Quý phi mỗi ngày chỉ muốn làm cá muối - Chương 1167: Boy Tâm Cơ Trà Xanh!

Cập nhật lúc: 2025-07-31 14:45:19
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

thời điểm Lạc Dạ Thần rời khỏi hoàng cung, cả đều thất hồn lạc phách.

Tiểu ngu ngơ lôi kéo tay của , giương mắt mà kêu.

“Cha, ôm một cái.”

Lạc Dạ Thần khom lưng ôm lên, đặt trong xe ngựa.

Xa phu hỏi: “Vương gia ?”

Lạc Dạ Thần bây giờ chỗ nào cũng , chỉ về nhà bình tĩnh thật .

tiểu ngu ngơ còn đang giương mắt chờ phụ dẫn chơi.

Lạc Dạ Thần đành lòng khiến nhi tử thất vọng, chỉ thể đè xuống suy nghĩ hỗn loạn trong lòng, miễn cưỡng giữ vững tinh thần.

“Đi chợ phía Tây.”

Xe ngựa bình hướng chợ phía Tây chạy tới.

Tiểu ngu ngơ trong xe ngựa an phận mà bò qua bò , nguyên bản đồ đạc đóng gói gọn gàng biến thành một mớ hỗn độn loạn thất bát tao.

Hắn thậm chí ngay cả tóc phụ cũng níu lấy chơi một chút.

Lạc Dạ Thần cúi đầu xem nhi tử, bên tai phảng phất còn thể Lạc Thanh Hàn câu

ở trong mắt chúng , là phụ , nhưng ở trong mắt của , chúng chỉ là quân cờ.

Hốc mắt của Lạc Dạ Thần càng ngày càng đỏ.

“Chúng chỉ là quân cờ ?”

Tiểu ngu ngơ phát hiện phụ sắp , vội vàng thả tóc phụ , gấp gáp : “Không , phụ , sai .”

Hắn sai , sẽ tiếp tục nghịch tóc phụ nữa.

Lạc Dạ Thần một tay bế nhi tử lên, cẩn thận ôm lấy.

Hắn cố gắng kìm nén nước mắt, nghiêm túc cam kết.

“Ngươi mãi mãi cũng là bảo bối của phụ , về nếu ai đem ngươi trở thành quân cờ lợi dụng, phụ nhất định sẽ giúp ngươi đánh c.h.ế.t .”

Tiểu ngu ngơ quơ nắm tay nhỏ: “Đánh c.h.ế.t !”

Sau đó nhanh chóng buông nắm đ.ấ.m xuống, rụt rè : “Chúng đánh , mẫu sẽ tức giận.”

Lạc Dạ Thần bật một tiếng vui vẻ.

Thời điểm Lạc Thanh Hàn tới Vân Tú cung, Tiêu Hề Hề đang xem thoại bản.

Nàng đó thích xem nhất thoại bản sắc, bây giờ thể , sợ ảnh hưởng đến hài tử trong bụng.

Bây giờ nàng xem tất cả đều là năm giảng tứ mỹ, đề cao năng lượng tích cực của xã hội, vô cùng thích hợp cho hài tử dưỡng thai.

Lão Vương ghé bên cạnh nàng, đầu đầy lông tựa bắp chân nàng, đôi mắt nheo , cái đuôi mèo lông xù đung đưa, trông nhàn nhã.

Nhìn thấy hoàng đế tới, lão Vương lập tức lên.

Con tới cùng nó tranh thủ tình cảm.

Lạc Thanh Hàn xuống bên cạnh Tiêu Hề Hề, tiện thể đẩy lão Vương một cái tới giường êm để dấu vết.

Lão Vương sớm chuẩn , bốn cái móng vuốt vững vàng rơi mặt đất.

Nó ngửa đầu hướng hoàng đế nhe răng.

Cái tâm cơ xanh boy !

Lạc Thanh Hàn cũng thèm nó, vòng tay ôm lấy eo Tiêu Hề Hề, nghiêng thì thầm.

"Hôm nay thời tiết , chúng ngoài dạo một chút ."

Tiêu Hề Hề vặn sách thấy mắt chút mệt mỏi, lập tức đặt thoại bản xuống: “Được.”

Lão Vương cứ như trơ mắt tâm cơ boy bắt cóc nữ chủ nhân của .

Meo meo meo, nhân loại quả nhiên cũng là trọng sắc khinh miêu!

Bây giờ là cuối mùa xuân đầu mùa hè, nhiệt độ khí cao thấp, chính là thời điểm dễ chịu nhất trong năm.

Trong ngự hoa viên trăm hoa đua nở, hồ điệp trong bụi hoa bay múa, cây truyền đến tiếng chim hót ríu rít thanh thúy.

Lạc Thanh Hàn dắt tay Tiêu Hề Hề tại trong vườn chậm rãi tản bộ, .

“Ta để Khâm Thiên Giám tính thời gian, đầu tháng sáu cử hành điển lễ sắc phong, đến lúc đó liền thể chính thức sắc phong ngươi hoàng hậu.”

Tiêu Hề Hề tính toán thời gian, cách đầu tháng sáu còn hơn nửa tháng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-phi-moi-ngay-chi-muon-lam-ca-muoi/chuong-1167-boy-tam-co-tra-xanh.html.]

“Có quá gấp ?”

Lạc Thanh Hàn giơ tay giúp nàng vén sợi tóc tai, nghiêm túc : “Ta chờ ngày quá lâu , đợi thêm nữa, nếu là Tổ chế cho phép, đều hận thể ngày mai chuẩn điển lễ sắc phong cho ngươi.”

Tiêu Hề Hề cong mắt.

Nàng mặc dù quan tâm những thứ vật ngoài , nhưng yêu tha thiết dành thứ nhất đều cho , trong nội tâm nàng loại ngọt ngào .

lúc , Lạc Thanh Hàn bỗng nhiên đầu về phía một gốc đại thụ che trời bên cạnh, nghiêm nghị hỏi.

“Ai ở nơi đó?”

Cấm vệ Theo ở phía lập tức trở nên cảnh giác.

Bọn đang tới gần cây đại thụ , liền gặp hai cô gái trẻ tuổi từ phía cây .

Nữ tử Đi ở phía mặc nhu quần đai lưng màu xanh nhạt, ở giữa búi tóc điểm xuyết trâm trân châu, da trắng như tuyết, khuôn mặt tú mỹ, lúc bước dáng chậm rãi, bộ dáng mặc dù coi là kinh diễm, nhưng cũng sức hấp dẫn nhất định của riêng .

Nàng dường như là khẩn trương, ngón tay tự chủ nắm chặt khăn lụa, môi đỏ mím thật chặt, sắc mặt chút trắng bệch.

“Thiếp bái kiến hoàng thượng, Quý phi Nương Nương.”

Cung nữ thanh y Đi theo lưng nàng trong tay xách theo cái giỏ trúc, lúc thần sắc kinh hoàng, động tác càng cứng ngắc hơn theo sát quỳ gối chào.

Lạc Thanh Hàn liếc mắt liền nhận , đây chính là một trong sáu tú nữ mà thái hoàng thái hậu nhất quyết chọn cho .

Hắn nhớ kỹ nàng họ viên, là nữ nhi Công bộ thị lang.

Lạc Thanh Hàn hỏi: “Các ngươi lén lén lút lút trốn ở nơi đó cái gì?”

Viên Lương Nhân vốn cũng gan lớn, thấy hoàng đế nghiêm khắc như thế, trong lòng càng ngày càng lo sợ bất an.

Nàng thanh âm run rẩy hồi đáp.

“Bẩm bệ hạ, , là cảm thấy hôm nay thời tiết , liền dạo chơi ngự hoa viên, thuận tiện hái chút hoa tươi trở về trang trí gian phòng.

Thiếp nghĩ tới ở chỗ gặp bệ hạ cùng Quý phi Nương Nương.

Thiếp sợ quấy rầy đến hứng thú của hai vị, nhất thời tình thế cấp bách liền, liền trốn .

thất lễ, cầu bệ hạ tha thứ cho .”

Nàng một chút hốc mắt liền đỏ lên, mắt thấy liền sắp vì sợ hãi.

Lạc Thanh Hàn nhíu mày, hiển nhiên là hài lòng với vẻ ngoài vô dụng của Viên Lương Nhân.

Hắn càng nhíu mày, Viên Lương Nhân càng sợ, cơ thể run rẩy dữ dội.

Nếu như lúc nàng mới cung, đối với hoàng đế còn mơ ước, thì khi trải qua nhiều chuyện như , hiện tại nàng chỉ còn sợ hãi e ngại hoàng đế.

Nàng hoàng đế cùng thái hoàng thái hậu hòa thuận, mà thái hoàng thái hậu cưỡng ép nhét hậu cung, liền thái hoàng thái hậu đều thể chút lưu tình đuổi khỏi cung, chớ chi là nàng một cái lương nhân nho nhỏ như .

Chỉ cần hoàng đế tùy tiện một câu , liền thể cái mạng nhỏ của nàng.

Bây giờ nàng là ý tưởng gì cũng dám , chỉ cầu hoàng đế thể quên nàng nhân vật , tuyệt đối nên bởi vì chuyện của thái hoàng thái hậu giận lây sang nàng.

Tiêu Hề Hề kịp thời lên tiếng: "Bệ hạ, đừng dọa nàng."

Lạc Thanh Hàn hỏi ngược : “Ta cùng nàng chuyện đàng hoàng, hù dọa nàng?”

Tiêu Hề Hề cùng tranh chấp.

Nàng hướng Viên Lương Nhân run lẩy bẩy, chậm rãi hỏi.

"Nếu bây giờ Bệ hạ cho ngươi xuất cung, ngươi bằng lòng xuất cung ?"

Viên Lương Nhân ngây .

Nàng cho là lầm, kinh ngạc Quý phi,

“Xuất, xuất cung?”

Tiêu Hề Hề về phía hoàng đế bên cạnh.

Lạc Thanh Hàn nhẫn nại giải thích: “Trong hậu cung trẫm cần nhiều bừa bộn như , nếu ngươi nguyện ý, trẫm lập tức liền có thể hạ chỉ, để cho ngươi xuất cung trở về nhà, về ngươi bất kể là cưới tang đám gả, đều cùng trẫm quan hệ.”

Viên Lương Nhân nguyên bản cũng chuẩn tâm lý để góa phụ suốt đời, nhưng ngờ cơ hội rời khỏi cung, bắt đầu .

Nàng cơ hồ là chút nghĩ ngợi liền quỳ xuống, nặng nề mà dập đầu.

“Thiếp nguyện ý xuất cung!”

Loading...