Quý phi mỗi ngày chỉ muốn làm cá muối - Chương 1108: Là Lạc Thanh Hàn Tới!

Cập nhật lúc: 2025-07-31 14:42:05
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiêu Hề Hề Úc Cửu , sửng sốt một chút.

Nàng nghiêng đầu sang chỗ khác, kinh ngạc Úc Cửu gần trong gang tấc.

Một nửa gò má của Úc Cửu vẫn còn sưng tấy, khóe miệng còn đọng một vệt m.á.u khô, làn da nhiệt độ cao thiêu đốt đỏ bừng, môi nứt nẻ bong tróc, cả vô cùng chật vật, cùng bộ dáng âm nhu tuấn mỹ ngày bình thường so , quả thực là khác một trời một vực.

lúc ánh mắt của so với bất kỳ thời khắc nào đều càng thêm nghiêm túc chuyên chú.

Hắn nháy mắt Tiêu Hề Hề, đáy mắt đen bên trong hiện xanh, rõ ràng phản chiếu dáng dấp của nàng.

Bên ngoài biển lửa cuồn cuộn, thỉnh thoảng liền thể cây cối hỏa thiêu đổ xuống phát tiếng răng rắc.

Trong động nhiệt độ liên tục tăng lên, khói dày đặc khiến gần như ngạt thở.

bờ môi Tiêu Hề Hề giật giật, đang chút gì, bỗng nhiên liền phía ngoài vang lên thanh âm quen thuộc.

“Hề hề!”

Tiêu Hề Hề đối với thanh âm thật sự là quá quen thuộc.

Cho dù chút mơ hồ, nàng vẫn lập tức liền .

Là giọng của Lạc Thanh Hàn!

Tiêu Hề Hề trong nháy mắt liền quên chính cùng Úc Cửu chuyện gì.

Nàng đẩy Úc Cửu , dậy xông ngoài.

"A Hàn, ở chỗ ..."

Nàng còn xong, liền Úc Cửu từ phía bịt miệng.

Một tay Úc Cửu gắt gao siết chặt lấy, giữ lấy thể của nàng, đem cả nàng đều vững vàng cố định ở trong n.g.ự.c của , một tay khác che lấy miệng của nàng, để nàng phát âm thanh.

Tiêu Hề Hề trợn to hai mắt đỏ bừng, liều mạng giãy dụa.

mặc kệ nàng đá đạp cào như thế nào, Úc Cửu vẫn chịu buông tay.

Hắn từ phía ghé sát tai Tiêu Hề Hề, thì thào như ma quỷ.

“Ngươi đáp ứng , bồi cùng cầu Nại Hà, ngươi thể giữ lời."

Tiêu Hề Hề mắng .

Gia hỏa mới còn , thế nào phát bệnh liền phát bệnh?!

Nàng lúc nào đáp ứng bồi cầu Nại Hà?

Hắn nên tùy tiện bổ não ?!

Bên ngoài Lạc Thanh Hàn còn đang gọi tên nàng, một tiếng một tiếng, mỗi một âm thanh đều khàn cả giọng, phảng phất giống như cổ họng sắp chảy máu.

Tiêu Hề Hề lòng nóng như lửa đốt.

Nàng cúi đầu xuống, hé miệng hung hăng cắn lấy ngón trỏ của Úc Cửu.

Nàng cắn đặc biệt hung ác, một điểm dư lực đều lưu .

Hàm răng cắm sâu trong thịt, suýt chút nữa cắn đứt ngón trỏ của !

Mùi m.á.u tươi đặc trưng lập tức tràn ngập trong miệng nàng.

Úc Cửu đau đến run lên, sắc mặt chút vặn vẹo.

vẫn cắn chặt răng gắt gao ôm Tiêu Hề Hề, buông tay.

Giống như một sắp c.h.ế.t nắm lấy cọng rơm cuối cùng để cứu lấy mạng sống của .

Một bóng lóe lên ở cửa hang.

Lập tức khoác lên đệm chăn thấm ướt vọt trong động.

Tiêu Hề Hề mở to hai mắt, cố gắng để cho có thể rõ hơn.

Là Lạc Thanh Hàn tới!

Bộ dáng Lạc Thanh Hàn lúc cực kỳ chật vật.

Chăn bông bọc lấy Trên nhiều chỗ thiêu đến cháy đen, quần áo tất cả đều là vết máu, liền mặt cũng đen như mực, lọn tóc nhiệt độ cao xoăn .

Không hề giống đế vương cao cao tại thượng, mà giống một ăn mày ăn xin dọc đường thì đúng hơn.

Nếu Tiêu Hề Hề thực sự quá quen thuộc , chỉ sợ cũng khó nhận .

Lạc Thanh Hàn thấy rõ ràng cảnh tượng trong động, chút nghĩ ngợi liền nhấc chân hung hăng đá bụng của Úc Cửu!

Bụng của Úc Cửu vốn thương, đá mạnh như , thể chống đỡ nổi, lập tức đá lộn ngược, đập mạnh vách đá, đau đến mắng nhiếc, cả khuôn mặt đều vặn vẹo.

một tay Lạc Thanh Hàn kéo lấy hề hề trong ngực.

Hắn kịp kỹ bộ dáng hề hề lúc , cấp tốc đem đệm chăn giật xuống, đem bao lấy cả hề hề.

Lạc Thanh Hàn về phía Úc Cửu ngã xuống đất dậy nổi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-phi-moi-ngay-chi-muon-lam-ca-muoi/chuong-1108-la-lac-thanh-han-toi.html.]

Hắn một kiếm gϊếŧ gia hỏa .

tình huống hiện tại của hề hề , nhất định mau chóng cứu , Lạc Thanh Hàn đem thời gian quý giá lãng phí ở Úc Cửu, dù thì bằng tình trạng hiện tại của Úc Cửu, sớm muộn cũng sẽ thiêu c.h.ế.t ở đây.

Lạc Thanh Hàn khom lưng cõng Tiêu Hề Hề lên, nhanh chân lao khỏi hang đá.

Úc Cửu rạp mặt đất, há mồm phun búng m.á.u tươi lớn.

Hắn thậm chí còn lau mà chỉ chằm chằm cửa hang.

Chốc lát , Đồ Lăng quấn trong một chiếc áo choàng ướt sũng lao động.

Hắn dìu Úc Cửu lên.

“Thiếu gia, ngài chứ?"

Kể từ khi Úc Cửu và Tiêu Hề Hề rời khỏi Lăng Đài Quận, Đồ Lăng liền mang theo lặng lẽ theo đuôi bọn .

Chờ Úc Cửu mang theo Tiêu Hề Hề tiến huyện nha, bọn Đồ Lăng bởi vì sợ phản quân phát hiện hành tung, chỉ thể trốn ở phụ cận huyện nha chậm đợi thời cơ.

Thẳng đến khi đại quân Triều đình khí thế hung hăng tiến tới, bọn Đồ Lăng lúc mới tìm cơ hội thừa dịp loạn lẫn huyện nha.

Úc Cửu nhắm hai mắt , áp chế trong lòng mãnh liệt hỗn loạn bất đắc dĩ, khàn khàn .

“Ta .”

Hắn chịu đựng phần bụng kịch liệt truyền tới đau nhức, cắn răng thẳng .

Đồ Lăng từ trong n.g.ự.c lấy một chiếc áo choàng ướt đẫm nước, khoác lên Úc Cửu, đó đỡ Úc Cửu ngoài.

Triệu Hiền hoàng đế một một vọt trong biển lửa, suýt chút nữa cấp bách ngất .

Hắn giật lấy một xô nước lạnh từ cấp , dội xuống một cách thô bạo.

Nước lạnh giội qua vết thương, lạnh đau.

Hắn cắn chặt răng, chuẩn lao biển lửa.

Đã thấy từ trong biển lửa !

Tất cả tại chỗ đều giật .

Bọn mở to hai mắt, trơ mắt hoàng đế trẻ tuổi cõng Quý phi lưng bước khỏi biển lửa.

Dưới màn đêm đen kịt, hỏa diễm ngập trời phía hai tùy ý cuồn cuộn, giống như là cự thú như cắn khác, hướng về bọn giương nanh múa vuốt, nhưng hoàng đế giống như là cảm giác lưng truyền tới nguy hiểm, mỗi một bước đều định vững vàng, ánh sáng trong sâu thẳm đôi mắt đen thực sự đáng sợ hơn ngọn lửa quái dị phía .

Quý phi lưng hoàng đế, đầu nghiêng sang một bên, hiển nhiên ngất .

Triệu Hiền sợ run cả , bỗng nhiên tỉnh táo , cuống quít nghênh đón, hỗ trợ đặt Quý phi xuống.

Lập tức mang cáng cứu thương tới, khiêng Quý phi hôn mê bất tỉnh .

Thân hình Lạc Thanh Hàn lung lay.

Triệu Hiền nhanh chóng đỡ lấy : “Bệ hạ, ngài còn chứ? Muốn tuyên quân y xem một chút ?”

Lạc Thanh Hàn khoát khoát tay, khàn giọng mở miệng: “Trẫm việc gì, nhanh để quân y xem cho Quý phi, vô luận như thế nào nhất định trị khỏi cho nàng!”

Triệu Hiền: “Vâng!”

Thiên Yển chân nhân ước chừng một canh giờ, cây châm lửa trong tay sớm tắt.

Hắn cuối cùng cũng thấy phía lộ tia sáng le lói.

Hẳn là sắp tới cửa !

Thiên Yển chân nhân mừng rỡ trong lòng, lập tức giữ vững tinh thần tăng thêm tốc độ chạy về phía .

Khi cẩn trọng đẩy cửa đá mật đạo, phát hiện bên ngoài một ai, cảm thấy yên lòng.

Hắn đẩy cửa đá mở , hóp lưng như mèo chui ngoài.

còn kịp vững, một thanh kiếm lạnh lẽo kề cổ .

Thiên Yển chân nhân cứng đờ.

Hắn cẩn trọng nghiêng đầu sang chỗ khác, phát hiện lưng chẳng lúc nào bảy tám .

Trong đó nam tử cầm đầu chỉ bất quá hai mươi tuổi.

Hai tay của đút tay ống tay áo rộng, đôi mắt đen sâu thẳm, khóe miệng nhếch lên nở nụ ôn hoà.

“Môn chủ Thiên môn, chúng ở đây đợi lâu.”

Thiên Yển chân nhân: “Ngươi, ngươi là ai?”

“Tại hạ Phương Vô Tửu Huyền môn.”

Loading...