Quý phi mỗi ngày chỉ muốn làm cá muối - Chương 1147: Ta Phải Đi

Cập nhật lúc: 2025-07-31 14:44:12
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Huyền Cơ Tử ngẩng đầu bầu trời đầy , trong giọng điệu lộ mấy phần phiền muộn.

“Sư phụ đúng, thế gian vạn vật đều duyên phận, thể đổi chính là khoảnh khắc , khoảnh khắc tiếp theo sẽ xảy chuyện gì, ai cũng thể đoán , cho dù là nắm giữ thiên nhãn cũng giống .”

Nói đến đây, đầu về phía tiêu hề hề đang bên cạnh.

Bên trong Ánh mắt thâm thúy tựa hồ tinh quang đang lưu chuyển.

“Hề hề, là vết xe đổ, ngươi nhất định rút kinh nghiệm, đừng tùy tiện can thiệp việc đổi vận mệnh của khác.

Thuận theo tự nhiên, tuân theo thiên ý.

Tốt nhất liền bảo trì thái độ của ngươi với cuộc sống, đừng bao giờ đổi nó.”

Tiêu Hề Hề suy nghĩ một chút: “Thái độ cuộc sống của liền là có thể sẽ , có thể sẽ , yên lặng một đầu cá ướp muối ?”

Huyền cơ tử nhẹ nhàng nở nụ : “ân, một đầu cá ướp muối liền .”

Nơi xa truyền đến một tiếng gọi nhẹ nhàng.

“Huyền cơ tử.”

Tiêu Hề Hề cùng huyền cơ tử đồng thời theo tiếng kêu , thấy nữ tử mỹ lệ cách đó xa, chính là Nam Nguyệt vương.

Nàng hướng tiêu hề hề một tiếng.

Huyền cơ tử lên, tùy ý phủi phủi bụi đất quần áo.

“Ta .”

Tiêu Hề Hề đuổi sát theo lên, vội vàng hỏi: “Ngài ?”

Huyền cơ tử: “Chúng Đời kết thúc, tự nhiên là nên đầu thai tới kiếp .”

Tiêu Hề Hề: “Vậy chúng thể gặp nữa ?”

Huyền cơ tử: “ vậy nha, sẽ còn gặp .”

Tiêu Hề Hề cùng sư phụ tách .

Nàng kéo ống tay áo sư phụ.

mà bàn tay của nàng trực tiếp xuyên qua ống tay áo của Huyền Cơ Tử.

cơ thể Huyền Cơ Tử chẳng lúc nào biến thành nửa trong suốt, giống như hình ảnh do máy chiếu chiếu, thể thấy nhưng thể chạm .

Hắn cùng Tiêu Hề Hề bảo trọng, liền về phía Nam Nguyệt vương.

Hai tay nắm tay, càng ngày càng xa.

Tiêu Hề Hề vội vàng đuổi theo: “Sư phụ, các ngươi chờ một chút!”

Nàng chạy quá nhanh, cẩn thận vọt khỏi trích tinh đài.

Một cước đạp hụt, cả bỗng nhiên từ vạn trượng trời cao té xuống!

A!!!

Tiêu Hề Hề ngắn ngủi mà kêu một tiếng, lập tức bỗng nhiên mở hai mắt .

Lọt trong tầm mắt chính là đôi mắt đỏ ngầu của Lạc Thanh Hàn.

Lạc Thanh Hàn rõ ràng nghĩ tới nàng đột nhiên tỉnh , đầu tiên là sững sờ, đó thận trọng khàn giọng kêu lên.

“Hề hề?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-phi-moi-ngay-chi-muon-lam-ca-muoi/chuong-1147-ta-phai-di.html.]

Hắn một đường một nắng hai sương mà đuổi tới Nam Nguyệt, thật vất vả gặp nữ nhân tâm tâm niệm niệm , nhưng rằng nàng hôn mê hơn một tháng.

Không nàng bao lâu mới thể tỉnh .

Kết quả nhất chính là nàng mãi mãi bao giờ tỉnh dậy.

Lạc Thanh Hàn cái gì cũng thể , chỉ thể ngày đêm ở bên cạnh hề hề, rời mắt khỏi nàng một giây nào, chỉ sợ nàng một khắc liền sẽ ngừng thở.

Hắn cứ như chịu khổ 10 ngày.

Mười ngày qua, hề chợp mắt một chút nào, mệt mỏi đến cực điểm.

Hắn thậm chí cũng nghĩ đến dự tính nhất, nếu hề hề vĩnh viễn bao giờ tỉnh , cứ như một mực bồi tiếp nàng, bồi đến c.h.ế.t mới thôi.

May mắn, hề hề tỉnh .

Nàng từ trong hôn mê tỉnh , cả vẫn còn chút mê man.

Thật lâu nàng mới tìm giọng của .

"Đói bụng."

Nàng hôn mê thời gian quá dài.

Trong thời gian dựa khác để cho nàng ăn canh thuốc kéo dài tính mạng.

Mệnh cứu sống nhưng bụng đói cồn cào.

Lạc Thanh Hàn lời , chỉ cảm thấy tảng đá treo trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống đất, mũi chút cay nhức.

Hắn hít sâu một , cố gắng để cho giữ vững tỉnh táo, nhưng âm thanh vẫn run rẩy.

“Ta sẽ cho chuẩn cho ngươi ăn.”

Rất nhanh các sư cũng tin chạy đến.

Phương Vô Tửu kiểm tra một chút cơ thể cho Tiêu Hề Hề, phát hiện trạng thái bây giờ của nàng ngoại trừ chút suy yếu, thứ gì đáng ngại.

Lạc Thanh Hàn từ trong tay thị nữ tiếp nhận bát, đút từng thìa cháo cho Tiêu hề hề.

Nàng mới tỉnh , thể ăn quá nhiều đồ ăn, chỉ thể cho nàng ăn chút đồ ăn dễ tiêu hoá , đợi cơ thể nàng dần dần hồi phục, mới thể cho nàng ăn thứ khác.

Tiêu Hề Hề thật sự đói bụng, nàng chút nào ghét bỏ cháo nhạt nhẽo vô vị, một ngụm tiếp một ngụm, ăn ngon.

Rất nhanh một bát cháo liền ăn xong.

Nàng l.i.ế.m môi hài lòng, tỏ ý ăn thêm bát nữa.

Phương Vô Tửu từ chối một cách tàn nhẫn.

Sở Kiếm sợ sư tỷ mê man lâu như , đầu óc sẽ vấn đề.

Hắn duỗi một ngón tay , vẫy mặt Tiêu Hề Hề.

“Sư tỷ, xem đây là mấy?”

Tiêu Hề Hề: “Cái như chân gà ngâm tiêu.”

Nói xong nàng liền há mồm cắn.

Dọa đến Sở Kiếm mau đem tay rụt về , sư tỷ như còn thể nhớ đến cánh gà ngâm tiêu, chắc hẳn đầu óc vẫn giống như bình thường, cảm thấy an tâm.

Sở Kiếm hỏi: “Sư tỷ, ngươi bây giờ còn chỗ nào thoải mái ?”

Tiêu Hề Hề cẩn thận cảm thụ: “Ngoại trừ bụng còn đói, thể còn chút sức lực nào, còn cái gì cũng .”

Phương Vô Tửu: “Ngươi hôn mê thời gian quá dài, cơ thể còn khí lực là bình thường, tu dưỡng thật một thời gian thì sẽ khôi phục.”

Tiêu Hề Hề cảm thấy cũng chỉ là ngủ một giấc, thuận tiện mơ mà thôi, cảm thấy thời gian quá dài, nhưng phản ứng của những mặt, nàng tựa như là ngủ mê thời gian lâu.

Nàng nhịn hỏi: “Ta hôn mê bao lâu ?”

Bùi Thiên nghi duỗi một cái tay, mở năm ngón tay: “Ròng rã năm mươi ngày.”

Tiêu Hề Hề trợn tròn mắt, khó thể tin: “Lâu như ?!”

Loading...