Quý phi mỗi ngày chỉ muốn làm cá muối - Chương 1022: Tự Cho Là Thông Minh
Cập nhật lúc: 2025-07-30 11:44:57
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng ngày hôm , đoàn Thượng Khuê cùng Văn Cửu Thành thủ tục trả phòng.
Bọn đón hàn phong lạnh thấu xương rời khỏi phù phong thành.
Phía tường thành, một võ tướng đang theo dõi phương hướng Ngọc Lân Vệ rời , thẳng đến khi đường bóng lưng biến mất ở cuối tầm mắt, tên võ tướng thu tầm mắt .
Hắn gói tới một lính , thấp giọng giao phó.
“Ngươi một chuyến thủ phủ quận, những thịnh kinh .”
“Vâng!”
Binh sĩ nhanh chóng chạy xuống tường thành, xoay cưỡi lên khoái mã, một đường thẳng đến thủ phủ quận.
Bên trong thủ phủ quận, Giản Thư Kiệt tin tức Ngọc Lân Vệ khỏi thành, nhíu mày một cái.
Tối hôm qua khi mật thám trở về, kể nguyên văn cuộc trò chuyện giữa Thượng Khuê và Văn Cửu Thành.
Khi đó Giản Thư Kiệt còn chút bán tín bán nghi.
Hắn cảm thấy Thượng Khuê cùng Văn Cửu Thành hẳn là sẽ dễ dàng như liền từ bỏ, nhất là Văn Cửu Thành , tâm tư sâu, dường như là thể dễ dàng từ bỏ.
Trừ khi
Là Văn Cửu Thành phát giác cái gì, nhưng sợ đả thảo kinh xà, cho nên cố ý nghênh ngang khỏi thành, tạo ảo giác rằng bọn họ rời .
Chờ đối thủ buông lỏng cảnh giác, đó, bọn cải trang lẫn trong thành, gϊếŧ cái mã hồi thương.
Loại phong cách việc kín đáo vòng vèo , cho cảm giác chính xác phù hợp với Văn Cửu Thành.
Giản Thư Kiệt câu môi lạnh, ghét nhất loại thích lanh chanh .
Văn Cửu Thành cho rằng phù phong thành là địa phương nào? Muốn tới thì tới thì , mơ !
Còn nghĩ gϊếŧ cái mã hồi thương?
Tuyệt đối khả năng !
Giản Thư Kiệt gọi trưởng sử tới, phân phó .
“Truyền lệnh xuống, từ hôm nay trở tăng cường trấn giữ mỗi cửa thành, đối với ngoài thành nhất định chặt chẽ kiểm tra, nếu phát hiện khả nghi, hết thảy xem như mật thám nhốt đại lao!”
“Vâng!”
Phù phong thành tổng cộng 4 cửa thành, trong đó hai cửa thành lớn, hai cửa thành nhỏ.
Sau khi nhận lệnh từ Quận Thủ Đại Nhân, cả bốn cổng thành bộ bắt đầu giới nghiêm.
Đợi cho bóng đêm dần khuya, Giản Thư Kiệt như khi dùng cơm chiều xong liền tắm một cái ngủ.
Thời điểm Hắn đang ngủ mơ mơ màng màng, bỗng nhiên bên ngoài vang lên tiếng kêu sợ hãi.
“Có kẻ gian! Người tới đây mau! Trong phủ trộm lẻn !”
Giản Thư Kiệt bỗng nhiên từ trong mộng thức tỉnh.
Hắn cấp tốc vén chăn lên dậy, tiện tay kéo áo khoác treo ở đầu giường phủ thêm, còn kịp tất vớ lấy giày lao ngoài.
Cửa phòng mở , gió lạnh liền vù vù thổi trong phòng, cóng đến rùng .
Hắn để ý tới nhiều như , chịu đựng rét lạnh ngoài.
Vừa vặn quản gia dẫn một đoàn chạy qua bên .
Giản Thư Kiệt một phát bắt quản gia, nghiêm nghị hỏi.
“Chuyện gì xảy ? Trong phủ tại trộm?"
Quản gia rõ ràng cũng là mới từ giường bò dậy, y phục cũng chỉnh tề, đầu tóc cũng rối tung.
Hắn thật nhanh.
“Tình huống cụ thể cũng tinh tường, chỉ trong phủ trộm lẻn .
Bây giờ bọn hộ vệ trong phủ bộ bắt đầu truy tìm, tất cả đang truy tra tung tích của tên trộm đó.
Bên ngoài lạnh, đại nhân ngài mau trở phòng đợi.
Chúng sẽ thủ tại chỗ bảo hộ an của ngài.
Nhiều hộ vệ như bắt một tên tiểu tặc, chắc chắn nhanh liền thể bắt , đại nhân cần quá gấp.”
Trên Giản Thư Kiệt chỉ choàng kiện áo khoác, đêm đông rét lạnh, chỉ bên ngoài một lát, liền đông cứng tay chân run lên.
Hắn trở trong phòng ấm áp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-phi-moi-ngay-chi-muon-lam-ca-muoi/chuong-1022-tu-cho-la-thong-minh.html.]
Kẻ trộm vẫn bắt, Giản Thư Kiệt mất ngủ.
Hắn bảo tay sai phục dịch, đem quần áo vớ giày mặc chỉnh tề.
Rõ ràng đều đến đêm khuya, nhưng bên trong thủ phủ quận vẫn đèn đuốc sáng trưng như cũ, trong phủ khắp nơi đều chạy tới chạy lui, thỉnh thoảng còn thể thấy tiếng hò hét hò hét, còn náo nhiệt hơn so với hội chùa.
Giản Thư Kiệt tính khí nhẫn nại đợi một thời gian, nhưng thủy chung đợi tin tức bắt tiểu tặc truyền đến.
Sự chịu đựng của dần dần khô kiệt, nhíu mày hỏi.
"Không chỉ một tên trộm ? Sao còn bắt ?"
Quản gia vội vàng : "Ta hỏi một chút, đại nhân mời chờ một chút."
Hắn vội vã ngoài, nhanh liền chạy trở về.
“Khởi bẩm đại nhân, tên trộm phát hiện đó liền trốn , bọn hộ vệ lật tung bộ thủ phủ quận, đều thể tìm tên trộm , kỳ quái hơn chính là, trong phủ cái gì thất lạc, cũng kẻ trộm nghĩ trăm phương ngàn kế trộn trong phủ là gì.”
Nói xong lời cuối cùng, quản gia cũng cảm thấy chuyện kỳ quặc.
Giản Thư Kiệt là nghĩ tới điều gì, sắc mặt đột nhiên đổi.
Hắn vội vàng truy vấn: “Bọn hộ vệ tìm tới tây viện ?”
Quản gia lắc đầu: “Không , tây viện là phu nhân chỗ ở, phu nhân bệnh nặng, đại phu nhất định tĩnh dưỡng, bọn hộ vệ sợ kinh hãi đến phu nhân, ai dám tiến tây viện."
Giản Thư Kiệt thấp giọng mắng: "Tên hỗn đản nhất định là ở tây viện!"
Hắn đẩy quản gia , lên liền xông ngoài.
Quản gia sửng sốt hành động đột ngột của Quận Thủ Đại Nhân.
nhanh liền phản ứng , mau mang một đám tay sai đuổi theo.
“Đại nhân, ngài chậm một chút, trời tối đường trơn, cẩn thận té ngã!"
Giản Thư Kiệt hiện tại cũng vội chết, nơi nào còn tâm tình để ý đường trơn ?!
Hắn cơ hồ là dùng hết sức lực b.ú sữa , chạy một mạch đến tây viện.
Lúc đại môn tây viện đóng chặt, mấy hộ vệ ở bên ngoài tây viện lảng vảng, hiển nhiên là điều tra, nhưng sợ quấy nhiễu đến phu nhân, trong lúc nhất thời do dự, nên thế nào mới .
Mấy hộ vệ thấy Quận Thủ Đại Nhân bỗng nhiên xuất hiện, cuống quít quỳ một chân đất.
“Thuộc hạ bái kiến Quận Thủ Đại Nhân!”
Giản Thư Kiệt cũng mấy hộ vệ , bước nhanh đến phía , dùng sức đập viện môn Tây viện.
Rất nhanh viện môn liền mở .
Người mở cửa là bà tử thô lỗ, nàng kỳ thực sớm tiếng động phía ngoài, trong phủ trộm đột nhập, sợ trộm xông tây viện nên lập tức đóng cửa viện . còn khóa từ bên trong .
Lúc thấy Quận Thủ Đại Nhân đích đến, bà tử giống như thấy cứu tinh, bịch một tiếng liền quỳ xuống.
Giản Thư Kiệt nghiêm nghị hỏi: "Kẻ trộm tây viện ?"
Bà tử chút nghĩ ngợi liền lắc đầu cực nhanh.
“Không ! Nô tỳ một mực canh giữ tại chỗ , thấy tiến tây viện.”
Giản Thư Kiệt hỏi: “Phu nhân ?”
Bà tử: “Phu nhân còn đang ngủ.”
Giản Thư Kiệt nhanh chân tiến tây viện, thẳng phòng ngủ của nhà chính.
Cửa phòng ngủ gắt gao đóng chặt, một tiểu nha giữ cửa.
Nha nguyên bản còn chút buồn ngủ, bỗng nhiên thấy Quận Thủ Đại Nhân mang theo một đám khí thế hung hăng xông tới, cơn buồn ngủ của nàng liền dọa sợ bay mất.
Nàng nhanh chóng quỳ gối hành lễ: "Nô tỳ, bái kiến Quận Thủ Đại Nhân!"
Giản Thư Kiệt cửa phòng đóng chặt, hạ thấp giọng hỏi.
“Phu nhân còn đang nghỉ ngơi ?"
Nha dùng sức gật đầu: “ .”
Giản Thư Kiệt: "Có ai khác ở đây ?"
Nha vội vàng lắc đầu: “Không !”
Giản Thư Kiệt yên lòng một chút.
để cho an , vẫn quyết định tự xem một chút.