Quý phi mỗi ngày chỉ muốn làm cá muối - Chương 1171: Tất Cả Đều Là Hạnh Phúc

Cập nhật lúc: 2025-07-31 14:45:30
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiêu Hề Hề sinh hài tử đau, nghĩ tới cư nhiên sẽ đau như .

Nàng Cảm giác cả như là xé thành hai nửa.

Loại đau đớn quả thực xuyên tim thấu xương.

So với đây Không Thiện thọc một đao còn đau hơn.

Các bà đỡ càng ngừng ở bên tai dùng sức, dùng lực.

Tiêu Hề Hề đem khí lực ăn sủi cảo tất cả đều dùng tới, hài tử cũng liền ló cái đầu nhỏ .

Nàng hiện tại chỉ hận chính lúc ăn nhiều thêm mấy cái sủi cảo.

Thấy Hoàng hậu sắp kiệt sức, Các bà đỡ vội vàng cho bưng canh gà tới, chuẩn múc đút cho Tiêu Hề Hề, nhưng nàng mở miệng tư thế đút ăn.

Các bà đỡ nghĩ tới Hoàng Hậu tự giác như thế, sửng sốt một chút mới vội vàng cầm chén đưa tới.

Tiêu Hề Hề há to mồm, tấn tấn tấn trong một uống hết súp gà.

Vốn là Các bà đỡ kiến nghị chuẩn canh sâm, bổ khí hiệu quả càng .

Tiêu Hề Hề ghét bỏ canh sâm hương vị ngon, đó cố ý yêu cầu đổi thành canh gà.

Có canh gà bổ sung thêm, thanh m.á.u của Tiêu Hề Hề bổ sung.

Nàng ôm lấy chiếc gối mềm mại bên cạnh, tiếp tục dùng sức, khi cơn đau dữ dội đến mức thể chịu đựng nữa, nàng liền căng giọng hô to một tiếng.

Thét lên đến cuống họng nứt , mặt tất cả đều là mồ hôi.

Bảo Cầm gấp đến độ dậm chân, hai mắt đỏ hoe.

nàng lúc cái gì cũng , chỉ thể chắp tay ngực, ngừng cầu Bồ Tát phù hộ Hoàng Hậu nương nương mẫu tử bình an.

lúc , chợt bà đỡ hô to một tiếng.

“Sinh ! Sinh !!”

Bảo Cầm nhanh tới, chăm chú, thấy trong n.g.ự.c bà đỡ ôm một đứa bé ướt át, nhăn nheo tay.

Đứa bé hé miệng, phát tiếng rõ ràng.

Tâm Bảo Cầm đột nhiên rơi xuống đất, hai chân mềm nhũn, suýt chút nữa ngã mặt đất.

Cuối cùng cũng sinh !

Nàng Giữ vững tinh thần, đưa tay ôm bảo bảo tới.

Các cung nữ dâng lên nước ấm sớm chuẩn xong, một đoàn cẩn thận từng li từng tí giúp bảo bảo tắm rửa sạch sẽ, dùng tã lót mềm mại quấn bảo bảo .

Tuy rằng sinh hạ một hài tử, nhưng cũng bởi liền thả lỏng.

Bởi vì đây Phương Vô Tửu bắt mạch cho Tiêu Hề Hề, phát hiện bào thai thể là một cặp song sinh.

Lúc Tiêu Hề Hề sinh chính là long phượng thai, dựa theo khoa học song bào thai khả năng di truyền cao, bởi nàng đối với kết quả chính hoài song thai cũng bao nhiêu ngoài ý .

Lúc Các bà đỡ vây quanh ở bên cạnh giường, cẩn thận kiểm tra, phát hiện trong bụng hoàng Hậu Nương Nương xác thực còn một thai nhi nữa.

Thế là Tiêu Hề Hề dùng sức.

Lần sinh tương đối nhanh.

Chưa đầy nửa chén , một hài nhi khác chào đời.

Hai tiếng vang lên.

Sau khi Lạc Hàn Hàn xác nhận hai đứa trẻ sinh an thì thể nhịn nữa, đẩy cửa phòng , nhanh chân vọt .

Các bà đỡ đều sợ hết hồn, cuống quít quỳ xuống chào.

tính toán khuyên can: “Bệ hạ, phòng sinh là nơi máu, may mắn, ngài thể .”

Lạc Thanh Hàn lạnh lùng : “Trẫm là chân long thiên tử, là đại huyết quang trẫm cũng đè ép !”

Mọi lập tức im lặng, dám thêm lời nào.

Lạc Thanh Hàn nhanh chân đến bên giường? Thấy Hề Hề thấm mồ hôi, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, cảm giác cả trái tim đều bóp chặt? Đau đến .

Hắn chút nào ghét bỏ? Cúi ngang nhiên xông qua? Sau đó hôn lên trán nàng.

Tiêu Hề Hề lúc kiệt sức.

Khó khăn phun hai chữ.

“Đau quá.”

Hốc mắt Lạc Thanh Hàn lập tức liền đỏ lên.

Hắn hôn lên môi nàng nữa, giọng run run : “Xin .”

Nếu là tại ? nàng sẽ đau đớn như .

Các bà đỡ Bên cạnh tất cả đều trợn mắt há mồm.

Theo các nàng suy nghĩ, nữ nhân sinh hài tử khẳng định là thống khổ, nhưng là nữ nhân nhất định cái một , nỗi khổ cách nào tránh khỏi, bởi vì đây là đại giới mà nữ nhân nhận.

Cho dù là hoàng hậu tôn quý cũng giống .

hoàng đế cảm thấy vô cùng áy náy, tựa như đau đớn của hoàng hậu đều do gây .

Loại hành vi thật sự là vượt khỏi dự liệu của Các bà đỡ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-phi-moi-ngay-chi-muon-lam-ca-muoi/chuong-1171-tat-ca-deu-la-hanh-phuc.html.]

Chiết Chi , khách khí mời các bà đỡ đến phòng khách nghỉ ngơi.

Mặc dù cảm thấy hoang mang hành vi của hoàng đế? Các bà đỡ vẫn cao hứng, hoàng hậu mẫu tử 3 đều bình an? nghĩa là phần thưởng của bọn họ nhất định thể thiếu.

Không chỉ các bà đỡ, trong cung tất cả đều cảm thấy cao hứng.

Toàn bộ Vân Tú cung đều rạng rỡ niềm vui.

Tiểu Vũ mang dọn dẹp phòng sinh.

Phương Vô Tửu tới bắt mạch cho Hề Hề, xác định nàng còn yếu, nhưng cũng gì nghiêm trọng.

Bảo Cầm ôm hai đứa bé tới? đưa đến bên cạnh Hoàng hậu.

Tiêu Hề Hề thật sự là cực kỳ mệt mỏi.

Nàng thậm chí còn kịp kỹ hai đứa trẻ thì ngủ mê man.

Chờ nàng tỉnh nữa, là sáng sớm ngày hôm .

Lạc Thanh Hàn hôm nay triều, canh giữ ở bên cạnh giường, thấy Tiêu Hề Hề tỉnh , lập tức hỏi nàng.

"Ngươi cảm thấy thế nào? Còn đau ?"

Giấc mơ đêm qua của Hắn là Hề Hề lóc đau đớn, đến mức tối hôm qua một đêm đều thể ngủ ngon.

Tiêu Hề Hề cẩn thận cảm nhận: “Vẫn còn chút đau, nhưng so với ngày hôm qua đỡ nhiều .”

Lạc Thanh Hàn lập tức sai mang thuốc tới.

“Đây là Phương Vô Tửu kê đơn thuốc, là uống liền sẽ hết đau."

Tiêu Hề Hề phi thường chán ghét uống thuốc.

Nàng Theo bản năng nhăn cái mũi một cái, mặt lộ vẻ chán ghét.

Lạc Thanh Hàn ấm giọngdỗ dành: “Thuốc đường nâu nên đắng.”

Tiêu Hề Hề nếm thử một chút, phát hiện thuốc chính xác đắng, thậm chí còn chút vị ngọt.

Thế là nàng ngoan ngoãn mở miệng uống thuốc.

Sau khi uống thuốc xong, cơn đau thuyên giảm nhiều.

Nàng Không khỏi cảm khái: “Sớm thuốc ngày công hiệu giảm đau như , hôm qua liền nên uống một bát, sẽ chịu đau đớn như .”

Lạc Hàn Hàn vẫn còn sợ hãi về chuyện ngày hôm qua.

Hắn giải thích: “Thuốc 3 phần Độc, phụ nữ mang thai nên tùy tiện uống thuốc.”

Tiêu Hề Hề theo thói quen sờ sờ bụng, phát hiện cái bụng căng phồng còn, tay cũng trống rỗng.

nàng cúi đầu thì thấy bụng khôi phục phẳng .

Nàng lúc mới nhớ tới, chính dỡ hàng .

Tiêu Hề Hề vội vàng hỏi: “Hài tử của ?”

Lạc Thanh Hàn: “Bọn ở bên cạnh nghỉ ngơi, nhũ mẫu trông nom, sẽ việc gì.”

Tiêu Hề Hề: “Ta bọn .”

Lạc Thanh Hàn lập tức sai bế hai đứa bé qua.

Cùng đến còn Phương Vô Tửu và hai nhũ mẫu.

Các bảo bảo đến bên cạnh Tiêu Hề Hề.

Tiêu Hề Hề Được Lạc Thanh Hàn nâng đỡ dậy, giường đặt hai tiểu bảo bảo ngay ngắn, nhịn cảm khái.

“Dung mạo Bọn thật giống như những con khỉ nhỏ."

Lạc Thanh Hàn gật đầu: “Chính xác giống.”

Tiêu Hề Hề: “Xấu quá.”

Lạc Thanh Hàn: “ân.”

Phương Vô Tửu Bên cạnh nhịn vì bọn nhỏ khiếu nại.

“Thời điểm Tiểu hài tử mới sinh xong đều như , lớn lên liền ."

Đây là phụ mẫu ? ngay cả bảo bảo sinh đều ác miệng như !

Tiêu Hề Hề: “Bọn chúng là nam hài là nữ hài?”

Lạc Thanh Hàn: “Một nam một nữ.”

Tiêu Hề Hề: “Giống như cũng là thai long phượng nha.”

Nàng : “ các hài tử của vận khí hơn.”

Những đứa nhỏ của nàng đều bình an vô sự, giống nàng, rõ ràng là một đôi thai long phượng, sống sót chỉ một nàng.

Hai tiểu bảo bảo nàng, phảng phất thể cảm giác đây chính là ruột của , bọn hẹn mà cùng toe toét miệng nhỏ, lộ nụ rực rỡ.

Tiêu Hề Hề cúi lượt trán bọn hôn một cái.

Tất cả bất hạnh đều kết thúc.

Lưu cho bọn nhỏ, tất cả đều là hạnh phúc.

Loading...