Quý phi mỗi ngày chỉ muốn làm cá muối - Chương 658: Ta Thích Hắn

Cập nhật lúc: 2025-07-25 15:27:37
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn từ bên ngoài, Huyền môn trông giống như một đạo quán ẩn trong núi.

Kỳ thực bên trong cũng chính xác giống một tòa đạo quán.

Vào cửa chính là Thái Cực đài, đài bày một lư hương khổng lồ, sâu trong là chính điện.

Bên trong chánh điện thờ phụng tượng thần tu hành, tả hữu điện thờ phụ thờ phụng bài vị Huyền môn lịch đại tiên nhân.

đoàn Tiêu Hề Hề khi trở về, chuyện thứ nhất chính là dâng hương quỳ lạy tu hành tượng thần cùng bài vị tổ tiên.

Xuyên qua chính điện, liền tiến hậu viện.

Hậu viện phi thường lớn, bình thường Huyền Cơ Tử cùng các đồ của liền ở tại đây.

Tiêu Hề Hề trở về nơi ở của đây.

Chỗ ở của nàng tổng cộng ba gian gian phòng, một gian đãi khách dùng phòng khách, một gian phòng ngủ, còn một thư phòng ở giữa.

Trong đó phòng ngủ diện tích lớn nhất.

Huyền Cơ Tử tính Toán bọn lúc sẽ trở về, sớm cho đem trong phòng quét dọn sạch sẽ, đệm chăn màn cửa cũng đều đổi mới, bình hoa còn cắm mấy đóa hoa cúc xinh .

Tiêu Hề Hề bổ nhào giường, vui vẻ lăn lộn một vòng.

“Cuối cùng trở về!”

Nàng tựa hồ nhớ tới cái gì, đột nhiên dậy, vươn tay mở ngăn kéo tủ thấp đầu giường, lộ chiếc hộp bên trong.

Nàng hộp lấy , mở xem, bên trong đầy điểm tâm nàng thích ăn nhất.

Ngửi vị , chắc là sáng nay đầu bếp , mùi thơm lắm!

Tiêu Hề Hề đắc ý mà ăn mấy khối điểm tâm, tiếp đó chạy tới nơi ở của tiểu sư .

..........

Tiểu sư Sở Kiếm lúc đang giường, tiếp nhận Huyền Cơ Tử châm cứu trị liệu.

Tiêu Hề Hề sợ quấy rầy đến bọn , liền lặng lẽ lui ngoài.

Nàng gặp ba vị sư ở ngoài cửa.

3 giống như nàng, cũng là sợ quấy rầy đến sư phụ trị thương cho tiểu sư , liền cùng hiên chờ.

Thời điểm Tiêu Hề Hề thấy tam sư Bùi Thiên Nghi, đôi mắt sáng lên, ngạc nhiên hỏi.

“Hàng Thêm Tiền!”

Nụ mặt Bùi Thiên Nghi cứng đờ: “ đừng gọi Hàng Thêm Tiền, gọi tam sư !”

Tiêu Hề Hề vui vẻ lăn lộn.

Đợi nàng đủ, lúc mới lên tiếng hỏi.

"Ngươi trở về lúc nào?"

Bùi Thiên Nghi : “ cũng là hôm qua về tới, liền so với các ngươi sớm hơn một chút.”

Tiêu Hề Hề do dự một chút, nhưng vẫn hỏi về Thái tử.

Bùi Thiên Nghi giấu diếm, tất cả những gì .

“Ta là đường Thái tử hồi kinh, lặng lẽ chuồn mất.

Thái tử hồi kinh tương đối vội vàng, chỉ dẫn theo ba ngàn nhân mã.

11 vạn quân chủ lực bởi vì lượng quá nhiều, tốc độ hành quân chậm chạp, Thái tử bỏ đằng .

Trong kinh thế cục tương đối định, Thái hậu tọa trấn, hẳn là vấn đề gì.

Thái tử chỉ cần trở về Thịnh Kinh, nhất định thể thuận lợi kế vị."

Biết hết thảy thuận lợi, Tiêu Hề Hề vui vẻ.

Bùi Thiên Nghi : “Thái tử vội vã chạy về Thịnh Kinh, là bởi vì ngươi hoàng đế giam lỏng, lo lắng an nguy của ngươi, sợ ngươi xảy chuyện.”

Trong cảnh lúc đó, phàm là đầu óc cũng thể nghĩ , Thái tử chuyến hồi kinh nhất định là dữ nhiều lành ít.

Tất cả đều khuyên đừng trở về.

Thái tử vẫn trở về do dự.

Bởi vì thể để cho nàng một gặp nguy hiểm.

Hắn trở về cứu nàng.

Ngay cả khi mạo hiểm tất cả thứ, liều cả tính mệnh, cũng do dự!

Bùi Thiên Nghi ngữ khí phức tạp: “ trong ấn tượng của , Thái tử vẫn luôn là tỉnh táo khắc chế , đó là đầu tiên thấy mất lý trí, liều mạng cứu ngươi, nhiều sợ hãi."

Hốc mắt của Tiêu Hề Hề đỏ lên.

Bùi Thiên Nghi thở dài: "May mắn là ngươi rời kịp thời, nếu như những thuộc hạ trung thành của Thái tử thấy ngươi, nhất định sẽ mắng ngươi là hồng nhan họa thủy.”

Tiêu Hề Hề , giống như một kẻ tâm thần.

“Không nghĩ tới một ngày cũng trở thành hồng nhan họa thủy.”

Văn Cửu Thành : “Sư xinh như , Thái tử say mê ngươi kỳ quái chút nào.”

Tiêu Hề Hề lấy bàn tay lau nước mắt khóe mắt, nghẹn ngào : "Sau sẽ gặp hơn , khi đó liền nên say mê những khác .”

Phương Vô Tửu : “ nhất định.”

Con mắt đỏ ngầu của Tiêu Hề Hề về phía .

Phương Vô Tửu: “nếu trong mắt của chỉ ngươi, thể thấy những khác?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-phi-moi-ngay-chi-muon-lam-ca-muoi/chuong-658-ta-thich-han.html.]

Tiêu Hề Hề thật vất vả ngừng nước mắt, trong nháy mắt lăn xuống.

Nàng than thở: " cảm thấy trở nên thật kỳ lạ. Trước đây thích , nhưng từ khi rời Thịnh Kinh, nhiều. Thỉnh thoảng rơi nước mắt, giống như một đứa trẻ . bệnh gì chứ?”

Huyền Cơ Tử chẳng từ lúc nào.

Hắn ở cửa, hai tay khép tại trong tay áo, bất đắc dĩ thở dài.

“Nha đầu ngốc, ngươi bệnh, ngươi chỉ là thích một mà thôi.”

Tiêu Hề Hề giật .

Nước mắt vẫn tuôn từng giọt, lăn dài má.

nàng quên lau , cứ như ngơ ngác tại chỗ.

Những cảm xúc kìm nén trong lòng cuối cùng cũng tìm lối thoát, giống như lũ lụt, quét qua bầu trời , bao phủ cả bầu trời.

vậy.

Nàng nếu thích , như thế nào dễ dàng ảnh hưởng đến cảm xúc?

Thật giống như nàng buồn cùng vui, đều liên quan đến .

Tiêu Hề Hề ngày càng to hơn, âm thanh nghẹn ngào còn hình dáng.

“Ta thích , thật thích !”

“Thế nhưng sẽ còn gặp !”

“Ta thật khó chịu ô ô ô!”

Nàng thích .

Vụng về và nhiệt liệt.

Không gì cả nhưng dốc hết tất cả....

...........

Thành Thịnh Kinh .

Sau khi hoàng đế băng hà, Thái tử Lạc Thanh Hàn thuận lợi đăng cơ xưng đế.

Tiên đế thụy hào là Thịnh tự là Vĩnh, lịch sử xưng Thịnh Vĩnh đế.

Lạc Thanh Hàn nghĩ thầm, cái thụy hào phù hợp với hi vọng của phụ hoàng, vĩnh thế trường tồn.

Chỉ tiếc, cuối cùng vẫn thể thoát khỏi cái chết.

Tân đế dẫn theo văn võ bá quan, đem quan tài thịnh vĩnh đế táng nhập Hoàng Lăng.

Cả nước thương tiếc, quan phủ các nơi nha môn phủ đều treo đèn lồng trắng, kế tiếp 3 tháng cấm bất luận hình thức hôn sự.

Ngay đó chính là chuyện phong thưởng khi đăng cơ.

Người đầu tiên ban thưởng đương nhiên là Thái hậu.

Thái hậu thăng cấp Thái Hoàng Thái hậu.

Trong Đông Cung những phi tần , vị phân cũng đều theo nâng lên,

Trong đó 3 trắc phi đều phong chính tam phẩm phi vị.

Hậu vị đang bỏ trống.

Thứ hai là phong thưởng dành cho các hoàng tử và công chúa.

Nên cho phong hào cho phong hào, nên cho đất phong cho đất phong.

Cuối cùng đến những phi tần của thịnh vĩnh đế lưu .

Kỳ thực dựa theo tổ chế, những phi tần nên tuẫn táng theo thịnh vĩnh đế, nhưng Lạc Thanh Hàn trực tiếp phế trừ một điều lệ , đem những phi tần bộ đuổi tử vân am, để các nàng cạo tóc ni cô, Thanh Đăng Cổ Phật qua hết nửa đời .

bên trong am ni cô mặc dù kham khổ, nhưng ít còn thể sống, so với tuẫn táng hơn nhiều.

..............

Lại đến Tết Trung thu.

Tiên đế mới băng hà, trong cung nên tổ chức đại yến hội, Thái Hoàng Thái hậu tiếp tục thông lệ năm ngoái, mỗi cung sẽ bày một bàn tiệc chay, coi như xong việc.

Ban đêm, Lạc Thanh Hàn tới Thanh Ca Điện.

Kể từ khi Tiêu Hề Hề rời , Thanh Ca Điện liền bỏ trống.

Mặc dù định kỳ thời gian đều sẽ đến đây quét dọn, trong phòng các nơi đều sạch sẽ, nhưng ở đây còn nhân khí.

Nhìn vắng ngắt.

Lạc Thanh Hàn hiên, bên cạnh bày bàn thấp, bàn để hoa quế cất cùng bánh Trung thu.

Hắn chỗ trống rỗng bên cạnh , trong thoáng chốc, giống như thấy nữ nhân mắt ngọc mày ngài .

Nàng nở nụ , lộ bên miệng hai cái lúm đồng tiền nhàn nhạt.

“Điện hạ, mời một ly!”

Lạc Thanh Hàn vô thức đưa tay đón chén rượu , sờ trống .

Bàn phía gì cả.

Hốc mắt của một chút biến đỏ, thật thấp mà mắng câu.

“Tiểu lừa gạt.”

Loading...