Quý phi mỗi ngày chỉ muốn làm cá muối - Chương 754: Tai Hoạ
Cập nhật lúc: 2025-07-27 08:38:32
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời tiết càng ngày càng lạnh, Thịnh Kinh cuối cùng cũng đón trận tuyết đầu tiên trong năm nay.
Trận tuyết lớn kéo dài ròng rã 5 ngày mới dừng .
Để tránh rau trong hậu viện đông lạnh hỏng, Thanh Tùng dẫn một nhóm thái giám trẻ tuổi hái tất cả những loại rau thể hái , cất hầm.
Bọn còn bọc những cây ăn quả bằng rơm khô với hy vọng giữ ấm cho chúng.
Còn gà, vịt, lợn, ngan trong chuồng thì cần lo lắng, biện pháp giữ ấm , mấy tiểu gia hỏa sẽ đông lạnh.
Sau bữa tối, Tiêu Hề Hề ngoài hiên, lên bầu trời đêm.
Đêm nay mây đen, bầu trời đêm ánh lấp lánh.
Bảo Cầm bước nhanh ngoài, khoác chiếc áo choàng thật dày cho Quý phi.
“Bên ngoài gió lớn, nương nương chớ quá lâu, miễn cho lạnh.”
Tiêu Hề Hề bầu trời đầy cau mày: "Ta sợ gần đây sẽ xảy điều gì đó ."
Bảo Cầm cả kinh: “Có chuyện gì ?”
Lúc Lạc Thanh Hàn tắm xong, tóc cũng khô một nửa, lúc vặn lời của Tiêu Hề Hề, thuận theo hỏi.
“Nàng xem cái gì?”
Tiêu Hề Hề thu tầm mắt , đầu về phía .
“Từ tinh tượng , năm nay phương bắc sợ sẽ thiên tai.”
Vẻ mặt Lạc Thanh Hàn cũng trở nên nghiêm túc: "Nàng thể đây là thiên tai gì ?"
Tiêu Hề Hề: “Tinh tượng , nhưng căn cứ phỏng đoán, thể cùng trận tuyết lớn liên quan.”
Tuyết lớn có thể đưa tới nhiều tai hại, khả năng lớn nhất chính là tuyết tai hoặc băng tai.
Đầu năm nay việc sưởi ấm vẫn còn phụ thuộc đốt than, cho dù là trong hoàng cung địa long, cũng là dựa đốt than mang đến nhiệt lượng.
Gặp thời tiết giá lạnh, gia đình giàu vẫn còn , trong nhà ít quần áo thật dầy, đốt thêm than củi là .
Nhà nghèo thì thoải mái lắm, điều kiện eo hẹp, mua nổi vải vóc, cả nhà mặc chung một chiếc áo bông, quần bông, bình thường cũng là ai ngoài thì sẽ mặc áo bông quần bông.
Có vài gia đình nghèo thậm chí liền một kiện áo bông quần bông cũng , bọn sưởi ấm chỉ thể dựa nhóm lửa, nhưng củi thì hạn, nếu hết lửa thì chỉ thể c.h.ế.t cóng.
Gió lạnh thổi tới, Tiêu Hề hề lạnh run.
Bảo Cầm nữa thúc giục: “Người Mau phòng , gì thì phòng .”
Tiêu Hề Hề và Lạc Thanh Hàn trong nhà.
Trong phòng đốt địa noãn, thoải mái.
Tiêu Hề Hề cởi bỏ chiếc áo choàng dày , đến bên cạnh Lạc Thanh Hàn, thấy mở bản đồ .
Đầu ngón tay của vẽ một vòng tròn bản đồ.
“Khu vực đều thuộc về phương bắc, phạm vi quá lớn.”
Tiêu Hề Hề đột nhiên hỏi: “Người đồng tiền nào ?"
Lạc Thanh Hàn , cho lấy một chuỗi tiền đồng tới.
Tiêu Hề Hề gỡ xuống một đồng, đặt ở trong lòng bàn tay, chắp tay ngực, thấp giọng niệm vài câu, đó nhẹ nhàng ném đồng xu xuống bản đồ.
Đồng tiền rơi xuống bản đồ, lăn lông lốc vài vòng, cuối cùng dừng ở một chỗ.
Cái chỗ đó ba chữ
Phượng Dương Quận.
Tiêu Hề Hề cầm lấy đồng tiền , tương tự ném nó thứ hai.
Mỗi đồng tiền đều rơi bên Phượng Dương Quận.
Cái cần nàng , Lạc Thanh Hàn cũng , chỗ gặp tai hoạ thể là Phượng Dương Quận.
Tiêu Hề Hề mân mê đồng tiền trong tay, nhắc nhở.
"Bói cách nhất định khả năng phạm sai lầm, thể đảm bảo rằng gặp tai họa nhất định sẽ là Phượng Dương Quận, chỉ thể rằng khả năng xảy thảm họa ở nơi tương đối cao.”
Lạc Thanh Hàn: “Ta hiểu, nhưng để cho an , vẫn để quận trưởng Phượng Dương Quận chú ý nhiều hơn."
Tiêu Hề Hề: “Có thể cho chuẩn một chút vật tư dùng để chống lạnh, tỉ như áo bông quần bông than củi các loại, đưa đến cho Phượng Dương Quận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-phi-moi-ngay-chi-muon-lam-ca-muoi/chuong-754-tai-hoa.html.]
Một khi phát hiện dân chúng chịu nạn, quan phủ nơi đó liền thể tiên đem vật tư phát sớm, tận lực đem thiệt hại ở mức tối thiểu."
Lạc Thanh Hàn gật gật đầu, những chuyện nghĩ đến so với Tiêu Hề Hề càng chu đáo hơn.
Ngoại trừ áo bông quần bông cùng than củi , còn lương thực và dược liệu, đều chuẩn .
Bởi vì trong lòng chuyện, đêm nay Lạc Thanh Hàn ngủ trễ.
Ngày kế tiếp trời còn sáng liền tỉnh.
Tiêu Hề Hề giẫy giụa từ trong chăn ấm áp leo .
Lạc Thanh Hàn nàng mơ mơ màng màng, đành lòng.
“Ngươi ngủ tiếp , cần bồi dùng đồ ăn sáng.”
Tiêu Hề Hề lắc đầu: “Không , yên tâm, vạn nhất ngoan ngoãn ăn cơm thì ?"
Lạc Thanh Hàn bật : “Ta là con nít, ăn cơm còn chằm chằm.”
Tiêu Hề Hề: “ đôi khi giống như một tiểu hài tử, bên cạnh , liền sẽ lười biếng, chăm sóc bản ."
Nàng sự phục vụ của cung nữ mặc quần áo tử tế, loạng choạng theo Lạc Thanh Hàn ăn bữa sáng.
Sau khi ăn sáng xong, Lạc Thanh Hàn bảo Tiêu Hề Hề trở về ngủ tiếp.
Tiêu Hề Hề ngáp một cái: “Làm việc cho , giữa trưa tìm cùng dùng bữa.”
Lạc Thanh Hàn bỗng nhiên khom lưng khuôn mặt nhỏ trắng noãn của nàng hôn một cái.
Thường công công cùng Bảo Cầm lập tức đầu , những khác cũng đều nhao nhao cúi đầu xuống, bộ chính cái gì cũng thấy.
Sau khi Lạc Thanh Hàn rời , Tiêu Hề Hề trở phòng ngủ bắt đầu ngủ bù.
Đợi Khi nàng thức dậy nữa, trời sáng.
Bảo Cầm phục vụ nàng quần áo trang điểm, .
“Vừa Mẫn Tiệp dư đến thỉnh an , nô tỳ còn đang ngủ, Mẫn Tiệp dư tại thiền điện một hồi, uống xong một chén , rời ."
Tiêu Hề Hề gật gật đầu biểu thị .
Nàng xem thoại bản, chờ đến buổi trưa, nàng liền phủ thêm áo choàng, xa giá tới ngự thư phòng.
Thời điểm Tiêu Hề Hề tiến ngự thư phòng, vặn cùng mấy vị nội các đại thần lướt qua.
Các đại thần thấy nàng nhao nhao né tránh hành lễ.
Tiêu Hề Hề cũng lễ phép trả lễ.
Nàng bén nhạy chú ý tới các đại thần tâm tình tựa hồ cũng tệ, hai mặt thậm chí lộ ý rõ ràng.
Chẳng lẽ là chuyện gì xảy ?
Biết Quý phi tới, Thường công công ngoài đón tiếp.
“Nô tài thỉnh an Quý phi Nương Nương, nương nương mời lối ."
Tiêu Hề Hề ngự thư phòng, ngay lập tức thấy Hoàng Đế đang án thư việc.
Hắn tựa hồ đang ngưng thần suy xét thứ gì, thấy Quý phi tới, vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh.
“Tới .”
Theo lý thuyết vị trí ngoại trừ Hoàng Đế , bình thường thể .
ở đây ngoại nhân, Tiêu Hề Hề chú ý nhiều như , thẳng qua, xuống bên cạnh .
Tiêu Hề Hề hiếu kỳ hỏi “Ta thấy những đại thần , dáng vẻ cao hứng, là gặp chuyện gì ?”
Lạc Thanh Hàn cũng giấu diếm, thản nhiên .
“Hôm nay Phượng Dương Quận đưa tới một hòn đá."
Tiêu Hề Hề: “Đá gì đáng giá bọn cao hứng như ?”
Lạc Thanh Hàn trực tiếp cho đem tảng đá , cho Tiêu Hề Hề xem.
Tiêu Hề Hề tiến tới cẩn thận quan sát, phát hiện đó thực sự là một miếng hổ phách khổng lồ, bên trong hổ phách, một vật thể tương tự như một con rồng.
Đầu “Long” giương nhắn múa vuốt, là uy phong, phảng phất tùy thời đều thể đằng vân giá vũ bay lên trời.