Quỷ Sai Tu La - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-12-07 06:03:30
Lượt xem: 54
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đêm nay, biên thành nổi gió Bấc, vô cùng lạnh.
Chẳng tại lại mơi thấy cha mẹ và đệ đệ.
Bọn họ kêu khóc trong ngọn lửa mà vẫn bình yên sống sót, ở trong nhà ở thành Nam Dương.
Dưới ánh chiều ̀, cha cầm sách đang dạy đệ đệ làm bài tập, mẹ ngồi một bên, tay thoan thoắt may bộ đồ mới cho .
"Cha, mẹ."
Ta nhào vào lòng bọn họ, khóc rất lâu, như muốn trút hết sự đau đớn, hoảng sợ, ấm ức mấy năm nay trút hết ngoài.
Không qua bao lâu, khi tỉnh lại phát hiện cổ họng đau đớn, trán đặt khăn ấm áp.
Ngón tay của Lâm Quyết Minh đặt lên cổ tay của .
"Cô nương, cô nương sốt một đêm, phát hiện các loại độc trong cơ thể cô nương đã xâm nhập kinh mạch nội ̣ng, qua lâu rồi sợ rằng sẽ tổn thương tính mạng. Ta suy nghĩ hồi lâu, kê một toa thuốc, cô nương uống thuốc này trước ."
Mùi t.h.u.ố.c theo nóng lan tràn, nhìn ánh mắt dịu dàng ung dung của Lâm Quyết Minh, rõ vì hắn lại cứu .
Tay dính đầy máu tươi, lạnh lùng vô tình, là quái vật tội ác chồng chất.
Hắn có biết nếu cứu thì thế gian này sẽ có rất nhiều người chết trong tay ?
Ta hỏi hắn: "Trong lòng ngươi có hận à?"
Hắn suy nghĩ đáp: "Cũng có, tổ tiên là ngự y, nhưng khi phụ khám bệnh từ thiện bị chém đầu, mẫu chết đường lưu đày. Ta từng hận vì trời cao
cao có mắt, vì cả đời cha chăm chỉ kính nghiệp, trị bệnh cứu , nhưng lại rơi vào kết cục như vậy."
"Ngươi muốn báo thù à?"
"Tổ huấn nhà : Y là nhân thuật, lấy đức làm đầu, vì chữa bệnh cầu mong gì. Luôn vững tâm, phải có lòng từ bi, nguyện vọng cứu người."
Ta cười lạnh khinh thường: "Kẻ thù là ai? Ta giúp ngươi giết kẻ đó."
"Nghe nói kẻ thù bị độc chết rồi, lúc chết ruột gan thối rữa, vô cùng đau đớn."
Lời này giống như chậu nước lạnh dội xuống, trong lòng run lên.
Ngự y? Chém đầu? Lúc chết ruột gan thối rữa?
Chẳng lẽ là Mẫn Vương?
Chẳng lẽ phụ bị giết, mẫu chết đường lưu đày, hắn lưu lạc đến biên thành là vì ?
*
Buổi tối, gió lạnh thổi vào cửa sổ, ở biên thành có tuyết lớn.
Vào canh hai, đột nhiên ở trung vang lên tiếng còi canh gác sắc bén.
Ta ngủ rất nông, bị tiếng động khiến tỉnh giấc.
Tiếng còi là phương thức liên lạc đặc biệt của Ngân Kiều, ba dài một ngắn, ý là bao bọc tra soát.
"Suỵt..."
Hoa Thành nhanh chóng bịt kín miệng của .
"Yểu Nương, biết mình khó thoát khỏi cái chết, sẽ có một ngày như thế. Ta chỉ xin ngươi, chớ liên lụy con của và Lâm , bọn họ đều vô tội..."
Ta nghĩ đến Lâm Quyết Minh, trong lòng run lên.
Không thể để cho người của Ngân Kiều biết Hoa Thành ở , Ngân Kiều giữ người sống, Lâm Quyết Minh sẽ gặp nguy hiểm.
Trong chớp mắt, hiệu cho Hoa Thành thả lỏng tay .
"Ngươi lấy kim châm phong bế kinh mạch của , dẫn bọn chúng . Ngươi mau trốn , trốn nơi khác."
Hoa Thành im lặng, gỡ kim châm phong bế huyệt đạo của , chuyện đến nước này, nàng chỉ có thể tin tưởng mình .
Ta mở cửa sổ, đáp lại tiếng còi, chạy như bay.
Ta dẫn người , tính toán thời gian, nghĩ rằng Hoa Thành đã trốn xa mới vòng vo đường xa, lượn một vòng ở Đông Sơn mới về y quán của Lâm Quyết Minh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-sai-tu-la/chuong-5.html.]
Ai ngờ còn bước vào cửa đã ngửi thấy mùi máu gay mũi.
Trong lòng siết chặt, co cẳng chạy vào, hoảng loạn đến mức suýt chút nữa đ.â.m vào cột cửa.
Chỉ thấy Hoa Thành cắn khăn đau đớn rên la.
"Dùng sức, thở ... Đứa bé sắp rồi."
Hoa Thành điên rồi.
Tên ngốc này cũng điên rồi!
Trước có muốn mạng của nàng, phía còn có sát thủ Ngân Kiều, nàng chạy trốn lại bảo Lâm Quyết Minh giúp mình sinh trong lúc này.
Trên trán Lâm Quyết Minh đổ đầy mồ hôi, vẻ mặt ung dung như bình thường.
"Nàng bị rong huyết khó sinh..."
Mà lúc này, tiếng còi chói tai vang lên.
*
Ta rút đao , chỉ giết Hoa Thành thì Lâm Quyết Minh của mới có thể an toàn.
"Con của ..."
Hơi thở của Hoa Thành mong manh, cầu xin nói: "Lâm, Lâm , dù cũng sống được, mổ bụng lấy con ..."
"Ta là đại phu, có thể..."
Ta lạnh lùng : "Truy binh sắp đến rồi, nếu dây dưa nữa thì ai có thể sống được."
Ta nhét đao vào tay Lâm Quyết Minh.
"Hoặc là bây giờ mổ bụng nàng lấy đứa bé , hoặc là sẽ giết nàng ngay, một xác hai mạng."
"Cô nương..."
"Nhanh lên! Không kịp nữa rồi!"
đao của lại bị hắn nhét vào tay .
Hắn nghiêm túc nói: "Sao có thể giết nữ nhân và trẻ con."
Hắn ngăn giữa và Hoa Thành, dáng vẻ nếu muốn giết nàng ấy hãy giẫm lên xác hắn đã.
Ta nhìn vẻ mặt cứng rắn của hắn, trong lòng chua xót, dù thế nào cũng thể giết được.
Lúc này, tiếng bước chân xột xoạt càng lúc càng đến gần, đã còn kịp nữa.
Ta quyết tâm liều mạng, ngoài vội đóng cửa lại, cài chốt chết.
Ta muốn kéo dài thời gian.
"Nhiệm vụ giết Hoa Thành là của , ngài cho nủa canh giờ, sẽ giao đầu của nàng cho ngài."
Người đến mặc áo bào đen, râu bạc trắng, từ phía bốn tên mặc đồ đen, đó chính là trưởng lão của Ngân Kiều, Khô Ưng.
"Nha đầu ngươi hiểu chuyện trong đó, mau tránh . Hoa Thành quyến rũ phò mã, còn mang thai. Công chúa giá ngàn vàng mua nghiệt chủng trong bụng nàng ."
Tiêu rồi, ngàn vàng, chắc chắn những người này sẽ dừng tay.
Mà chắc chắn tên ngốc Lâm Quyết Minh sẽ cho người giết đứa trẻ.
Kéo dài thời gian cũng vô ích.
Ta nghiến răng quyết ̣nh chặn trước cửa.
"Đây là nhiệm vụ của , nếu các người muốn nhúng tay thì chỉ có thể đắc tội."
Ta xách đao chiến đấu với bọn chúng.
Lấy một địch năm, đây là trận chiến khốc liệt nhất từng trải qua.