Quý phi mỗi ngày chỉ muốn làm cá muối - Chương 1046: Nàng Khăng Khăng Không Tin Cái Này Tà!
Cập nhật lúc: 2025-07-30 14:24:58
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vua của một nước đang hôn mê, tin tức nếu truyền ngoài nhất định sẽ náo động gây nên sóng to gió lớn.
Không đến văn võ bá quan sẽ nghĩ như thế nào, chỉ cần đến những kẻ địch ẩn nấp trong bóng tối nhất định sẽ bỏ qua cơ hội lớn .
Nghĩ tới đây, Tiêu Hề Hề liếc mặt.
Thái y lệnh vẫn duy trì tư thế quỳ mặt đất, những khác đều cúi đầu, dám thở mạnh.
Tiêu Hề Hề chậm rãi với giọng điệu kiên quyết.
“Thái y lệnh lưu tại nơi tiếp tục chữa bệnh cho hoàng đế, những khác cũng lưu trong Vân Tú cung, bản cung cho phép, tất cả các ngươi cũng khỏi đại môn Vân tú cung một bước.”
Mọi đồng thanh đáp lời.
Tiêu Hề Hề phân phó Bảo Cầm .
“Truyền lệnh xuống, đóng cửa Vân Tú cung, nếu như ngoài hỏi, các ngươi liền bản cung cơ thể khó chịu, cần tĩnh dưỡng nghỉ ngơi thật .
Hoàng đế thương tiếc bản cung, cố ý bồi bên cạnh bản cung.
Bất kỳ nào khác đều quấy rầy, hiểu ?”
Bảo Cầm vội vàng đáp: “Nô tỳ hiểu, nô tỳ lập tức ."
Nàng vội vàng chạy ngoài, đem mệnh lệnh của Quý phi truyền đạt .
Tiêu Hề Hề về phía Thường công công, hỏi.
“Ngươi cảm thấy bản cung xử trí cái gì ?"
Thường công công chút do dự : “Nương nương đúng, nô tài nguyện ý theo nương nương phân phó.”
Chiết Chi thấy Quý phi vẫn , cẩn thận mở miệng .
“Nương nương một lát ? Ngài đến bây giờ còn ăn cơm, để phòng bếp nhỏ chuẩn cho ngài một ít thức ăn ?"
Tiêu Hề Hề vốn cần, nàng hiện tại thấy ngon miệng, nhưng khi nghĩ , nàng đổi ý định, gật đầu đồng ý.
Bây giờ còn Lạc Thanh Hàn lúc nào mới có thể tỉnh, nếu một hồi liền có thể tỉnh , tự nhiên là vạn sự đại cát, nhưng nếu một mực tỉnh , kế tiếp vẫn còn một trận chiến khó khăn.
Nàng nhất định đầy đủ thể lực chèo chống mới .
Tiểu Vũ lập tức chạy tới phòng bếp nhỏ chuẩn đồ ăn sáng.
Rất nhanh đồ ăn sáng nóng hổi mang đến.
Tiêu Hề Hề một bàn thức ăn tinh xảo, cảm giác ngon miệng thường ngày.
Nàng dùng tâm lý thành nhiệm vụ, nhét từng chút thức ăn bụng.
Bảo Cầm ở bên cạnh thấy đau lòng thôi.
Nàng ngài nếu ăn cũng đừng ăn, nên miễn cưỡng chính , nhưng cuối cùng vẫn là nhịn xuống mở miệng.
Giờ khắc , ai cũng thể ngã xuống, duy chỉ Quý phi Nương Nương thể.
Tiêu Hề Hề cảm thấy no bụng bảy tám phần, liền buông chén đũa xuống.
Chiết Chi cùng Tiểu Vũ lập tức tiến lên thu dọn bàn.
Tiêu Hề Hề Bảo Cầm nâng đỡ lên.
Nàng đến bên cạnh giường, cúi , nắm chặt tay Lạc Thanh Hàn.
Lòng bàn tay của ấm áp, đầu ngón tay chút lạnh, gần như khác thường ngày là bao.
vẫn tỉnh .
Thanh tùng ngoài cửa, cung kính .
“Khởi bẩm Quý phi Nương Nương, Nghiêm Tài Nhân thể ngài khó chịu, cố ý đến thăm ngài.”
Tiêu Hề Hề sửng sốt một lát mới nhớ tới Nghiêm Tài Nhân là ai.
Nàng chút nghĩ ngợi liền từ chối: “Không gặp.”
“Vâng.”
Bên ngoài cổng Vân Tú cung, Nghiêm Tài Nhân lặng lẽ đó.
Nàng hôm nay hoàng đế tảo triều, liền động chút tâm tư.
Nàng cố ý đổi cách ăn mặc, mượn danh nghĩa thăm hỏi Quý phi, đến mặt hoàng đế thể hiện một chút.
Tuy bây giờ Quý phi độc sủng hậu cung, hoàng đế căn bản sẽ biệt cung của các phi tần khác, nhưng Nghiêm Tài Nhân vẫn từ bỏ ý định, nắm bắt cơ hội thể, cố gắng hết sức để khiến hoàng đế chú ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-phi-moi-ngay-chi-muon-lam-ca-muoi/chuong-1046-nang-khang-khang-khong-tin-cai-nay-ta.html.]
Lúc đang giữa đông, gió lạnh gào thét.
Nghiêm Tài Nhân mảnh mai dễ , cũng mặc quần áo quá dày để giữ ấm.
Chỉ Đứng trong gió lạnh bao lâu, nàng lạnh đến chịu nổi, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt.
vì có thể thấy hoàng đế, nàng vẫn cắn răng chịu đựng, tiếp tục kiên nhẫn chờ đợi.
Cuối cùng, cổng của Vân Tú cung mở.
Đôi mắt của Nghiêm Tài Nhân sáng lên, lập tức giữ vững tinh thần về phía cổng, thấy thanh tùng từ bên trong .
Nét mặt của nàng lập tức liền dừng .
Thanh tùng từng là nô tài bên cạnh nàng, nhưng nàng bao giờ coi là thành một nhà để đối đãi, tùy ý lao phi khi nhục đánh chửi.
Bây giờ thanh tùng trở thành đắc lực bên cạnh Quý phi, mà Nghiêm Tài Nhân vẫn như cũ sủng ái .
Thân phận địa vị chuyển biến, khiến Nghiêm Tài Nhân gánh chịu hậu quả.
Nàng từng vô hối hận, nếu như nàng đây có thể đối với thanh tùng quan tâm nhiều hơn một chút, bây giờ nàng cũng tiến thoái lưỡng nan như .
nếu như đảo ngược thời gian một nữa, nàng vẫn sẽ vẫn sẽ lựa chọn thờ ơ để ý khi thanh tùng lao phi đánh chửi.
Dù địa vị cùng xuất của nàng đều kém xa lao phi, Quý phi thể sợ lao phi, nhưng nàng thì khác.
Nàng thể là vì một thái giám hèn mọn liền cùng lao phi vạch mặt.
Thanh tùng để ý đến vẻ mặt bối rối giống như tỉnh của Nghiêm Tài Nhân, khách khí thi lễ một cái.
“Tài tử, Quý phi Nương Nương ngủ , tạm thời tiện gặp khách, mời ngài trở về .”
Nghiêm Tài Nhân cứ thế từ bỏ, vội : “Ta thể đợi Quý phi Nương Nương tỉnh, bảo đảm sẽ quấy rầy đến Quý phi Nương Nương nghỉ ngơi.”
Chỉ cần thể để cho nàng tiến Vân Tú cung, nàng sẽ cơ hội thấy hoàng đế.
Chỉ cần thấy , nàng liền thể nghĩ biện pháp lưu một chút ấn tượng trong lòng hoàng đế.
Nàng chịu trong suốt trong hậu cung đủ .
Nàng cũng giống như Quý phi , đế vương tuấn mỹ nâng ở trong lòng bàn tay, hưởng thụ vinh hoa phú quý vô biên, cần tiếp tục sắc mặt của khác việc.
Vô luận là tướng mạo là tài hoa, nàng tự nhận so với Quý phi còn hơn một bậc.
Vì cái gì Quý phi thể độc chiếm sủng ái của đế vương, còn nàng thì ?
Nàng tin chuyện !
Thanh tùng: “Xin , cái e rằng .”
Nói xong, Nghiêm Tài Nhân, trực tiếp .
Đại môn Vân Tú cung nữa đóng .
Nghiêm Tài Nhân cự tuyệt ở ngoài cửa.
Một màn Ngọc Lân Vệ trông coi cửa thấy rõ ràng.
Nghiêm Tài Nhân cứ như lúng túng ở đó.
Hàn phong Lạnh thấu xương giống như một bàn tay lớn, hung hăng tát mặt nàng, nàng chỉ cảm thấy mặt nóng hừng hực, mặt mũi tất cả đều ném sạch sẽ.
Nàng cảm thấy những Ngọc Lân Vệ chắc chắn đang âm thầm chê chính , nàng hận thể móc mắt những , để bọn cái gì đều thấy.
thực tế, nàng cái gì cũng thể , cuối cùng chỉ thể giống như chó nhà tang giống như ảo não về.
Trở Huyền Vũ cung, Nghiêm Tài Nhân đóng cửa phát tiết một trận.
Chờ tỉnh táo , nàng nhớ chuyện xảy bên ngoài cổng Vân Tú Cung, hậu tri hậu giác mà cảm giác gì đó .
Bình thường ngoài cửa Vân Tú cung cũng Ngọc Lân Vệ, nhưng cũng chỉ hai ba , nhiều lắm.
hôm nay ngoài cửa bảy tám , ngoài còn Ngọc Lân Vệ ngừng tuần tra.
Bỗng nhiên gia tăng phòng ngự, chẳng lẽ là trong Vân Tú cung xảy chuyện gì?
Nghiêm Tài Nhân suy nghĩ lâu, nhưng thể nghĩ lý do.
Thực sự quá ít manh mối hữu hiệu, thể chỉ dựa một chút cảm giác mà suy chân tướng.
Nàng gọi một Tiểu Thái giám, đối với phân phó .
“Ngươi nghĩ biện pháp hỏi thăm một chút, xem Vân Tú cung hai ngày qua xảy chuyện gì?"