Quý phi mỗi ngày chỉ muốn làm cá muối - Chương 1182: Hàm Hàm Thường Ngày

Cập nhật lúc: 2025-07-31 14:46:29
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

bên trong Anh Vương Phủ, Lạc Thiên Bảo tắm rửa xong, chuẩn lên giường ngủ, mẫu gọi .

Bộ Sênh Yên: “Bài tập hôm nay ngươi ? Lấy cho xem một chút.”

Lạc Thiên Bảo cả kinh, trong lòng nhất thời liền luống cuống.

Hắn tan học liền cùng đám tiểu đồng bạn chơi xúc cúc, một mực chơi đến chạng vạng tối mới trở về, đó liền ăn cơm chiều, tắm rửa, chuẩn ngủ.

Đến nỗi chuyện bài tập về nhà, sớm quên béng từ lâu.

Hắn ấp a ấp úng : “Đều trễ thế như , nương chắc chắn mệt mỏi , ngài mau trở về thôi, chuyện bài tập ngày mai .”

Bộ Sênh Yên chịu để cứ như lừa dối qua ải.

“Ta mệt mỏi, bây giờ liền kiểm tra bài tập của ngươi.”

Ngày bình thường Bộ Sênh Yên bận rộn, thời gian quản bài tập về nhà của con trai, về phần Lạc Dạ Thần thì càng thể trông cậy .

Cho tới hôm nay phu tử ở Quốc tử giám tìm tới cửa, với nàng vấn đề bài tập về nhà của Lạc Thiên Bảo, nàng thế mới , Lạc Thiên Bảo thường xuyên nộp bài tập, lên lớp để ý giảng, thành tích học tập tệ.

Không chỉ như , còn khiến những bạn học khác cũng nghiêm túc học tập, khiến kỷ luật lớp học trở nên lộn xộn.

Đứa nhỏ sợ đánh sợ phạt, vô luận là đánh lòng bàn tay, phạt , vẫn chịu đổi tính cách, các phu tử căn bản là quản .

Phu tử cũng là biện pháp, chỉ thể hướng Anh Vương phi cầu viện.

Bộ Sênh Yên kiểm tra bài tập về nhà của Lạc Thiên Bảo.

Lạc Thiên Bảo đó nửa ngày, nhưng vẫn chịu lấy bài tập .

Bộ Sênh Yên thấy thế, cũng sinh khí, chỉ là đặc biệt bình tĩnh một câu.

“Ngươi nhất định bùn nhão dính lên tường, cũng biện pháp, cùng lắm thì sinh một đứa nữa.”

Lạc Thiên Bảo:...

Lời lực sát thương thật sự là quá lớn.

Hốc mắt Lạc Thiên Bảo trong nháy mắt liền đỏ lên.

“Nương, ngươi đừng quan tâm , đây liền bài tập!”

Hắn chạy đến bên bàn sách xuống, lau nước mắt bài tập.

Bộ Sênh Yên cũng ngủ, an vị ở bên cạnh xem .

Mãi cho đến khi xong hết bài tập về nhà, Lạc Thiên Bảo mới thể lên giường ngủ.

Bộ Sênh Yên tự giúp đắp kín mền.

Lạc Thiên Bảo đem chăn che cái cằm của , lo sợ bất an mẫu .

“Ngài thật sự sinh một đứa khác ?"

Bộ Sênh Yên hỏi : “Ngươi sinh thêm một đứa nữa ?”

Lạc Thiên Bảo cấp tốc lắc đầu.

Nếu , địa vị của ở nhà liền sẽ giảm sút, còn là bảo bảo duy nhất trong lòng phụ phụ mẫu, phụ phụ mẫu sẽ đem sự chú ý đối với chia sẻ cho .

Hắn .

Bộ Sênh Yên sờ sờ đầu của : “Vậy ngươi liền ngoan một chút, đừng gây chuyện thị phi nữa.”

Lạc Thiên Bảo ngoan ngoãn gật đầu: “ân.”

Chờ Bộ Sênh Yên trở phòng ngủ của , phát hiện Lạc Dạ Thần sớm ngủ .

Nàng cởi quần áo , xuống bên cạnh Lạc Dạ Thần.

Lạc Dạ Thần đánh thức.

Hắn mở mắt nữ nhân bên cạnh, hàm hồ hỏi.

“Như thế nào muộn như mới trở về?”

Bộ Sênh Yên: “Tiểu hàm hàm bài tập, giám sát bài tập.”

Lạc Dạ Thần: “Đều trễ như , còn bài tập cái gì nha? Đợi ngày mai cũng muộn.”

Bộ Sênh Yên: “Sáng sớm ngày mai đến trường, thời giờ bài tập? Lại , chuyện hôm nay liền thành hôm nay, thể để cho hình thành thói quen trì hoãn.”

Lạc Dạ Thần đưa tay ôm nàng: “Ngươi nha, đối với tiểu ngu ngơ quá nghiêm khắc, cần tham gia khoa cử, coi như một chữ Hán nào, vẫn thể đảm bảo cho áo cơm lo mà sống hết một đời.”

Bộ Sênh Yên nhéo eo một cái: “Tiểu ngu ngơ chính là ngươi nuông chiều, mới thể trở nên coi trời bằng vung như .”

Lạc Dạ Thần đau đến thở dốc, trong miệng đắc chí: "Chúng chỉ một đứa con trai, nuông chiều nó thì còn thể nuông chiều ai nữa?!"

Bộ Sênh Yên thấy thế càng ngày càng tức giận.

, tiểu ngu ngơ chính xác cần tham gia khoa cử, cần đến học thức cao thâm, nhưng ít nhất cái gì nên cái gì nên . Ngươi bây giờ thể nuông chiều , nhưng ngươi có thể nuông chiều cả một đời ? một ngày Ngươi cùng đều sẽ già , đến lúc đó chúng cách nào tiếp tục nuông chiều , ngươi còn thể mong đợi ngoài cũng sẽ cưng chiều như chúng ?!”

Lạc Dạ Thần nàng mắng á khẩu trả lời , chỉ thể hậm hực .

“Ta chỉ một câu, ngươi liền nhiều như , , ngủ ."

Bộ Sênh Yên: “Ta trông cậy ngươi sẽ quản dạy nhi tử, nhưng ngươi thể ngăn cản quản giáo nhi tử.”

Lạc Dạ Thần hàm hồ đáp: “Được , ngươi thật dài dòng.”

Sáng sớm hôm , Lạc Dạ Thần đích đưa con trai đến trường.

Trong xe ngựa, Lạc Thiên Bảo ngừng ngáp dài, tựa như còn tỉnh .

Lạc Dạ Thần nhi tử tối hôm qua bài tập khổ cực, đau lòng : “Ngươi ngủ một lát nhi , chờ đến sẽ gọi ngươi.”

Lạc Thiên Bảo chịu ngủ.

Hắn thả tay xuống, mắt lom lom lão phụ nhà .

“Cha, thể hỏi ngài một vấn đề ?"

Lạc Dạ Thần: “Nếu như ngươi chuyện bài tập, cũng chớ , giúp gì.”

Lạc Thiên Bảo mân mê miệng: “Nương về mỗi ngày đều kiểm tra bài tập của , thích bài tập, cha, ngươi giúp một chút , ngươi cùng nương , về ngươi giúp kiểm tra bài tập.”

Từ nhỏ phụ liền đặc biệt dung túng , nếu như phụ kiểm tra bài tập cho , dễ dàng liền thể lừa dối cho qua.

Lạc Dạ Thần cự tuyệt.

“Không , mẫu ngươi sẽ đáp ứng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-phi-moi-ngay-chi-muon-lam-ca-muoi/chuong-1182-ham-ham-thuong-ngay.html.]

Lạc Thiên Bảo cầu khẩn : “Cha, van cầu ngài, ngài bây giờ là duy nhất thể cứu ."

Lạc Dạ Thần: “ nếu giúp ngươi, cần cứu vớt sẽ là .”

Lạc Thiên Bảo mặt đất, bắt đầu lăn lộn, hét lớn.

“Ngài liền đáp ứng ! Đáp ứng đáp ứng đáp ứng !!”

Lạc Dạ Thần cuối cùng vẫn là thể đánh bại con trai , lựa chọn thỏa hiệp.

"Được, để thử xem."

Lạc Thiên Bảo lập tức trở một cái lên, nín mỉm : “phụ đối với nhất!”

Ngày hôm đó tan học về nhà, Lạc Thiên Bảo đầu tiên chủ động phòng bài tập.

Sau đó mang theo bài tập xong tìm phụ .

Sau khi thành nhiệm vụ, Lạc Thiên Bảo lập tức liền vắt chân lên cổ chạy ngoài chơi.

Bộ Sênh Yên hôm nay trở về Hầu phủ, gần đây phụ nàng ngã bệnh, nàng yên lòng, gì liền trở về xem lão nhân gia .

Nàng thẳng đến trời tối mới về đến Anh Vương Phủ.

Vừa cửa nàng liền kiểm tra bài tập về nhà của con trai.

Lạc Dạ Thần chột con mắt đảo khắp nơi, trái : “Ta kiểm tra qua, bài tập tiểu hàm hàm thành khá, ngươi ăn cơm tối ? Muốn để phòng bếp chuẩn cho ngươi chút đồ ăn ?”

“Không cần, ăn ,” Bộ Sênh Yên bỏ qua chủ đề, vẫn kiên trì , “Ngươi đem bài tập của tiểu hàm hàm đưa cho xem một chút.”

“Ta , kiểm tra qua, vấn đề, ngươi cần một .”

Bộ Sênh Yên , cứ như mặt đổi .

Lạc Dạ Thần da đầu tê dại, thể gì khác hơn là ảo não chạy tới đem bài tập về nhà của con trai lấy cho nàng .

Bộ Sênh Yên mở sách bài tập, liền thấy phía vẽ một con rùa lớn.

Nàng ngẩng đầu lạnh lùng Lạc Dạ Thần, đó lật đến trang kế tiếp, trang liền rùa đen cũng , chỉ một hình tròn lớn.

Nàng ngẩng đầu Lạc Dạ Thần nữa.

Lạc Dạ Thần toát mồ hôi lạnh, trong lòng chỉ một ý nghĩ

ô hô, mệnh thế là xong!

Hắn rón rén về phía cửa từng chút một, hy vọng thể nhanh chóng trốn thoát khi Bộ Sênh Yên phát hiện .

đợi đến cạnh cửa, liền Bộ Sênh Yên nắm chặt lỗ tai.

Nàng lạnh chất vấn.

“Đây chính là ngươi ?”

Lạc Dạ Thần bịt lấy lỗ tai ngao ngao kêu thảm: “Nhẹ chút nhẹ chút! Đau!”

Bộ Sênh Yên: “Xem tối hôm qua lời , ngươi tất cả đều xem như gió thoảng bên tai, ngươi đây là ngứa da, thích ăn đòn ?!”

Lạc Dạ Thần: “Ta cố ý, chỉ là thấy tiểu ngu ngơ đáng thương mới đáp ứng giúp , sai , cũng dám nữa!”

Bộ Sênh Yên xin khoan dung, nhéo lấy lỗ tai của về phía căn phòng phía .

Sau đó trong phòng truyền tiếng Lạc Dạ Thần kêu thảm thiết.

Những nha đợi ngoài cửa đối với cái cũng tập mãi thành thói quen, tất cả đều xem như thấy, tiếp tục những gì .

Sau khi Thu thập xong Lạc Dạ Thần, Bộ Sênh Yên mang theo sách bài tập về phòng của con trai.

Lạc Thiên Bảo nghĩ tới chuyện nhanh như liền bại lộ, nhất thời liền cực kỳ hoảng sợ.

Hắn cấp tốc nhận sai: “Xin , sai , nương ngài đừng nóng giận, đây sẽ ngay!"

Bộ Sênh Yên đem sách bài tập ném tới mặt .

“Hôm nay bài tập thêm gấp đôi, lúc nào xong thì ngủ?"

Lạc Thiên Bảo nước mắt.

mẫu đang bực bội, dám cò kè mặc cả, chỉ thể nhận mệnh mà cầm bút lông lên, bắt đầu chăm chỉ bài tập.

Sớm sẽ trộm gà thành mất nắm thóc, sẽ nên bảo phụ hỗ trợ kiểm tra bài tập.

Đêm nay, Lạc Thiên Bảo bài tập giày vò đến c.h.ế.t sống .

Sáng ngày hôm , một nhà ba cùng ăn bữa sáng.

Lạc Thiên Bảo chú ý tới mặt phụ một vết thương, nhịn hỏi.

"Cha, tại mặt ngài thương?"

Lạc Dạ Thần vô thức sờ một cái vết thương mặt, ngượng ngùng : “Không việc gì, lúc cửa cẩn thận va cửa.”

Lúc Bộ Sênh Yên ở bên cạnh lạnh lùng .

“Ta là cánh cửa .”

Lạc Dạ Thần:...

Lạc Thiên Bảo:...

Hai phụ nhi tử lúc đều hẹn mà cùng cúi đầu, yên lặng lùa cơm trong miệng.

Không thể trêu thể trêu !

Chờ ăn xong đồ ăn sáng, Bộ Sênh Yên theo thường lệ cho lấy một cái hộp cơm, bên trong chứa một chút quà vặt nhỏ, để tiểu ngu ngơ mang đến học đường. Hắn tuổi chính là tuổi đang lớn, dễ cảm thấy đói bụng, những thứ đồ ăn vặt thể giúp đói.

Lạc Thiên Bảo mở hộp cơm , mặt lộ vẻ thất vọng.

Bộ Sênh Yên: “Như thế nào? Không thích ăn những thứ ?”

Lạc Thiên Bảo: “Cũng thích ăn, chính là...... Chính là loại bánh ngọt ăn.”

Lạc Dạ Thần lập tức : “Ngươi ăn cái gì? Nói với , đây sẽ mua đầu bếp đó."

Lạc Thiên Bảo: “Là tiểu công chúa đưa đến học đường một loại bánh ngọt, ăn cực kỳ ngon, nàng là một Đại cung nữ bên cạnh hoàng hậu , bên ngoài thể mua ."

Lạc Dạ Thần coi như tiền nữa cũng biện pháp đem Đại cung nữ bên cạnh hoàng hậu mua về, chỉ thể lùi mà cầu việc khác.

Loading...