Quý phi mỗi ngày chỉ muốn làm cá muối - Chương 687: Quý Phi

Cập nhật lúc: 2025-07-25 15:29:12
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lạc Thanh Hàn gọi Thường công công, để đưa Tiêu Hề Hề trở về.

Thường công công hướng Tiêu Hề Hề dùng tay dấu mời.

Tiêu Hề Hề bất đắc dĩ, chỉ thể rời .

Nàng trở chỗ ở của , gọi Thường công công đang chuẩn rời .

“Bệ hạ tại uống thuốc ? Hắn bệnh ?”

Thường công công mỉm , cung kính .

“chuyện của Bệ hạ nô tài dám lắm miệng, nếu công chúa , bằng trực tiếp hỏi bệ hạ.”

Tiêu Hề Hề thấy kín miệng, bộ dáng một giọt nước cũng lọt, liền hỏi tin tức hữu dụng gì, chỉ thể thả .

Thường công công trở tẩm điện, thấy Hoàng đế vẫn đang , bên tay còn dư nửa chén thuốc.

“Bệ hạ, thuốc nguội, nô tài cho đun thêm một bát cho ."

Lạc Thanh Hàn nhàn nhạt : “ cần.”

Thường công công chút chần chờ: “ngươi uống nửa bát thuốc, buổi tối có thể ngủ ?”

Lạc Thanh Hàn bông tú cầu màu tím trong tay.

“Trẫm uống thuốc nữa."

Thường công công gấp: “ uống thuốc, buổi tối vạn nhất gặp ác mộng thì bây giờ?”

Lạc Thanh Hàn nghĩ thầm, nàng trở về, tâm bệnh của liền uống thuốc mà khỏi .

Chỉ cần cho thêm một chút thời gian, thể triệt để thoát khỏi cơn ác mộng hàng đêm quấn lấy .

Chờ khỏi , liền thể yên lòng ôm nàng ngủ chung, cần lo lắng hù đến nàng.

Lạc Thanh Hàn: “cầm một cái bình hoa tới.”

Thường công công lập tức cầm một bình sứ trắng, tố công tinh xảo tới.

Lạc Thanh Hàn đem hoa tú cầu màu tím cắm trong bình sứ, đem nó đặt ở tủ đầu giường.

Hắn dài giường, đóa hoa , trong đầu tất cả đều là bộ dáng của nàng, tâm tình phi thường .

Trong lúc bất tri bất giác ngủ .

Hắn cho là đêm nay nhất định thể mộng .

Lại nghĩ rằng, lúc nửa đêm từ trong cơn ác mộng tỉnh .

Hai cung nữ thái giám phụ trách gác đêm động tĩnh, lập tức tới.

Bọn thấy Hoàng đế giường, sắc mặt trắng bệch, lồng n.g.ự.c bởi vì hô hấp dồn dập chập trùng kịch liệt, xem ác mộng dọa sợ.

Hai dám nhiều, cấp tốc thu tầm mắt , thuần thục mang tới nước ấm, giúp Hoàng đế lau mồ hôi lạnh mặt, bưng tới một chén nóng an thần.

Lạc Thanh Hàn uống , cảm giác khí tức trở nên dễ chịu hơn một chút.

Hắn khoát khoát tay, cung nữ thái giám hiểu ý, yên lặng lui ngoài.

Lạc Thanh Hàn mộng thấy Tiêu Hề Hề .

Trong mộng Hề Hề nàng trở về, còn đưa lễ vật cùng hoa tươi cho .

khi tỉnh dậy một giấc ngủ, phát hiện tất cả chỉ là một giấc mơ.

Nàng trở về, lễ vật, hoa.

Không gì cả.

Cảm giác đột nhiên mất khi giống như bước lên trung một cước đạp hụt, ngã vực sâu vạn trượng.

Hắn bây giờ nghĩ ác mộng , vẫn cảm thấy sợ hãi trong lòng như cũ.

Lạc Thanh Hàn về phía bên giường để hoa tú cầu màu tím, từ gối lấy cái khuyên tai ngọc.

Hắn thở phào một .

Còn , hết thảy đều còn, hết thảy đều là sự thật.

Hắn nắm khuyên tai ngọc, mắt hoa tú cầu, cứ như mở to mắt trải qua một đêm.

Sắc trời dần dần sáng lên.

Đến lúc nên rời giường, Lạc Thanh Hàn vén chăn lên dậy.

Mặc Họa chờ ở bên ngoài, động tĩnh, lập tức mang theo các cung nữ , động tác thuần thục hầu hạ Hoàng đế quần áo rửa mặt.

Sau khi mặc quần áo đàng hoàng, Lạc Thanh Hàn đến căn phòng nơi Tiêu Hề Hề đang ở.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-phi-moi-ngay-chi-muon-lam-ca-muoi/chuong-687-quy-phi.html.]

Cửa cài chốt, chỉ cần đẩy nhẹ một cái là mở .

Lạc Thanh Hàn giơ tay lên một cái, bọn Mặc Họa hiểu ý, lập tức dừng bước, ngoan ngoãn mà ở bên ngoài, cùng .

Trong phòng, Tiêu Hề Hề đang ngủ say.

Chăn mền một nửa nàng đạp rơi mặt đất, còn một nửa đắp lên bụng nhỏ của nàng, hai bàn chân nhỏ trắng noãn bộ lộ ở bên ngoài, ống quần cũng cuốn lên, lộ một đoạn bắp chân trắng như tuyết mảnh khảnh.

Lạc Thanh Hàn chậm rãi qua, đầu tiên là quan sát bộ dáng nàng ngủ một chút, tiếp đó khom lưng giúp nàng đem ống quần kéo xuống, giúp nàng đắp chăn kín.

Tiêu Hề Hề phát giác bên cạnh , mở mắt , thấy là Lạc Thanh Hàn, liền yên lòng nhắm mắt , tiếp tục ngủ ngon.

Lạc Thanh Hàn sờ mặt nàng.

Xúc cảm mềm mại ấm áp, vô cùng chân thực.

Không giả.

“Hề Hề, chờ trở cùng dùng cơm trưa.”

Tiêu Hề Hề hàm hồ đáp: “nga”

Lạc Thanh Hàn ở trán nàng hôn một cái, ngoài.

Đồ ăn sáng chuẩn kỹ càng.

.......

Hôm nay khẩu vị của Lạc Thanh Hàn so với đó càng kém , uống nửa bát cháo, liền buông chén đũa xuống, ăn.

Thường công công khuyên nhủ: “bệ hạ dùng chút nữa ? Bây giờ cách thời gian dùng cơm trưa còn sớm, còn việc , chỉ ăn một chút sẽ đói."

Lạc Thanh Hàn: “trẫm đói bụng.”

Thường công công lo lắng, Hoàng đế bây giờ mới 20 tuổi, hẳn là thời điểm thể ăn, nhưng khẩu vị của càng ngày càng kém, đây thật sự là điềm .

Lạc Thanh Hàn: “phân phó ngự thiện phòng, chuẩn cho công chúa chút đồ ăn bổ huyết ích khí, còn thái y viện bên , để bọn một ít thuốc bổ, dùng dược liệu nhất, dụng tâm , thưởng.”

Thường công công: “Vâng.”

Nhìn bộ dạng Hoàng đế, đối với vị Nam Phượng công chúa thật sự để bụng.

Chỉ là tâm tư , rốt cuộc là bởi vì bản Nam Phượng công chúa? Còn là bởi vì Nam Phượng công chúa lớn lên giống Tiêu trắc phi?

Tuy Hoàng đế đối với bên ngoài tuyên bố Tiêu trắc phi là bởi vì bệnh xuất cung tĩnh dưỡng, nhưng trong cung nhiều đều , Tiêu trắc phi mất tích, thể chết, đời khó khả năng trở .

Nghĩ như , Thường công công càng ngày càng cảm thấy Hoàng đế đáng thương.

Cho dù vạn dặm giang sơn, cũng cách nào vãn hồi thương, chỉ thể tìm vật thế trò chuyện an ủi.

Lạc Thanh Hàn chú ý tới ánh mắt Thường công công lộ vẻ kỳ quái, cũng thể đại khái đoán Thường công công suy nghĩ cái gì, nhưng ý giải thích, chỉ nhàn nhạt .

“Truyền lệnh xuống, sắc phong Nam Phượng công chúa là quý phi, ban thưởng cho nàng Vân Tú cung."

Hắn trực tiếp sắc phong Hề Hề hoàng hậu, nhưng hôm nay phận của nàng tương đối đặc thù, lập nàng hậu nhất định sẽ nhiều ngăn cản.

Không bằng để nàng quý phi, khi thu dọn sạch sẽ tiền triều hậu cung, liền thể yên lòng đem nàng nâng lên hậu vị.

Thường công công vội vàng : “Vân Tú cung lâu chủ nhân, cho nên thu thập một phen, các loại vật tư đều mua, sẽ tốn nhiều thời gian."

Lạc Thanh Hàn: “ vội, ngươi cho chậm rãi thu thập, cho phép bớt xén nguyên vật liệu.”

Hắn dừng một chút bổ túc một câu.

“Đem Bảo Cầm điều Vân Tú cung, hầu hạ quý phi.”

“Vâng.”

.............

Sau khi Tiêu trắc phi rời , Bảo Cầm thương tâm một đoạn thời gian dài.

Ban đầu, Lý phi đem nàng nhất đẳng cung nữ, nhưng nàng từ chối.

Nàng hầu hạ ai ngoại trừ Tiêu trắc phi.

Trải qua một đoạn thời gian yên lặng, nàng dần dần tỉnh , chủ động biểu thị ngự thiện phòng hầu.

Thế là Hoàng đế đem nàng điều ngự thiện phòng.

Bảo Cầm chỉ tài nấu nướng giỏi, việc trơn tru, hoạt bát hào phóng, còn cùng Thường công công quan hệ , bên trong ngự thiện phòng đều thích nàng.

Mặc dù vài ghen ghét nàng, nhưng xem mặt mũi Thường công công, cũng dám đối với nàng gì, nhiều lắm là lén lút vài câu chua chát về nàng mà thôi.

Bây giờ Bảo Cầm là quản sự cung nữ ở ngự thiện phòng, đại quản sự trọng dụng, sự nghiệp đang ở thời kỳ phát triển.

Lúc bỗng nhiên nhận ý chỉ của Hoàng đế, nàng kinh ngạc, tức giận.

“Tại đem điều Vân Tú cung?”

Loading...