Quý phi mỗi ngày chỉ muốn làm cá muối - Chương 1123: Có Phải Ngươi Muốn Chạy Trốn Hay Không?

Cập nhật lúc: 2025-07-31 14:42:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phương Vô Tửu gõ cửa đánh thức hai sư .

Văn Cửu Thành cùng Bùi Thiên Nghi y phục cũng mặc chỉnh tề liền mở cửa phòng .

Thời điểm Bọn thấy tiểu sư , đều sửng sốt, đồng thanh hỏi.

“Ngươi tại ở chỗ ?”

Tiêu Hề Hề kể giấc mơ của nàng, về việc Sư phụ hại.

“Ta lo lắng cho an nguy sư phụ, nhất định tự Nam Nguyệt một chuyến mới , các ngươi cùng chúng ?"

Văn Cửu Thành cùng Bùi Thiên Nghi tự nhiên là chút nghĩ ngợi đáp ứng.

Bọn cũng đều là sư phụ một tay nuôi nấng, cùng sư phụ cảm tình sâu, thể rõ sư phụ gặp nguy hiểm vẫn còn thờ ơ?!

Thừa dịp thời gian Văn Cửu Thành cùng Bùi Thiên Nghi quần áo, Phương Vô Tửu trong phòng bếp lấy màn thầu ban ngày ăn để thừa, từ trong tủ bát lấy hai bát lớn cá khô cùng thịt gà.

Vốn dĩ đây là những món ăn vặt chuẩn cho lão Vương, nhưng bây giờ bọn , giữ những đồ ăn thì thật lãng phí, bằng mang hết, còn thể dùng lương khô đường.

Phương Vô Tửu dùng bao gói tất cả thức ăn, cũng đổ đầy bốn túi nước.

Hết thảy chuẩn xong, 4 liền xuất phát.

Văn Cửu Thành hỏi: “Lúc cửa thành hẳn là còn mở, chúng như thế nào khỏi thành?”

Tiêu Hề Hề: “Ta một mật đạo thể dẫn trực tiếp bên ngoài thành, nhưng chắc mật đạo đó còn ở đó , chúng xem chút , sẽ nghĩ biện pháp khác.”

Trước đây Tây Lăng Vương cùng Tần Trọng tạo phản, Lạc Thanh Hàn vì thể nội ứng ngoại hợp mau chóng phá thành, liền cho ở trong thành đào một mật đạo thông ngoài thành.

Từ đó về , ai nhắc đến mật đạo đó nữa.

Một nhóm bốn tới hậu viện tiệm cầm đồ.

chủ nhân cửa hàng sớm mang theo vợ con rời khỏi Thịnh Kinh, bây giờ ngôi viện cũng chỉ còn cái vỏ trống rỗng, bên trong trống rỗng, gì cả, trong viện cỏ dại mọc um tùm, hoang vắng.

Tiêu Hề Hề đẩy cánh cửa nhà chứa củi ở hậu viện, rạp mặt đất gõ gõ, mau liền tìm thấy lối của mật đạo.

Dùng sức kéo một cái cửa sắt, lộ một mật đạo tối tăm.

Nàng khỏi cảm thấy may mắn, cám ơn trời đất, may mắn Lạc Thanh Hàn cho phong tỏa mật đạo .

Phương Vô Tửu dẫn đầu tiến .

Hắn cầm lấy cây đuốc cắm ở vách tường, dùng cây châm lửa mang theo nhóm lửa.

Còn 3 lượt tiến mật đạo.

Văn Cửu Thành Đi cùng, đóng cửa mật đạo thật cẩn thận, để khác phát hiện.

4 dọc theo mật đạo tiến lên.

Đi lâu mới thấy phần cuối.

Phương Vô Tửu nhẹ nhàng đẩy cửa hầm , xuyên qua khe hở bên ngoài, bên ngoài tối đen như mực, thấy một bóng .

Hắn cẩn trọng leo khỏi mật đạo, theo là Tiêu Hề Hề.

Sau đó là Bùi Thiên Nghi cùng Văn Cửu Thành.

Khi bốn chui khỏi mật đạo, mới phát hiện lối của mật đạo ở bên cạnh tường thành, chỉ cần ngẩng đầu lên là thể thấy binh lính sừng sững tường thành.

Văn Cửu Thành cẩn thận che giấu lối mật đạo.

Phương Vô Tửu phát hiện một đội tuần tra đang tới bên , lập tức gọi 3 còn nhanh chóng rời khỏi đây.

tường thành bao quanh bởi sông hộ thành, qua sông hộ thành, nhất định qua cây cầu.

Thế nhưng cầu vệ binh trấn giữ, một khi bên cầu, chắc chắn sẽ vệ binh phát hiện, nếu như náo động, đội tuần tra phụ cận sẽ hấp dẫn, khi đó bốn bọn cũng thể rời .

Phương Vô Tửu trầm giọng : “Xuống nước, chúng bơi qua !"

Bốn bọn đều bơi, kỹ năng bơi đều tệ, bơi qua sông hộ thành thành vấn đề.

4 lượt nhảy xuống nước, gắng sức bơi về phía bờ sông bên .

Tiêu Hề Hề vận khí lắm, trong quá trình qua sông, nàng sóng lớn cuốn trôi một đoạn khá xa, khiến nàng sặc hai ngụm nước.

Đợi nàng thật vất vả bảo trì cân bằng, phát hiện các sư cũng thấy ảnh.

Nước sông chảy xiết vô cùng, Tiêu Hề Hề sợ sóng lớn nhào tới, nàng dám dừng trong sông quá lâu, lập tức tăng thêm tốc độ bơi sang bờ sông bên .

nàng cũng thể tính toán phương hướng, cho dù tạm thời cách xa các sư , nàng cũng thể nhanh chóng tìm các sư .

Cuối cùng cũng chạm mép bờ sông.

Tiêu Hề Hề nắm chặt một đám cỏ dại, mượn lực dựa sát bên bờ, tiếp đó hai tay trèo lên bên bờ sông, dùng sức đạp một cái.

Tiếng nước chảy rào rào.

Cả nàng cứ như nhảy khỏi mặt nước, đáp xuống bờ sông một cách vững vàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-phi-moi-ngay-chi-muon-lam-ca-muoi/chuong-1123-co-phai-nguoi-muon-chay-tron-hay-khong.html.]

một khắc nàng liền cứng .

Nàng thấy ở phía cách đó xa, một con ngựa đen đang lặng lẽ.

nam tử tuấn mỹ Trên lưng ngựa.

Khuôn mặt thanh lãnh giống như vầng trăng cô độc, sắc mặt trầm ngưng như Hàn sương, môi mỏng nhấp thành một đường thẳng, quanh tản mát khí tức băng lãnh lạnh thấu xương.

Hàn phong vù vù thổi qua, lấy một chút nhiệt độ còn sót Tiêu Tiêu Hề Hề, nàng từ trong ngoài đều lạnh thấu, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.

Trong đầu nàng chỉ một suy nghĩ.

Xong!

Nàng như thế nào đều nghĩ đến gặp Lạc Thanh Hàn ở đây.

Vừa chạy đụng , nàng nên giải thích thế nào đây?

Nếu như nàng đem tình hình thực tế cho , thể thể hiểu ?

Nàng còn kịp nghĩ nên giải thích như thế nào, thấy Lạc Thanh Hàn lạnh lùng .

“Ngươi vì ở đây? Ngươi chạy trốn ?”

Thanh âm lạnh như băng cuốn lấy một luồng gió lạnh mãnh liệt, khiến Tiêu Hề Hề cảm thấy lạnh thấu xương.

Nàng chịu đựng xúc động run rẩy, ngượng ngùng .

"Nếu như nửa đêm ngủ bơi, ngươi tin ?"

Lạc Thanh Hàn lạnh lùng hỏi : “Ta ngươi sẽ tin ?”

Tiêu Hề Hề khô khan : “Hẳn là sẽ tin nha.”

Lạc Thanh Hàn điều động tuấn mã tiến lên phía .

Tách tách tiếng vó ngựa càng ngày càng rõ ràng.

Khoảng cách của hai cũng càng ngày càng gần.

Toàn Tiêu Hề Hề đều ướt đẫm, tóc ướt dán mặt, quần áo vẫn còn nhỏ giọt, lạnh run.

Nàng đưa tay quệt nước sông mặt, đáng thương .

“Ta thể giải thích.”

Nàng quyết định đem tình hình thực tế đều với , chuyện quan hệ đến an nguy của sư phụ, nàng tin tưởng Lạc Thanh Hàn hẳn là thể hiểu, loại lý.

một khắc, nàng Lạc Thanh Hàn lạnh lùng .

"Ngươi thật sự nên giải thích rõ cho , phụ hoàng của là do ngươi gϊếŧ ?"

Tiêu Hề Hề ngẩn ngơ.

Nàng dường như là chút kịp phản ứng, chút ngây chớp chớp mắt.

lập tức nàng tỉnh .

Cả thẳng bất động tại chỗ.

Lần nàng chỉ là cơ thể lạnh buốt, liền tâm cũng đều lạnh thấu.

Hắn chuyện ?

Nàng nên trả lời vấn đề như thế nào?

Nàng dối , nhưng nàng thể "Ta gϊếŧ phụ hoàng ngươi bằng chính đôi tay của ".

Nàng thật sự là nên bây giờ.

Đại não hỗn loạn tưng bừng, cơ thể phản ứng một bước.

nàng bỏ chạy, nàng tạm thời ly khai nơi .

Trước khi nàng nghĩ biện pháp đối phó, nàng Đối mặt với Lạc Thanh Hàn.

nàng còn chạy bao xa, liền Lạc Thanh Hàn từ phía bỗng nhiên bổ nhào qua!

Lạc Thanh Hàn đè nàng xuống đất, nàng bằng đôi mắt đỏ hoe, khàn giọng hỏi.

“Ngươi chạy cái gì?!”

Loading...