Quý phi mỗi ngày chỉ muốn làm cá muối - Chương 1111: Tiệc Ăn Mừng

Cập nhật lúc: 2025-07-31 14:42:13
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kỹ thuật chải đầu của Lạc Thanh Hàn thật sự lắm, thậm chí một thời gian dài cũng thể chải tóc thành một búi tử tế.

Tiêu Hề Hề nổi, duỗi móng vuốt.

“Đem lược cho , tự ."

Lạc Thanh Hàn lúc liền trở nên bướng bỉnh.

Hắn từ nhỏ là một học bá, học cái gì cũng nhanh, liền trù nghệ cũng chút thành tựu, cũng tin chính ngay cả một cái búi tóc đều chải !

“Ta thử nữa, nhanh liền có thể chải .”

Hắn chằm chằm mái tóc dài trắng như tuyết của Tiêu Hề Hề, phát động một cuộc tấn công nữa.

Tiêu Hề Hề một tay chống cằm, ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn, tùy ý nam nhân phía vặn tới xoay tóc của nàng.

Nàng ngáp một cái: “Đại sư ?”

Lạc Thanh Hàn: “Hắn quân doanh hỗ trợ cứu chữa những thương."

Lần , triều đình khai chiến chiếm ưu thế tuyệt đối, theo thống kê, cũng chỉ Triệu Hiền mang theo tiểu đội đột kích hao tổn năm , trừ cái đó , ai bỏ , nhưng thụ thương cũng ít.

Trong doanh quân y đủ dùng, liền đem tất cả đại phu trong thành đều điều động qua, Phương Vô Tửu thu xếp cho Tiêu Hề Hề xong, cũng quân doanh hỗ trợ.

Tiêu Hề Hề: “Môn chủ Thiên môn bắt ?"

Lạc Thanh Hàn: “Phương Vô Tửu dẫn bắt , hiện tại đang giam cầm, ngày mai mang về giao cho Hình bộ thẩm vấn.”

Tiêu Hề Hề: “Võ công của cao, hơn nữa giảo hoạt, các ngươi cẩn thận một chút, đừng để chạy.”

Lạc Thanh Hàn: “Yên tâm, Phương Vô Tửu phế võ công của , bây giờ coi như mở cửa , chạy cũng bao xa. Chớ đừng nhắc tới còn để cấm vệ một ngày mười hai canh giờ ngừng theo dõi , nếu để cho chạy, bộ cấm vệ cũng thể giải tán về nhà.

Tiêu Hề Hề thể nhịn .

Bây giờ phản loạn bình định, môn chủ Thiên môn cũng bọn bắt giữ.

Tảng đá treo trong lòng bọn cuối cùng cũng rơi xuống đất.

Tiêu Hề Hề cảm giác nhẹ nhàng.

"Thật mau chóng trở về, thật nhớ Bảo Cầm."

Lạc Thanh Hàn lạnh sưu sưu : "Ta cũng ngươi nhớ ."

Tiêu Hề Hề chút nghĩ ngợi liền thốt : “Ta nghĩ chuyện rõ rành rành như thế, còn cần ? Chỉ cần là mắt đều thể nha.”

Trong lòng Lạc Thanh Hàn ghen tị lập tức bình tĩnh .

Hắn thỏa mãn nhếch mép lên, thật thấp mà một cái.

Hắn để cái lược xuống: “Tốt.”

Tiêu Hề Hề sờ một cái búi tóc của : “Cuối cùng cũng xong ?”

Lạc Thanh Hàn lấy tấm gương cho nàng .

Tiêu Hề Hề chính trong gương, phát hiện búi tóc của bây giờ cùng búi tóc đầu Lạc Thanh Hàn giống như đúc.

Nàng nhịn đầu Lạc Thanh Hàn.

Lạc Thanh Hàn mặt đổi sắc : "Búi tóc hợp với ngươi."

Tiêu Hề Hề nhắc nhở: “Đây là búi tóc nam tử.”

Lạc Thanh Hàn: “Từ hôm nay trở , tuyên bố nữ tử cũng thể chải búi tóc .”

Tiêu Hề Hề:

Được , ngươi là hoàng đế, ngươi liền đúng!

Lạc Thanh Hàn cho đem cháo thịt gà bưng lên, cùng với sáu món ăn nhẹ.

Tiêu Hề Hề bưng bát lên, húp một hớp cháo thật lớn.

Sau khi ăn uống no nê, nàng mới thời gian để quan sát cảnh xung quanh.

“Nơi là nơi nào?”

Lạc Thanh Hàn từ trong tay nha tiếp nhận khăn ướt, giúp Tiêu Hề Hề lau sạch sẽ hai tay, trong miệng đáp: “Đây là phòng khách hậu viện huyện nha, chúng tạm thời ở đây chỉnh đốn một chút, chờ ngày mai liền lên đường hồi kinh.”

Hắn dừng một chút : “Nếu ngươi chờ nổi, bây giờ chúng lên đường cũng .”

Nhãn tình Tiêu Hề Hề sáng lên, chúng bây giờ liền thôi!

nàng lập tức nghĩ tới một chuyện khác.

“Chúng đánh thắng, dựa theo lệ cũ buổi tối nên thiết yến chúc mừng đúng ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-phi-moi-ngay-chi-muon-lam-ca-muoi/chuong-1111-tiec-an-mung.html.]

Lạc Thanh Hàn: “Đích thật là thói quen như , bất quá thương, thể mượn danh nghĩa dưỡng thương về , chỉ cần ban thưởng đúng chỗ, chắc hẳn các tướng sĩ hẳn là sẽ cái gì.”

Tiêu Hề Hề lắc đầu: "Quên , các tướng sĩ liều sống liều c.h.ế.t chiến đấu, chúng ngay cả một bữa tiệc mừng cũng thể lưu . Hãy đợi đến ngày mai nha. Dù , một ngày như cũng ảnh hưởng gì."

Lập tức nàng nghĩ đến tiệc ăn mừng hẳn là sẽ nhiều món ăn ngon, nhất thời hào hứng trở .

“Tiệc ăn mừng là đêm nay ?”

Lạc Thanh Hàn gật đầu: “ân.”

Tiêu Hề Hề giữ c.h.ặ.t t.a.y áo của , hai mắt sáng lóng lánh mà : “Ta cũng thể tham gia chứ?"

Lạc Thanh Hàn: “Đương nhiên thể.”

Chỉ cần nàng nguyện ý, thể mang nàng bất cứ miễn là nàng .

Tiêu Hề Hề lập tức liền cong mắt.

Vừa thấy nàng , trong lòng Lạc Thanh Hàn liền cao hứng theo, lập tức truyền lệnh xuống, tăng gấp đôi lượng đồ ăn thức uống cho tiệc mừng tối nay, để binh lính nhất định ăn uống no đủ.

Các tướng sĩ thu đến tin vui , nhất thời đều sướng đến phát rồ .

Dân chúng trong thành bởi vì giải cứu, đều đối với của triều đình cảm động đến rơi nước mắt.

Trong nhà tiền, liền đưa tới lương thực và rượu thịt, tiền liền chủ động đến giúp đỡ thổi lửa nấu cơm, ít còn đem nồi chén nhà mang ngoài cho quân doanh sử dụng.

Trong doanh địa một mảnh vui mừng hớn hở.

Về phần những quân phản loạn , thì trói gô mà nhốt tại trong lồng giam.

cả đám Bọn đều ốm yếu héo úa như những quả cà tím c.h.ế.t rét.

Bên ngoài càng náo nhiệt, thì nơi đây càng hoang vắng bấy nhiêu.

Đợi cho màn đêm buông xuống, bên trong phòng bếp bay từng trận mùi thơm.

Các tướng lĩnh chỉ huy tay đem từng vò từng vò rượu ngon dời ngoài, bàn đặt khắp nơi, chính giữa đốt một đống lửa lớn, chung quanh đốt đuốc, khắp nơi sáng như ban ngày.

Kèn lệnh thổi lên, hoàng đế dắt tay Quý phi xuất hiện ở trong tầm mắt của .

Các tướng sĩ đồng loạt quỳ xuống, hô to hoàng đế vạn tuế!

Chờ hoàng đế cùng Quý phi an tọa ở hàng đầu, đám lúc mới dậy, tự tìm vị trí xuống.

Dưới m.ô.n.g chính là bãi cỏ, đỉnh đầu là màn đêm xanh đậm, bên cạnh còn gió lạnh gào thét, nhưng các tướng sĩ cảm thấy lạnh chút nào, lòng tràn đầy lửa nóng.

Lạc Thanh Hàn đơn giản vài câu khen thưởng, tiếp đó giơ ly rượu lên.

“Một chén , kính c.h.ế.t trong trận chiến , cầu mong bọn yên nghỉ."

Hắn đem trong chén rượu ngon rải mặt đất.

Các tướng sĩ ngưng thần nín thở, yên tĩnh mặc niệm.

Lạc Thanh Hàn rót thêm một chén rượu.

“Một chén , kính các vị tướng sĩ đang ở đây, bởi vì các ngươi sinh tử, mới thái bình thịnh thế hôm nay! dân chúng Du Môn Quận cảm tạ các ngươi, trẫm cũng cảm tạ các ngươi!”

Hắn uống một cạn sạch chén rượu.

Các tướng sĩ tâm tình khuấy động, hốc mắt phiếm hồng.

Trong bọn nhiều đều là lúc theo thái tử tiến đánh liêu quân, gấp rút tiếp viện Tây Lăng quận.

Trước phong thái hùng của thái tử một mực bọn ghi ở trong lòng, bây giờ thái tử trở thành hoàng đế, dẫn dắt bọn chiến đấu, trở về với chiến thắng lớn.

Những hán tử trong quân đội ngưỡng mộ nhất là những thực lực.

Hoàng đế dùng thực lực của chinh phục một đoàn hán tử .

Bọn đều ngưỡng mộ hoàng đế.

Lúc kính phục, thản nhiên như trực tiếp biểu đạt cảm tạ, trong lòng tự nhiên là vô cùng kích động, nhao nhao bưng lên bát sứ đổ đầy rượu thô, giơ qua đỉnh đầu, tiếp đó uống một cạn sạch.

Rượu cay nồng, kích thích đám gọi to thống khoái!

Loading...