Quý phi mỗi ngày chỉ muốn làm cá muối - Chương 1148: Tại sao ngươi lại tới đây?
Cập nhật lúc: 2025-07-31 14:44:15
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Văn Cửu Thành: “Chúng suýt chút nữa cho là ngươi tỉnh , suýt chút nữa ngươi dọa chết.”
Trước đây cho hề hề uống xong thuốc, phát hiện vết thương của hề hề chảy m.á.u nữa, còn tưởng rằng mệnh của nàng bảo vệ, ba lúc đó đều yên lòng, lập tức cõng nàng rời khỏi rừng quỷ.
Rừng quỷ địa hình phức tạp, chướng khí ảnh hưởng tầm , nhưng trong tay bọn la bàn, thể dựa phương thức xem quẻ đoán tìm đường .
Bọn mang theo hề hề trở đại nguyệt trại, để Phương Vô Tửu giúp chữa trị cho hề hề.
Kết quả mặc kệ Phương Vô Tửu dùng biện pháp gì, Tiêu hề hề vẫn thể tỉnh .
Rõ ràng vết thương của nàng đang lành dần từng ngày.
nàng thủy chung mở mắt.
Phảng phất như là cơ thể còn lưu tại nơi , nhưng linh hồn biến mất.
Cái các sư đều lo lắng.
Bọn thật sự sợ hề hề sẽ mê man, mãi mãi cũng bao giờ tỉnh .
may mắn chính là, khi hôn mê suốt năm mươi ngày, cuối cùng nàng cũng mở mắt.
Nhìn Lạc Thanh Hàn còn nhiều lời với tiêu hề hề, 4 cái bốn bóng đèn lớn thức thời lui ngoài.
Văn Cửu Thành Đi cùng quên khép cửa .
Trong phòng chỉ còn hai Tiêu Hề Hề và Lạc Thanh Hàn.
Tiêu Hề Hề thấy đôi mắt đen sâu thẳm của Lạc Thanh Hàn, chột cúi đầu xuống.
"Xin ."
Lạc Thanh Hàn: “Ngươi còn nhớ rõ ngươi đây là thứ bao nhiêu xin với ?”
Tiêu Hề Hề vùi đầu sâu hơn.
Tiêu Hề Hề cho là chắc chắn khó dỗ Lạc Thanh Hàn , nàng cũng chuẩn sẵn tâm lý để đối phương giáo huấn nghiêm khắc.
để nàng bất ngờ là.
Lạc Thanh Hàn chỉ là nhẹ nặng mà hỏi nàng một câu, cũng thêm gì nữa.
Hắn giữ nguyên quần áo, xuống bên nàng, cánh tay dài duỗi , ôm lấy eo của nàng, nghiêng dụi mặt cổ nàng nhắm mắt ngủ .
Tiêu Hề Hề thẳng tắp, một cử động nhỏ cũng dám.
Sau một lúc lâu, phát giác nam nhân bên khí tức trở nên nhẹ nhàng, xem bộ dáng thật sự ngủ , nàng lúc mới dám chậm rãi đầu, ánh mắt lưu luyến khuôn mặt Lạc Thanh Hàn.
ngũ quan Hắn vẫn mỹ tìm tì vết như cũ, gầy nhiều, mắt hiện nhàn nhạt xanh đen, lộ mỏi mệt.
Tiêu Hề Hề cứ như lẳng lặng , giống như là như thế nào đều xem đủ.
Kém một chút, nàng liền sẽ thấy nữa.
Không Lạc Thanh Hàn gặp ác mộng gì, lông mày nhíu , môi mỏng mím chặt, trông lo lắng bất an.
Tiêu Hề Hề tiến tới, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn giữa lông mày của .
Lông mày Lạc Thanh Hàn thả lỏng, vẻ mặt khôi phục bình tĩnh, nhưng hai tay tăng thêm sức lực, ôm chặt nữ nhân trong lòng hơn.
Lần Hắn ngủ sâu.
Chờ khi tỉnh , mở mắt chuyện thứ nhất chính là xem nữ nhân bên cạnh.
thấy nàng nhắm mắt nhúc nhích, Lạc Thanh Hàn nhất thời liền dọa đến cứng đờ, con ngươi đen láy cũng theo đó mà run lên.
Chẳng lẽ chuyện đó chỉ là một giấc mơ, Nàng kỳ thực còn ngủ mê man, căn bản tỉnh ?
Lạc Thanh Hàn cảm thấy vô cùng bất an.
Hắn cẩn thận từng li từng tí kêu một tiếng.
“Hề hề.”
Không phản ứng.
Trong lòng Lạc Thanh Hàn nhanh chóng chìm xuống.
Ngay tại thời điểm chuẩn kêu một tiếng hề hề, mi mắt tiêu hề hề run rẩy, tiếp đó chậm rãi mở .
Vừa thấy Lạc Thanh Hàn ngủ say như , nàng nhịn cũng ngáp một cái, bất tri bất giác ngủ .
Tiêu Hề Hề thấy Lạc Thanh Hàn nháy mắt chằm chằm, là mê mang.
“Ngươi thế nào ? Làm gì chằm chằm ?”
Lạc Thanh Hàn bộ dáng sống động của nàng, dần dần tiêu tan sự bất an trong lòng.
May mắn, nàng còn sống.
Hết thảy mặt đều là thật, là mộng.
“Không việc gì, chính là ngươi một chút.”
Lạc Thanh Hàn , đưa tay đè phần gáy nàng, ngón tay thon dài gáy nàng tinh tế vuốt ve, mang theo cảm giác tê dại.
Cảm giác tê dại lan dọc sống lưng Tiêu Hề Hề.
Nàng chút tự nhiên hắng giọng một cái.
“Khục, đều quên hỏi ngươi, ngươi ở thịnh kinh ? Làm chạy đến Nam Nguyệt?”
Lạc Thanh Hàn: “Thế phù ngươi cho biến thành đen, lo lắng an nguy của ngươi, nên chạy tìm ngươi.”
May mắn tới, sẽ Tiêu Hề Hề thiếu chút nữa thì chết.
Nghĩ tới đây, ánh mắt của tối sầm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-phi-moi-ngay-chi-muon-lam-ca-muoi/chuong-1148-tai-sao-nguoi-lai-toi-day.html.]
Nguyên bản còn cho nàng gian tự do bay lượn, hiện tại xem cần thiết chút nào.
Lần chỉ thả nàng rời thời gian mấy tháng, nàng thiếu chút nữa đem mạng nhỏ bồi luôn.
Về nếu để cho nàng bay xa một chút, nàng còn thể trở về ?
Lạc Thanh Hàn âm thầm quyết định, về mặc kệ xảy chuyện gì, đều sẽ buông tay để hề hề rời .
Phải đem nữ nhân buộc chặt ở bên cạnh, thời thời khắc khắc mà chằm chằm nàng, mới thể yên tâm.
Tiêu Hề Hề khuôn mặt bình tĩnh của Lạc Thanh Hàn thực sự nghĩ gì, nàng hiếu kì, truy vấn là như thế nào Nam Nguyệt ?
Lạc Thanh Hàn hời hợt .
“Ta sắp xếp sự tình xong xuôi, liền mang theo năm vạn nhân mã xuất phát từ thịnh kinh, sai biệt lắm hơn bốn mươi ngày, đến nam nguyệt.”
Bản Tiêu Hề Hề chính là từ thịnh kinh tới Nam Nguyệt, nàng tự qua con đường , bộ hành trình ít nhất cũng hai tháng.
Mà Lạc Thanh Hàn dùng hơn bốn mươi ngày liền xong.
Điều rõ bọn họ là cả ngày lẫn đêm, đường cơ hồ dừng nghỉ ngơi.
Vừa nghĩ tới Lạc Thanh Hàn liên tục đuổi đến đường xa như , thật vất vả tìm nàng, thấy bộ dáng nàng ngủ mê tỉnh, nàng cảm thấy mũi chua xót.
Hắn lúc đó đả kích chắc chắn đặc biệt lớn, trong lòng bao nhiêu khó chịu.
Tiêu Hề Hề chủ động xông qua, rúc trong n.g.ự.c của , nhỏ giọng .
“Xin , cho ngươi lo lắng.”
Lạc Thanh Hàn: “Ta với ngươi, tiếp nhận xin đầu môi.”
Tiêu Hề Hề: “Vậy ngươi thế nào đây?”
Khi nàng hỏi câu hỏi , trong đầu của nàng tự động nổi lên hình ảnh và Lạc Thanh Hàn lăn ga giường, theo kinh nghiệm truyện tranh nhiều năm của nàng, vấn đề gì mà lăn giường một thể giải quyết .
Nếu , thì lăn một nữa!
Lạc Thanh Hàn đạm thanh : “Sau khi trở về chép một trăm kinh Kim Cương, chép xong đưa cho kiểm tra, kiểm tra thông qua mới thể tha thứ cho ngươi.”
Tiêu Hề Hề:
Nhìn xem nàng như sét đánh, khó tin, Lạc Thanh Hàn cong khóe môi, lộ một nụ nhàn nhạt nhưng hề mềm mại.
Tiêu Hề Hề trong nháy mắt phản ứng .
Nam nhân là cố ý đang trêu chọc nàng!
Nàng hít sâu một : “Một trăm kinh Kim Cương đúng ? Được, chép! TTrước khi chép xong, ngươi phép tha thứ cho , càng chuẩn chạm .”
Nói xong một cái nàng liền trơn tru lăn khỏi vòng tay của Lạc Thanh Hàn, đồng thời còn quên đem chăn mền cũng lăn .
Cũng may giường đủ rộng, coi như nàng lăn 2 vòng, cũng chắc có thể lăn xuống giường.
Lạc Thanh Hàn Tiêu Hề Hề đang quấn chăn thành một quả bóng lớn.
Tiêu Hề Hề hướng le lưỡi nhăn mặt, một bộ dương dương đắc ý.
Không chăn mền, Lạc Thanh Hàn cách nào xuống.
Hắn chỉ thể dậy, chống cổ tay lên đầu gối, đầu ngón tay thon dài trắng nõn buông xuống, ánh mắt trở nên chút sâu thẳm.
“Có chuyện vẫn hỏi ngươi, ngươi cùng Úc Cửu xảy chuyện gì?”
Tiêu Hề Hề rõ ràng cho lắm: “Ngươi như thế nào bỗng nhiên nghĩ đến Úc Cửu ? Ta cùng thể quan hệ gì? Không chỉ là quan hệ địch nhân ?"
Lạc Thanh Hàn: “Nếu chỉ là quan hệ địch nhân thuần túy, vì một đường từ Tây Vực xa xôi ngàn dặm đến Nam Nguyệt tìm ngươi?”
Tiêu Hề Hề ngây .
“Úc Cửu tới tìm ? Chuyện xảy khi nào? Tại ?"
Từ khi tại du môn huyện tách , Tiêu Hề Hề liền từng gặp qua Úc Cửu, nàng còn tưởng rằng tên thiêu c.h.ế.t nữa nha.
Như thế nào đều nghĩ đến tên thế mà còn đến tìm nàng!
Lạc Thanh Hàn cẩn thận quan sát ánh mắt của nàng biến hóa, phát hiện nàng là thật sự chuyện, trong lòng ghen tuông thoáng tiêu tán chút.
"Nếu ngươi thì quên ."
Nói xong liền xuống giường, mặc quần áo chuẩn rời .
Tiêu Hề Hề trợn tròn mắt hạnh.
Lòng hiếu kỳ của nàng móc , nam nhân thế mà , đây việc là do con ?!
Nàng lập tức bỏ qua chăn mền, đưa hai cánh tay bay qua, ôm lấy cánh tay của buông.
“Ngươi rõ ràng cho , Úc Cửu vì tới tìm ? Chuyện rốt cuộc là như thế nào?”