Quý phi mỗi ngày chỉ muốn làm cá muối - Chương 789: Lãnh Cung
Cập nhật lúc: 2025-07-28 12:50:37
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày xảy nhật thực, Tiêu Hề Hề liền thấy tướng mạo Cảnh Phi ẩn giấu sát niệm.
nàng chứng cứ rõ ràng, cũng vô dụng, liền giả bộ cái gì cũng , trong âm thầm cho điều tra Thiệu gia.
Thiệu Tuyển Thị đày lãnh cung, Thiệu gia chắc chắn sẽ phản ứng.
Chỉ cần tra cẩn thận chút, chắc thể tìm manh mối.
Kết quả xác thực để cho Tiêu Hề Hề thất vọng.
Trong phòng ngủ, Lạc Thanh Hàn đổi xong quần áo.
Thường phục rộng rãi màu lam nhạt, thắt lưng, đầu chỉ một cây ngọc châm, trang phục thoải mái mà đơn giản.
Nhìn thiếu mấy phần sắc bén, nhiều chút khói lửa nhân gian.
Hắn đang xem sách, tiếng mở cửa, ngẩng đầu , thấy là hề hề đang tới.
Hắn để sách xuống ghế, hỏi.
“Cảnh Phi ?"
Tiêu Hề Hề đưa hai cánh tay , lập tức cung nữ tiến lên quần áo cho nàng.
Nàng đại khái kể cuộc đối thoại với Cảnh Phi.
Lạc Thanh Hàn: “Nàng cũng sớm tra Cảnh gia cùng Thiệu gia dây dưa, vì sớm?”
“Gần sang năm mới, náo loại chuyện tóm cũng .
Ta vốn định đợi đến Tết Nguyên Tiêu mới giải quyết chuyện của Cảnh Phi.
Không nghĩ tới Cảnh Phi hôm nay chủ động tìm tới cửa, dứt khoát liền cùng nàng ngả bài.”
Lạc Thanh Hàn: “Nàng cứ như thả nàng trở về? sợ nàng khi trở về sẽ hủy chứng cứ ?"
Tiêu Hề Hề: “Nếu dám thả nàng trở về, sẽ sợ nàng hủy chứng cứ."
Các cung nữ giúp nàng chỉnh lý váy áo, tiếp đó yên lặng lui ngoài.
Tiêu Hề Hề đến bên cạnh Lạc Thanh Hàn, xuống, liền kéo trong ngực.
Nàng thể đùi của .
Tiêu Hề Hề thuận thế ôm cổ của , nửa tựa ở n.g.ự.c của , thầm thì .
“Chuyện cuối cùng còn xem thái độ của , nếu cảm thấy Cảnh gia còn thể dùng, chuyện của Cảnh Phi liền thể chuyện lớn hóa nhỏ, nếu là cảm thấy Cảnh gia cũng mà cũng , Cảnh Phi cũng liền cũng mà cũng .”
Lạc Thanh Hàn đặt bàn tay lên eo nàng, nhẹ nhàng vuốt ve, trầm giọng .
“Nàng cần quản , nàng chỉ cần dựa theo tâm ý của nàng việc là .”
Tiêu Hề Hề lẩm bẩm : “Dựa theo tâm ý của , liền đuổi tất cả các phi tần đó khỏi cung ."
Lạc Thanh Hàn nhếch mép lên: “Vậy liền đem các nàng đều đưa ngoài.”
Tiêu Hề Hề bĩu môi: “Người đang đùa .”
Nếu Hoàng Đế thật sự đem các phi tần bộ đưa khỏi cung, bộ triều đình đều sẽ nổ tung, bọn sẽ Hoàng Đế ngu ngốc, bọn chỉ thể mắng nàng, Quý phi mê hoặc quân tâm, họa quốc yêu dân.
Lạc Thanh Hàn hôn lên mặt nàng một cái, : "Chờ một chút , cho thêm một chút thời gian."
Lúc Thịnh Vĩnh Đế vẫn đang tại vị, trong lãnh cung nhốt mấy phi tần phạm sai lầm.
Sau khi Thịnh Vĩnh Đế qua đời, mấy phi tần Được đưa tử vân am, bây giờ ở bên trong lãnh cung, cũng chỉ giam giữ hai phi tần, theo thứ tự là Lục Tuyển Thị cùng Thiệu Tuyển Thị.
Lục Tuyển Thị bởi vì Thái Hoàng Thái Hậu trông nom, cuộc sống trải qua coi như tệ, cùng đương nhiên là cách nào sánh , nhưng ít nhất ăn mặc lo, bên cạnh còn thể một tiểu cung nữ hầu hạ.
So sánh Thiệu Tuyển Thị khốn khổ hơn nhiều.
Trong cung giúp nàng thu xếp, nàng ăn là ăn cơm thừa rượu cặn, mặc cũng là áo thủng váy cũ, nguyên bản tiểu cung nữ vốn theo nàng lãnh cung tìm biện pháp chuyển đến nơi khác.
Gần đây, do thời tiết quá lạnh nên nàng cảm, thường xuyên ho khan, đầu óc choáng váng.
Làm một phi tần thất sủng, nàng đương nhiên tư cách thỉnh ngự y khám bệnh.
nàng chỉ thể chiếc giường cứng, chậm rãi chịu đựng.
Nếu thể vượt qua, có thể tiếp tục sống sót, nếu thể vượt qua, cũng chỉ thể chết.
Trước đó Lục Tuyển Thị thỉnh thoảng sẽ tới chỗ nàng ở, khoe khoang một chút cuộc sống của , bây giờ bởi vì nàng bệnh, Lục Tuyển Thị sợ truyền nhiễm, còn đến tìm nàng nữa.
Thiệu Tuyển Thị tự ở giường, ho khan liên tục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-phi-moi-ngay-chi-muon-lam-ca-muoi/chuong-789-lanh-cung.html.]
Gió lạnh từ lỗ rách cửa sổ thổi .
Trong phòng lạnh đến dọa .
Dù là nàng đem bộ chăn mền đều đắp lên , cũng vẫn cảm thấy lạnh.
Nàng tuyệt vọng suy nghĩ, vì kéo dài tàn như , chẳng bằng c.h.ế.t dứt khoát.
Cót két một tiếng.
Cửa phòng mở , đến.
Thiệu Tuyển Thị khó khăn chống nửa lên, mượn ánh nến chập chờn bất định, thấy rõ ràng đến là thái giám ngày bình thường chuyên môn đưa cơm cho .
Thái giám đem hộp cơm bỏ lên bàn, đến bên cạnh giường khuôn mặt Thiệu Tuyển Thị tiều tụy vàng vọt, chậc chậc lên tiếng, âm dương quái khí .
“Ngươi vẫn còn sống !"
Thiệu Tuyển Thị lên tiếng, ho khan hai tiếng.
Thái giám lập tức dùng tay áo che miệng mũi, lui hai bước, chán ghét : "Thật là xui xẻo!"
Hắn đến bên cạnh bàn, mở hộp cơm , đem đồ ăn bỏ lên bàn, tiếp đó mang theo hộp cơm rời khỏi.
Thậm chí còn đóng cửa .
Gió lạnh vù vù thổi phòng, những ngọn nến lung la lung lay thổi tắt .
Căn phòng chìm bóng tối.
Thiệu Tuyển Thị thể kéo lê cơ thể ốm yếu của , khó khăn lên, khỏi giường, đầu tiên là đóng cửa phòng, tiếp đó một nữa đốt nến, ở bên cạnh bàn xuống.
Đồ ăn sớm lạnh, trong thức ăn dầu muối, thịt thì càng đừng trông cậy, khó ăn.
Dù , Thiệu Tuyển Thị vẫn cắn răng, đem đồ ăn từng ngụm mà nuốt xuống.
Nàng hiện tại đang bệnh, ăn uống sẽ c.h.ế.t càng nhanh, cho nên nàng nhất định ăn, thể ăn bao nhiêu tính bấy nhiêu.
Dù là sống sót gian khổ, nhưng chỉ cần thể sống sót, ai cam lòng c.h.ế.t ?
Sau khi cơm nước xong, Thiệu Tuyển Thị kéo cơ thể ốm yếu trở giường.
Cũng là chuyện gì xảy , nàng xuống bao lâu, liền cảm giác buồn ngủ dữ dội.
Nàng kịp hiểu chuyện gì đang xảy , liền nặng nề mà ngủ .
Cót két một tiếng, cửa phòng đẩy .
Thái giám Đưa cơm đến.
Lần trong tay vẫn cầm một hộp thức ăn.
Hắn dùng một tay đóng cửa , đặt hộp cơm lên bàn.
Nhìn thấy bàn bát đĩa trống trơn, Thiệu Tuyển Thị ăn hết thức ăn, hắc hắc.
trong thức ăn thuốc mê, ăn thể khiến lâm mê man, hai ba canh giờ mới tỉnh .
Thái giám đến bên giường, đẩy Thiệu Tuyển Thị vài cái, thấy nàng nhúc nhích, là hài lòng.
Hắn cởi đai lưng Thiệu Tuyển Thị, đem đai lưng vòng qua cổ của nàng, đó dùng sức siết chặt.
Bị ngạt thở khiến Thiệu Tuyển Thị từ trong mê ngủ giật tỉnh giấc.
Nàng liều mạng giãy dụa, đáng tiếc vô ích.
Nàng vốn bệnh, thêm tác dụng của thuốc vẫn còn, đều còn chút sức nào, căn bản thể thoát .
Vẻ mặt của tên thái giám trở nên hung tợn vì dùng sức quá mạnh.
“Đừng trách , cũng chỉ là khác việc, ngược ngươi còn sống cũng chịu khổ, bằng c.h.ế.t , tất cả đều nhẹ nhõm.”
Thiệu Tuyển Thị giãy giụa ngày càng yếu ớt.
Mắt thấy nàng nhanh còn thở, cửa phòng bỗng nhiên đá văng!
3 Ngọc Lân Vệ vọt .
Thái giám sửng sốt, theo bản năng buông tay .
Thiệu Tuyển Thị thừa cơ tránh thoát khỏi xiềng xích, ở mép giường thở hổn hển.
Khi tên thái giám thấy lưỡi kiếm sáng loáng trong tay Ngọc Lân Vệ, thậm chí thể phản kháng, hai chân như nhũn , trực tiếp quỳ xuống.