Quy Tắc Gặp Quỷ - Chương 170: Ngôi Nhà Ác Quỷ (14)

Cập nhật lúc: 2025-10-09 14:58:18
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi xuống đến tầng một, Lộc Kim Triều thấy bảng đen : 【Trong khu chung cư , cấm ồn ào, cấm chạy trong hành lang, cấm để rác trong phòng】.

“Tòa 1?”

“Mình ?”

Không nghi ngờ gì, đây chính là bộ quy tắc mà cô mong nhất, nhưng Lộc Kim Triều cũng ngờ thật sự thể gặp nó.

“Chẳng lẽ là do Tần Vãn lén giúp đổi vận ?” Đương nhiên điều đó là thể, dù thì Tần Vãn cũng mạnh đến mức .

Chỉ là, Lộc Kim Triều rằng khi Tần Vãn phát hiện ở Vân Thành chỉ một cô là hành khách, thì Tần Vãn giúp cô đổi vận thật.

“Hóa thể căn hộ đây.”

Nói cách khác, những gian khác mở bằng cách đóng - mở cửa phòng 302 đều tồn tại thực sự, tìm cô thì đồng đội liên tục chuyển đổi giữa các gian ?

Trước đây, vì bao giờ đổi sang gian quy tắc quen thuộc nên cô thể xác nhận điều , chỉ thể nghĩ đến việc nhảy qua nhiều gian để né tránh. bây giờ , Lộc Kim Triều quyết định ít nhất ban ngày sẽ cố gắng chuyển đổi nữa.

Dù cộng lượng khu chung cư mới chỉ hơn mười cái, nhưng vì vẫn nắm rõ các quy tắc ngầm cùng với cảm giác nguy cơ trong lòng, cô chuyển nhiều hơn.

Hơn nữa, 【cấm chạy trong hành lang】 là điều kiện đủ lợi .

“Không thể ở tầng một.”

Khi đồng đội tìm kiếm cô chắc chắn cũng sẽ tiện đường đến tầng một để xác nhận quy tắc. Nghĩ , Lộc Kim Triều quyết định ẩn ở tầng bốn.

“Dù tìm từng tòa một, với hơn chục chung cư thế , nếu cách nào xác định chính xác vị trí của , thì cũng tốn ít thời gian.”

Trên đường lên tầng bốn, cô còn ghé qua 302 một cái, bố cục phòng giống hệt như trong ký ức, nhưng dù là 302 của tòa 1, vẫn m.á.u me phủ đầy.

“Thật là chút nào.”

Cảm giác nguy cơ trong lòng càng thêm dày đặc. Nghĩ đến chuyện buổi tối vẫn phòng, Lộc Kim Triều càng đau đầu.

Cô đặt con rối da ở góc rẽ hành lang tầng ba, còn thì trốn ở tầng bốn. Dù con quỷ nhỏ ý thức riêng, nhưng nó giống như một công cụ hữu ích: khi phát hiện quỷ thì thể cảnh báo, hơn nữa nhờ cơ chế đặc thù, khác với các mệnh cách khác vốn “thời gian giải phóng” hữu hạn, chỉ cần rối da phá hủy thì cô thậm chí thể để nó ở bên cạnh cảnh giới liên tục.

Điều kiện tiên quyết là ý thức của cô tỉnh táo, thể điều khiển con rối .

Một khi rơi hôn mê hoặc ý thức mơ hồ, rối da sẽ thể tự hành động.

Chỉ là, đồng đội tìm đến nhanh hơn so với dự đoán của Lộc Kim Triều.

cảm nhận .” Ẩn ngoài cửa cầu thang, Lộc Kim Triều thấy từ vọng lên những tiếng mơ hồ.

“Cô ở đây, trong tòa .”

“Sao cô về đây?”

“Không , chạy thoát nữa.”

xuống tầng một.”

Vừa chuyện, hai bước chân hướng thẳng lên lầu.

Chúng thậm chí thèm kiểm tra những chỗ khác, mà lên thẳng tầng bốn.

Tình thế càng lúc càng tồi tệ. Chung cư chỉ một lối cầu thang, Lộc Kim Triều ở nữa, một khi phát hiện sẽ rơi cảnh quỷ vây khốn. tầng ba, một khi bại lộ thì lập tức đổi gian.

Nhất Tiếu Hồng Trần

Đó lẽ là con đường tắt, chỉ cần liên tục chuyển đổi, cô sẽ bao giờ đuổi kịp. kiểu “ lành” trong ga tàu, chỉ thể là cạm bẫy đáng sợ hơn nữa.

Cô thà liều mạng thử một phen, cùng lắm bất đắc dĩ mới dùng đến cách .

Tiếng bước chân dần tiến gần, Lộc Kim Triều điều khiển rối da lặng lẽ lên , còn thì đeo chuông.

Quả nhiên, khi khí tức của rối da lên tầng thượng, hai bước chân nặng nề cũng bỏ qua tầng bốn, tiếp tục tiến lên.

Lộc Kim Triều vì thế mà thả lỏng. Đây chỉ mới là khởi đầu của trò “trốn tìm” thôi. ngờ rằng, ngay lúc cô định điều khiển rối da dẫn hai con quỷ xuống tầng ba để giả vờ như định chuyển gian, thì một gương mặt trắng bệch đột nhiên thò từ cánh cửa sắt cầu thang.

“Tìm thấy .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-tac-gap-quy/chuong-170-ngoi-nha-ac-quy-14.html.]

Đó là khuôn mặt của Thu, mỉm , đôi mắt cong lên thành hình vầng trăng khuyết, hệt như một chiếc mặt nạ bắt chước con .

Chuyện quái gì thế?!

Đồng tử Lộc Kim Triều co , cô giật lùi một bước.

“Quả nhiên là cô trốn ở đây.”

Hai bước chân từ tầng xuống.

“Giả .”

“Bị lừa .”

.”

“Đã bắt .”

Trong từng câu , tiếng bước chân càng lúc càng gần.

Lộc Kim Triều hiểu , con quỷ mặt căn bản hề xuống tầng một, nó cũng đang lừa gạt!

Bị rối da qua mặt một , giờ bọn quỷ rút kinh nghiệm .

Rắc rối.

Rắc rối hơn bao giờ hết.

Những con quỷ khả năng học tập nhanh đến mức , Lộc Kim Triều từng gặp.

Chúng thậm chí còn lập tức xác nhận quy tắc, mà nhắm thẳng đến bắt cô?!

Ánh mắt Lộc Kim Triều chợt lạnh, nhận kế hoạch đổi ngay.

lùi nữa, mà bất ngờ lao lên một bước, tung chân đá bật cánh cửa khép hờ lao thẳng xuống lầu!

dù nhanh thế nào, cô vẫn Thu vươn tay tóm !

Trong khoảnh khắc , Lộc Kim Triều chỉ thấy cánh tay như móng vuốt chim ưng khóa chặt, năm ngón tay như gọng kìm băng lạnh găm sâu . Dù sức mạnh của cô hơn xa thường, nhưng tay quỷ, vẫn thể lay chuyển nổi!

Song ngay giây , Lộc Kim Triều liền chuyển hóa đòn công kích đó sang rối da. Con rối vốn đang lao nhanh về phía cô, cánh tay trái bỗng phát tiếng xèo xèo như thiêu đốt, từ từ tan chảy.

Thu lúc như nắm vật gì bỏng rát, lập tức buông tay, đó kinh ngạc bàn tay .

Ngay khi cô buông , Lộc Kim Triều lập tức lao xuống tầng ba. Khi quỷ phát hiện hành tung của cô, còn rối da mê hoặc nữa, thì việc duy nhất cô thể là cố gắng xoay sở trong hành lang, và thời khắc cuối cùng, đổi gian.

“Vốn định cố gắng chuyển đổi, xem .”

Ga tàu căn bản cho cô đủ thời gian từng bước chậm rãi, cô chỉ thể tùy cơ ứng biến.

Chạy xuống tầng ba, thấy phía vang lên tiếng bước chân đuổi theo, Lộc Kim Triều hành lang dài mắt, căn 302 ngay bên cạnh cầu thang, khẽ thở dài.

“Hóa việc sắp xếp phòng ở đây còn ý ?”

Ngay sát cửa cầu thang, dù 【cấm chạy trong hành lang】, nhưng cách bố trí phòng cũng chẳng cho cô bao nhiêu trống để kéo giãn cách.

thì, cuối hành lang… chính là ngõ cụt.

cũng cách.”

Tiếng bước chân phía ngày càng gần.

Lộc Kim Triều lao tầng ba, chạy ngang qua 302 mà , phóng sâu trong hành lang!

Những “đồng đội” bám sát phía cũng bước tầng ba, tiếng bước chân nặng nề vang lên rõ mồn một trong hành lang hẹp và tĩnh lặng.

Chúng quy tắc, nhưng tuân thủ quy tắc, nên chỉ bộ trong hành lang.

Thế nhưng, dù chỉ , đoạn đường cũng chẳng mấy chốc sẽ đến tận cùng. Thời gian, thậm chí cần đến vài phút.

Cái c.h.ế.t, đang áp sát.

Loading...