Quý phi mỗi ngày chỉ muốn làm cá muối - Chương 1141: Ngươi Tại Sao Muốn Gạt Ta?

Cập nhật lúc: 2025-07-31 14:43:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời điểm Không Thiện đến đây, mặt hiện mỉa mai lạnh.

“Thời điểm Khi ở Huyền môn, Huyền Cơ Tử chỉ cướp tất cả sự chú ý của sư phụ, còn cướp chức chưởng môn.

Về rời khỏi Huyền môn, còn buông tha , ngay cả nữ nhân yêu cũng cướp .

Hắn thật là âm hồn bất tán.”

Hắn nhấn mạnh câu cuối cùng, đến nghiến răng nghiến lợi, hận ý mười phần.

Lúc phủ nhận rằng yêu tiểu Sở.

Tiêu Hề Hề nhíu mày: “Ngươi chỉ thấy hai bọn họ mấy câu, có thể xác định giữa bọn cái gì?”

Nàng cũng cảm thấy sư phụ sẽ đối với tiểu Sở cái ý nghĩ gì .

Sư phụ từ đầu tới cuối cũng chỉ thích một Nam Nguyệt vương, khả năng yêu khác.

Nàng cảm thấy là Không Thiện suy nghĩ quá nhiều.

Không Thiện cũng cho rằng như .

Khoảnh khắc thấy Huyền Cơ Tử xuất hiện, Không Thiện nơi còn an với nữa, rời khỏi đây càng sớm càng .

Hắn đưa tiểu Sở cùng, nhưng khi thấy cảnh tiểu Sở và Huyền Cơ Tử chung sống hòa thuận, bỗng nhiên nên đưa tiểu Sở cùng ?

Hắn thậm chí còn chút hoài nghi, tiểu Sở sớm của Huyền môn ? nàng cố ý tiết lộ tung tích của cho Huyền Cơ Tử ?

lý trí Không Thiện với , thể suy đoán lung tung, nhất định chứng cứ rõ ràng mới thể đưa phán đoán.

quen nghĩ đến mặt nhất của con .

Hắn khỏi nghi ngờ.

Trong đầu tất cả đều là hình ảnh Tiểu Sở ngượng ngùng với Huyền Cơ Tử.

Hai bọn họ chung một chỗ xứng đôi, giống như là một đôi bích nhân.

Không Thiện nghĩ tiếp, suy nghĩ tự chủ mà phát tán .

So với tính cách u ám cực đoan, giống như chó nhà tang của , là chưởng môn Huyền môn, Huyền Cơ Tử rõ ràng càng thể hấp dẫn ánh mắt của nữ nhân, chớ đừng nhắc tới thực lực của Huyền Cơ Tử mạnh hơn nhiều, căn bản cũng là đối thủ của Huyền Cơ Tử, thế nhân ai cũng yêu thích sức mạnh, tiểu Sở hẳn là cũng ngoại lệ.

Không Thiện đó bao lâu.

Chờ tỉnh hồn , trời đều tối.

Hắn xách theo hai con gà rừng, bước từng bước nặng nề về nhà.

Bất kể là tiểu Sở bán rẻ , đều gặp nàng một .

Bằng cam tâm.

Khi Không Thiện đẩy cửa viện môn , lập tức thấy Tiểu Sở đang ở cửa xung quanh.

Tiểu Sở thấy trở về, ánh mắt lập tức liền sáng lên.

Nàng bước nhanh về phía : “Ngươi cuối cùng về ! Ngươi hôm nay trở về muộn như ? Ta còn tưởng rằng ngươi xảy chuyện gì, lo lắng c.h.ế.t .”

Không Thiện giống như là việc gì bình tĩnh .

“Hôm nay vận khí lắm, trong núi tốn chút thời gian.”

Tiểu Sở giúp đem gùi trúc lưng tháo xuống, đặt trong góc, đó đưa cho một chiếc khăn tay ướt vắt lau mặt cho .

Nàng lao thao mà dặn dò.

“Về nếu tìm thấy dược thảo hoặc là con mồi thì hãy quên , trong núi nên ở quá lâu, trong núi gấu và hổ, ngươi chỉ một , vạn nhất đụng tới bọn chúng sẽ nguy hiểm, vẫn là nhanh chóng trở về thì hơn.”

Không Thiện lau mặt, cầm lấy chiếc bát sứ thô ráp từ tay nàng, uống hai ngụm canh nóng.

Hắn : “Đêm nay ăn thịt gà hầm nấm nha.”

Tiểu Sở đồng ý.

Nhìn đôi mắt long lanh của nàng, Không Thiện khỏi mềm lòng hơn một chút.

Hắn cho nàng một cơ hội cuối cùng.

Chỉ cần nàng nguyện ý chủ động hướng thẳng thắn, liền nguyện ý tha thứ cho nàng.

Tiểu Sở xoay phòng bếp.

Nàng sớm nấu cơm xong, lửa trong bếp còn tắt, bây giờ chỉ cần cắt rau, cho nồi hầm.

Không Thiện lấy hết dược liệu trong giỏ tre , trải sắp xếp cho hư.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-phi-moi-ngay-chi-muon-lam-ca-muoi/chuong-1141-nguoi-tai-sao-muon-gat-ta.html.]

Hắn một bên sắp xếp dược thảo, một bên thỉnh thoảng hướng về nhà bếp một chút.

Hắn đang chờ, chờ tiểu Sở chủ động hướng thẳng thắn.

đợi đến khi sắp xếp xong hết dược liệu, cũng thấy tiểu Sở nhắc đến Huyền Cơ Tử.

Không Thiện thật vất vả chút mềm lòng biến mất.

Tiểu Sở gọi tới dùng cơm.

Hai vẫn đối diện ở bàn như thường lệ.

Tiểu Sở tiên bới một chén cơm cho Không Thiện, đó cho một bát cơm.

Thức ăn ngon nhưng Không Thiện và tiểu Sở đều ăn nhiều.

Không Thiện là bởi vì tâm sự, mà tiểu Sở là bởi vì thấy ngon miệng.

Nàng lặng lẽ sờ bụng của một cái, khóe miệng tự chủ giương lên.

Nàng đang cái gì, Không Thiện mở miệng .

“Hôm nay trong nhà khách tới ?”

Tiểu Sở sửng sốt, đó gật đầu: “Đích thật là tới một khách nhân đến.”

Không Thiện chằm chằm nàng: "Ai tới?"

Tiểu Sở chút mất tự nhiên cúi đầu xuống, nhỏ giọng : "Chỉ là một qua đường bình thường, uống chút nước rời ."

Chút may mắn cuối cùng trong lòng Không Thiện còn nữa.

Hắn khẽ động khóe miệng, phát một tiếng nhẹ.

A.

Nữ nhân Để giúp che giấu tung tích của Huyền Cơ Tử, bắt đầu dối .

Nàng quả nhiên là về phía Huyền Cơ Tử.

Nàng và sư phụ Giống , đều thích Huyền Cơ Tử.

Không Thiện từng từng một với , thất vọng, sớm quen từ lâu mới .

cuối cùng vẫn kìm hận ý cuồng nộ trong lòng, đột nhiên giơ tay lật đổ bộ đồ ăn mặt!

Thức ăn vương vãi khắp sàn, bát đĩa gần như vỡ vụn.

Tiểu Sở dọa đến run rẩy.

Khi bắt gặp ánh mắt lạnh lùng xuyên thấu của Không Thiện, nàng rụt vì sợ hãi.

Phản ứng của nàng trở thành cọng rơm cuối cùng đè sập lưng lạc đà.

Cảm xúc của Không Thiện mất kiểm soát.

Hắn tóm lấy cổ tiểu Sở, nhấc cả nàng lên.

hai mắt Hắn xích hồng mà chằm chằm tiểu Sở, giọng căm hận chất vấn.

“Ngươi tại gạt ? Lại vì cái gì trốn ?”

Cổ tiểu Sở siết chặt, thể thở nổi, nàng vô thức giãy dụa phản kháng, trong lòng kinh sợ, còn nhiều ủy khuất cùng hiểu.

Nàng rõ tướng công một khắc còn , vì cái gì một khắc liền bỗng nhiên đổi sắc mặt.

Không Thiện càng ngày càng dùng sức, hốc mắt đầy tơ m.á.u đỏ, liên tục hỏi hỏi .

“Nói, ngươi tại gạt ? Vì cái gì?”

Cổ Tiểu Sở bóp chặt, phát tiếng nào, chỉ thể ngừng, trong mắt tràn đầy van xin.

Không Thiện phát giác trong mắt của chảy nước mắt, cũng phát hiện bộ dáng lúc chật vật đáng thương đến cỡ nào, còn đang nổi điên mà ép hỏi.

“Là ngươi để cho lưu , đáp ứng ngươi, nghĩ kỹ cùng ngươi sống hết đời, ngươi tại phản bội ?

Nếu như ngươi chướng mắt , từ mới bắt đầu cũng nên cho lưu !

Cho hy vọng, để cho thất vọng, ngươi đem xem như cái gì?”

Tiểu Sở giãy dụa dần dần trở nên yếu hơn.

Đôi mắt nàng nhắm , đôi tay yếu ớt buông xuống.

Cả giống như là một mảnh lá liễu đơn bạc.

Không Thiện buông lỏng tay, nàng liền mềm nhũn ngã mặt đất, còn khí tức.

Loading...