạ xinh  mà  cho     ?”
Tiêu lẫm chẳng những đen mặt, ánh mắt cũng lạnh, cứ thế mà  chằm chằm Tạ Đường,   vẻ nếu nàng  thêm một câu nữa thì sẽ sai  kéo  ngoài chém.
Tạ Đường lập tức ngừng ,  nên khiến cho thứ  quá nóng nảy, hạ chỉ sai  c.h.é.m nàng.
“Được , thần    nữa,   nữa, bệ hạ ăn cái gì .”
Tuy rằng  , nhưng   quên  tích phân, tích phân tăng ,  tăng, hơn nữa còn tăng  nhanh, cho nên Hoàng Đế bệ hạ tức giận  nhẹ. 
Nàng  việc   .
Tâm trạng của Tạ Đường  , mà tâm trạng của Tiêu Lẫm ở bên cạnh    lắm, lạnh mặt lệnh cho Tạ Đường.
“Ngồi xuống ăn cơm !”
“Vâng ạ!”
Việc   xong , nàng đúng là nên ăn cơm thôi.